Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» Gửi em ở cuối sông Hồng
Xuân Diệu   EmptyFri Feb 17, 2023 8:01 am by Vân Nhi

» Tôi đi học
Xuân Diệu   EmptySat Sep 07, 2019 4:23 pm by Vân Nhi

» Trần Hưng Đạo
Xuân Diệu   EmptyWed Jun 06, 2018 4:53 pm by Vân Nhi

» Huyền Chi
Xuân Diệu   EmptyMon Jun 04, 2018 4:35 pm by Vân Nhi

» Guitar đường phố: đỉnh của đỉnh
Xuân Diệu   EmptyTue May 29, 2018 7:45 am by Vân Nhi

» Quan Âm Thị Kính
Xuân Diệu   EmptyFri May 25, 2018 2:02 pm by Vân Nhi

» Thanh Tịnh
Xuân Diệu   EmptyMon May 21, 2018 3:25 pm by Vân Nhi

» Thuyền viễn xứ
Xuân Diệu   EmptyThu May 03, 2018 2:19 pm by Vân Nhi

» Xuân Tâm
Xuân Diệu   EmptyThu Jul 06, 2017 1:49 pm by Vân Nhi

March 2024
MonTueWedThuFriSatSun
    123
45678910
11121314151617
18192021222324
25262728293031
CalendarCalendar
Most Viewed Topics
Lý Bạch
Nguyễn Bỉnh Khiêm
Nguyễn Khuyến
Bùi Giáng
Đoạn Trường Tân Thanh
Vũ Hoàng Chương
Chế Lan Viên
Đại Nam Quốc Sử diễn ca
Trần Tế Xương
Quách Tấn
Keywords
dương Thiên đoạn trường thầy châu nhân Khuyến Pháp xuân Trần Đường trinh Xương những quách Luật Trọng nguyễn thảm Lược dũng phan khuất Liên miền

 

 Xuân Diệu

Go down 
Chuyển đến trang : 1, 2, 3, 4  Next
Tác giảThông điệp
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Xuân Diệu   Empty
Bài gửiTiêu đề: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 9:00 am

Xuân Diệu
(1916 – 1985)

Xuân Diệu   Xuandieu
Vài nét về tác giả:

Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng Trảo Nha, huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh nhưng sinh tại Gò Bồi, thôn Tùng Giản, xã Phước Hòa, huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định. Cha là ông Ngô Xuân Thọ và mẹ là bà Nguyễn Thị Hiệp.

Xuân Diệu lớn lên ở Qui Nhơn. Sau khi tốt nghiệp tú tài, ông đi dạy học tư và làm viên chức ở Mĩ Tho (nay là Tiền Giang), sau đó ra Hà Nội sống bằng nghề viết văn, là thành viên của Tự Lực Văn Đoàn (1938–1940). Ông tốt nghiệp cử nhân Luật 1943 và làm tham tá thương chánh ở Mỹ Tho một thời gian trước khi chuyển về ở Hà Nội.

Bên cạnh sáng tác thơ, ông còn tham gia viết báo cho các tờ Ngày Nay và Tiên Phong. Ông là một trong những người sáng lập Đoàn báo chí Việt Nam, nay là Hội Nhà báo Việt Nam.

Trong sự nghiệp sáng tác thơ văn của mình, Xuân Diệu được biết đến như là một nhà thơ lãng mạn trữ tình, "nhà thơ mới nhất trong các nhà thơ mới" (Hoài Thanh), "ông hoàng của thơ tình".

Xuân Diệu là thành viên của Tự Lực Văn Đoàn và cũng đã là một trong những chủ soái của phong trào "Thơ Mới". Tác phẩm tiêu biểu của ông ở giai đoạn này: Thơ thơ (1938), Gửi hương cho gió (1945), truyện ngắn Phấn thông vàng (1939), Trường ca (1945).

Hai tập Thơ thơGửi hương cho gió được giới văn học xem như là hai kiệt tác của ông ca ngợi tình yêu và qua các chủ đề của tình yêu là ca ngợi sự sống, niềm vui và đam mê sống. Và ca ngợi tình yêu thì làm sao mà không ca ngợi tuổi trẻ, mùa xuân, ca ngợi thiên nhiên là tổ ấm và cái nôi của tình yêu. Và Xuân Diệu cảm nhận sâu sắc đến đau đớn nỗi thời gian trôi chảy, sự mong manh của đời người cũng như lòng khát khao vĩnh cửu, tất cả đã được diễn tả bằng những câu thơ xúc động, có khi đậm đà triết lý nhân sinh. (Huy Cận, tháng 4 năm 2000)

Năm 1944, Xuân Diệu tham gia phong trào Việt Minh. Sau Cách mạng Tháng Tám, ông hoạt động trong Hội văn hóa cứu quốc, làm thư ký tạp chí Tiền phong của Hội. Sau đó ông công tác trong Hội văn nghệ Việt Nam, làm thư ký tòa soạn tạp chí Văn nghệ ở Việt Bắc.

Xuân Diệu tham gia ban chấp hành, nhiều năm là ủy viên thường vụ Hội Nhà văn Việt Nam.

Từ đó, Xuân Diệu trở thành một trong những nhà thơ hàng đầu ca ngợi cách mạng, một "dòng thơ công dân". Bút pháp của ông chuyển biến phong phú về giọng vẻ: có giọng trầm hùng, tráng ca, có giọng chính luận, giọng thơ tự sự trữ tình. Tiêu biểu là: Ngọn quốc kỳ (1945), Một khối hồng (1964), Thanh ca (1982), Tuyển tập Xuân Diệu (1983).

Là cây đại thụ của nền thi ca hiện đại Việt Nam, Xuân Diệu đã để lại khoảng 450 bài thơ (một số lớn nằm trong di cảo chưa công bố), một số truyện ngắn, và nhiều bút ký, tiểu luận, phê bình văn học.

Xuân Diệu từng là đại biểu Quốc hội Việt Nam khóa I. Ông còn được bầu là Viện sĩ thông tấn Viện Hàn lâm nghệ thuật nước Cộng hòa dân chủ Đức năm 1983.

Ông đã được truy tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh đợt I về văn học nghệ thuật (1996).

Tên của ông được đặt cho một đường phố ở Hà Nội, và cũng được đặt cho một trường trung học phổ thông ở huyện Tuy Phước, tỉnh Bình Định.

Tác phẩm:

Thơ:
  • Thơ thơ (1938, 1939, 1968, 1970)
  • Gửi hương cho gió (1945, 1967)
  • Ngọn Quốc kỳ (1945, 1961)
  • Hội nghị non sông (1946)
  • Dưới sao vàng (1949)
  • Sáng (1953)
  • Mẹ con (1954)
  • Ngôi sao (1955)
  • Riêng chung (1960)
  • Mũi Cà Mau - Cầm tay (1962)
  • Một khối hồng (1964)
  • Hai đợt sóng (1967)
  • Tôi giàu đôi mắt (1970)
  • Hồn tôi đôi cánh (1976)
  • Thanh ca (1982)

Dịch thơ
  • Thi hào Nadim Hitmet (1962)
  • V.I. Lênin (1967)
  • Vây giữa tình yêu (1968)
  • Việt Nam hồn tôi (1974)
  • Những nhà thơ Bungari (1978, 1985)
  • Nhà thơ Nicôla Ghiđen (1982)
    Ngoài ra ông còn viết nhiều tác phẩm Văn xuôi và Tiểu luận phê bình.

Nguồn: Trích từ trang http://vi.wikipedia.org

Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Xuân Diệu   Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 9:12 am

Thư Mục
THƠ THƠ (1938)
  • Giờ tàn
  • Giới thiệu
  • Gửi trời
  • Hẹn hò
  • Hoa nở để mà tàn
  • Huyền diệu
  • Lạc quan
  • Mùa thi
  • Mười chữ
  • Muộn màng
  • Nguyên đán
  • Nhị hồ
  • Nụ cười xuân
  • Núi xa
  • Phải nói
  • Sắt
  • Thở than
  • Thời gian
  • Tiếng gió
  • Tiếng không lời
    (Mây lưng chừng hàng)

  • Tình trai
  • Trăng
  • Tương tư chiều
  • "Vì sao"
  • Viễn khách
  • Vô biên
  • Với bàn tay ấy
  • Vội vàng
  • Xa cách
  • Ý thu
  • Yêu
  • GỬI HƯƠNG CHO GIÓ (1945)
  • Im lặng
  • Kẻ đi đày
  • Khi chiều giăng lưới
  • Kỷ niệm
  • Lời kỹ nữ
  • Lời thơ vào tập Gửi hương
  • Lưu học sinh
  • Mênh mông
  • Mơ xưa
  • Mời yêu
  • Ngã ba
  • Ngẩn ngơ
  • Nguyệt cầm
  • Nhớ mông lung
  • Những kẻ đợi chờ
  • Nước đổ lá khoai
  • Phơi trải
  • Rạo rực
  • Riêng tây
  • Sầu
  • Sương mờ
  • Tặng bạn bây giờ
  • Tặng thơ
  • Thanh niên
  • Thu
  • Tình cờ
  • Tình qua
  • Tình thứ nhất
  • Trò chuyện với Thơ Thơ
  • Truyện cái thư
  • Xuân đầu
  • Xuân rụng
  • Ý thoáng
  • Yêu mến
  • NGỌN QUỐC KỲ (1945)
  • Vịnh cái cờ
  • HỘI NGHỊ NON SÔNG (1946)
    DƯỚI SAO VÀNG (1949)
  • Hương đời
  • Kim chỉ
  • Mai
  • Mãi mãi
  • Mê quần chúng
  • Một cuộc biểu tình
  • Một ngày xuân
  • Nguồn thơ mới
  • Nhớ mùa tháng tám
  • Nhớ tay chân
  • Thủ đô đêm mười chín
  • Tiếng nói Việt Nam
  • Tiếng vàng
  • Tổng... bất đình công
  • Trận trường kỳ
  • Trở về
  • Xuân Việt Nam

  • SÁNG (1953)
  • Ta chào Vôn ga - Đông
  • Tặng đồng chí tâm giao
  • Thơ dâng Bác Hồ

  • MẸ CON (1954)
    (Tập thơ này có 11 bài nhưng do trùng 8 bài với các bài có ở các tập thơ trước nên chỉ đưa lên 3 bài)
  • Bà cụ mù lòa
  • Mẹ con
  • NGÔI SAO (1955)
    (Tập thơ này có 41 bài nhưng do trùng 24 bài với các bài có ở các tập thơ trước nên chỉ đưa lên 17 bài)
  • Chòm Văn Sơn
  • Đất nước
  • Đi tới Mạc Tư Khoa
  • Em bé
  • Gửi Nam Bộ mến yêu
  • Không sợ
  • Lòng sao lại vui sướng hôm nay
  • Nằm bệnh viện
  • Nhà mới
  • Ta chào Việt Bắc, về xuôi
  • Tặng nhà thơ Pa-thét Lào: Xôm-xi

  • VXTĐ: Tạm ngưng đưa thơ Xuân Diệu lên (dù còn khá nhiều bài) vì sau tập Gửi hương cho gió những tập sau toàn gồng mình đọc mà chịu không nổi.



    Được sửa bởi Vân Nhi ngày Tue Sep 18, 2012 3:43 pm; sửa lần 1.
    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 9:22 am

    Tựa cho tập Thơ Thơ

    Nhà thi sĩ ấy là một chàng trai trẻ hiền hậu và say mê, tóc như mây vướng trên đài trán ngây thơ, mắt như bao luyến mọi người, và miệng cười mở rộng như một tấm lòng sẵn sàng ân ái. Chàng đi trên đường thơ, hái những bông hoa gặp dưới bước chân, những hương sắc nảy ra bởi ánh sáng của lòng chàng. Thơ thơ là cụm đầu mùa chàng tặng cho nhân gian. Và từ đây, chúng ta đã có Xuân Diệu.

    Loài người hãy hiểu con người ấy!

    Xuân Diệu là một người của đời, một người ở giữa loài người. Lầu thơ cảu ông xây dựng trên đất của một tấm lòng trần gian; ông đã không trốn tránh mà lại còn quyến luyến cõi đời, và lời nguyện ước của ông có bao nhiêu sức mạnh:

    Ta ôm bó, cánh tay ta làm rắn,
    Làm dây da, quấn quýt cả mình xuân,
    Không muốn đi, mãi mãi ở vườn trần,
    Chân hoá rễ để hút mùa dưới đất.


    Là một người sinh ra để sống, Xuân Diệu rất sợ chết, sợ lặng im và bóng tối, hai hình ảnh của hư vô. Mục đích của đời người có phải là hạnh phúc đâu! Mục đích chính là sự sống. Mà còn gì làm sự sống đầy đủ hơn Xuân và Tình?

    Cho nên Xuân Diệu say đắm với tình yêu và hăng hái với mùa xuân, thả mình bơi trong ánh nắng, rung động với bướm chim, chất đầy trong bầu tim mấy trời thanh sắc. Ông hăm hở đi tìm những nơi sự sống dồi dào tụ lại. Khi ông khao khát vô biên, tuyệt đích, chẳng phải ông muốn lên đến đỉnh cao nhất của sự sống đó sao? Ham yêu, biết yêu, Xuân Diệu muốn tận hưởng tình yêu, vì ông thấy tình yêu mới gồm được bao nhiêu ý nghĩa.

    Nhưng xuân không dài dặc, tình có bền đâu! Xuân với Tình cũng vô định như sự thực không bền, và lại còn mong manh hơn cuộc đời chảy trôi. Bởi thế, Xuân Diệu vội vàng, bao giờ cũng lo âu thắc mắc. Luôn luôn tận tâm, siêng năng mà sống, ông mau mau đem hết cả tâm hồn mà tặng cho đời, và ông cũng đòi hết cả tâm hồn của người yêu dấu, của trời đất, của mọi sự vật trên trần gian.

    Ta thấy cả nỗi cuống quýt sảng sốt của thi nhân giơ tay với lấy giây phút qua, bám lấy bầu xuân hồng, và rền rĩ thở than với người yêu dấu. Người tình nhân ấy có những câu não ruột thấm thía, khiến nụ cười ta rung ở miệng cùng nước mắt ứa dưới hàng mi…

    Sở dĩ Xuân Diệu tham lam tình yêu, chất chứa vào lòng không chán, không đủ, không nguôi, là bởi thi sĩ rất sợ cô độc. Ông muốn biến ra nhiều thân, hoá thành muôn ức, triệu, vì ông thấy người ta đều chỉ trơ trọi một mình. Ông tìm gần gụi vì ông quá riêng tây, ông thấy nỗi mênh mông của tâm hồn nên ông muốn thành một cây kim để hút vào mình thiên hạ.

    Thơ Xuân Diệu do đấy mà buồn tịch mịch ngay trong những điều ấm nóng reo vui. Lạnh lùng ám khắp mọi nơi, “xa vắng gồm tự muôn đời”, ở đâu cũng là nỗi nhớ nhung, thương tiếc. Lòng thi sĩ thấy rõ điều trái ngược: nống nàn bởi vì thê lương, khăng khít nhưng vẫn hững hờ, bao nhiêu éo le của cảnh đời mà Xuân Diệu yêu tới đau khổ. Thơ Xuân Diệu là hơi thở thầm kín, giấu giếm, trong đó ẩn sự huyền bí ghê rợn của một đêm trăng, sự não nùng bao la cuả một buổi chiều, và tất cả tâm hồn khó hiểu của người, của cảnh.

    Rồi càng khó hiểu, người thi sĩ càng cố tìm. Ông dò xét cái “thế giới bên trong”, lượm lặt từng sợi tơ mềm yếu, từng mảnh nhớ thương, từng vụn sầu tủi. Ông nghiệm thấy rằng:

    Phải can đảm mới bền gan yếu đuối,
    Phải khôn ngoan mới dư trí dại khờ,


    nên chịu mất một ít kiêu căng để thêm được rất nhiều sự sống. Và ông đã du ngoạn trong xứ yêu mến, nói cho ta hay những đường lối ẩn khúc quanh co.

    Ông còn nghe thấu sự mơ hồ, như đã thạo dò la những điều tinh tế. Con người phức tạp cũng đơn sơ, con người thiết thực cũng mơ mộng: ông có một trái tim, nhưng ông còn có một linh hồn. Ông tỏ ra đã từng vào trong thế giới của mọi sự u huyền: hương trầm, âm nhạc, thời khắc, khói sương… tất cả đều nói cho ông những lời chi ly và những dây liên lạc.

    Với những câu thơ ít lời nhiều ý, xúc tích như đọng lại bao nhiêu tinh hoa, Xuân Diệu lại là một tay thợ biết làm ta ngạc nhiên vì nghệ thuật dẻo dang và cần mẫn.

    Nhưng ở trên nhà nghệ thuật, ở trên nhà thi sĩ, ta thấy lòng ta mến yêu một linh hồn mở rộng, một tấm lòng chào đón, một con người ân ái đa tình. Người ấy chắc không cần phải quá đợi chờ, van xin, vì lẽ nào cõi đời, còn mãi mãi lạnh lùng vô tri, khi đã nghe tiếng đàn si mê của Xuân Diệu?



    THẾ LỮ
    (“Tựa” tập Thơ thơ, NXB Đời Nay, 1938)

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Thơ Thơ (1938)   Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 10:10 am

    Bài thơ tuổi nhỏ


    Giơ tay muốn ôm cả trái đất,
    Ghì trước trái tim, ghì trước ngực,
    Cho đầy trước mặt khoảng cô đơn
    Bao la muôn trời, sâu vạn vực.

    Làm sao sống được mà không yêu,
    Không nhớ, không thương một kẻ nào?
    Hãy đốt đời ta muôn thứ lửa!
    Cho bừng tia mắt đọ tia sao!



    Xuân Diệu
    (Qui Nhơn 1933)
    Xuân Diệu   65555492


    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 10:13 am

    Bên ấy bên này


    Lòng ta trống lắm, lòng ta sụp
    Như túp nhà không bốn vách xiêu;
    Em chẳng cứu giùm, em bỏ mặc
    Mưa đưa ta đến bến Đìu hiu.

    Em ở bên mình; ta ngó say,
    Song le bên ấy với bên này
    Cũng xa như những bờ xa cách,
    Không có thuyền qua, không cánh bay.

    Ta thấy em xinh, khẽ lắc đầu.
    Bởi vì ta có được em đâu!
    Tay kia sẽ ấp nhiều tay khác,
    Môi ấy vì ai sẽ đượm mầu.

    Họ sẽ ôm em với cánh tay;
    Và em yêu họ đến muôn ngày;
    Thôi rồi! Em chẳng thờ ơ nữa
    Như đối cùng ta tự bấy nay.

    Như đối cùng ta giữa cảnh mưa
    Mà lòng không hiểu, trán bơ vơ,
    Không tăng âu yếm trong câu nói,
    Trong mắt còn nguyên vẻ hững hờ.



    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 10:16 am

    Biệt ly êm ái

    Tặng Nguyễn Xuân Khoát


    Chúng tôi ngồi, vây phủ bởi trăng thâu,
    Sương bám hồn, gió cắn mặt buồn rầu.

    Giờ biệt ly cứ đến gần từng phút.
    Chúng tôi thấy đã xa nhau một chút...

    Người lặng im, và tôi nói bâng quơ,
    Chúng tôi ngồi ở giữa một bài thơ.

    Một bài thơ mênh mông như vũ trụ,
    Đầy khói hương xưa, tràn ân ái cũ.

    Chúng tôi ngồi, vây phủ bởi trăng thâu,
    Tay trong tay, đầu tựa sát bên đầu.

    Tình yêu bảo: "Thôi các ngươi đừng khóc,
    Các ngươi sẽ đoàn viên trong mộng ngọc!"

    Cứ nhìn nhau rồi lại vẫn nhìn nhau,
    Hạnh phúc ngừng giữa đôi trái tim đau.



    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 10:19 am

    Ca tụng


    Trăng, vú mộng của muôn đời thi sĩ
    Giơ hai tay mơn trớn vẻ tròn đầy,
    Trăng, hoa vàng lay lắt cạnh bờ mây;
    Trăng, đĩa ngọc giữa mâm trời huyền bí;
    Trăng, vú mộng của muôn đời thi sĩ
    Giơ hai tay mơn trớn vẻ tròn đầy.

    Trăng, nguồn sương làm ướt cả Gió hây,
    Trăng, võng rượu khiến Đêm mờ chuếnh choáng,
    Ngươi ám ảnh hương thơm bằng ánh sáng,
    Ru màu êm, mà gọi thức lòng ngây;
    Trăng, nguồn sương làm ướt cả Gió hây,
    Trăng, võng rượu khiến Đêm mờ chuếnh choáng!

    Trăng thánh thót, hoạ đàn tơ lấp loáng,
    Trăng nghiêng nghiêng, tư tưởng chuyện ưu phiền,
    Ngươi là ma, rồi ngươi làm tiên:
    Ngươi tạo lập những đền đài mỏng thoáng;
    Trăng thánh thót, hoạ đàn tơ lấp loáng,
    Trăng nghiêng nghiêng, tư tưởng chuyện ưu phiền...

    Ngươi là trăng, hỡi trăng đẹp bình yên;
    Hỡi trăng đẹp, ngươi là trăng náo nức;
    Ngươi hay khóc, ngươi không cần sự thực,
    Nhớ thương luôn, nên mắt có quầng viền;
    Ngươi là trăng, hỡi trăng đẹp bình yên,
    Hỡi trăng đẹp, ngươi là trăng náo nức.

    Rừng xoã tóc để ngươi làm chiếc lược;
    Biển nhân ngươi thành ức triệu vòng khuyên;

    Gió căng ngươi trên những cánh buồm thuyền
    Ngươi đánh nhịp cho sóng chiều xuôi ngược;
    Rừng xoã tóc để ngươi thành chiếc lược,
    Biển nhân ngươi thành một triệu vòng khuyên...

    Trăng của xa xôi, trăng của hão huyền,
    Ngươi vĩnh viễn như lòng trăng ý gió;
    Trăng của mắt, trăng của hồn rạng tỏ,
    (Trăng rất trăng là trăng của tình duyên)
    Trăng của xa xôi, trăng của hão huyền,
    Ngươi vĩnh viễn như lòng trăng ý gió...[1]
    Trăng, vú mộng của muôn đời thi sĩ.



    Xuân Diệu

    1. Sau này được tác giả sửa thành: "Trăng, vú mộng của muôn đời thi sĩ".
    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Thơ Thơ (1938)   Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 10:23 am

    Cảm xúc

    Tặng Thế Lữ


    Làm thi sĩ nghĩa là ru với gió
    Mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây
    Để linh hồn ràng buộc bởi muôn dây
    Hay chia sẻ bởi trăm tình yêu mến

    Đây là quán tha hồ muôn khách đến
    Đây là bình thu hợp trí muôn hương
    Đây là vườn chim nhả hạt mười phương
    Hoa mật ngọt chen giao cùng trái độc...

    Đôi giếng mắt đã chứa trời vạn hộc
    Đôi bờ tai nào ngăn cản thanh âm
    Của vu vơ nghe mãi tiếng kêu thầm...
    Của xanh thẳm thấy luôn màu nói sẽ...

    Tay ấp ngực dò xem triều máu lệ
    Nghìn trái tim mang trong một trái tim
    Để hiểu vào giọng suối với lời chim
    Tiếng mưa khóc, lời reo tia nắng đọng

    Không có cánh nhưng vẫn thèm bay bổng
    Đi trong sân mà nhớ chuyện trên giời
    Trút thời gian trong một phút chơi vơi[1]
    Ngắm phong cảnh giữa hai bè lá cỏ...

    - Tôi chỉ là một cây kim bé nhỏ
    Mà vạn vật là muôn đá nam châm
    Nếu hương đêm say dậy với trăng rằm
    Sao lại trách người thơ tình lơi lả?



    Xuân Diệu

    1. Sau này được tác giả sửa thành: Trút ngàn năm trong một phút chơi vơi".
    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 10:26 am

    Cặp hài vạn dặm


    Nếu ta có gặp hài tiên,
    Ta đi khắp xứ, khắp miền, khắp nơi.
    Ta đi, đi tận phương trời,
    Đi cùng phương đất, xa vời ta đi.
    In như chiếc chén lưu ly,
    In như chiếc lá hết thì tươi xanh,
    Ta theo gió mạnh, gió nhanh
    Gió hung dữ, gió sát sanh, gió cuồng!
    Đi say và cứ đi suông,
    Ta đi mau lại hơn luồng gió mau.
    Đi mau! Trốn nét! Trốn màu!
    Trốn hơi! Trốn tiếng! Trốn nhau! Trốn mình!



    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 10:28 am

    Chàng sầu


    Trốn nỗi buồn vô cớ,
    Sao anh chẳng vui đi?
    - Tôi ráng tìm hạnh phúc,
    Song chẳng biết chờ chi.

    Xa xăm ru mộng tưởng,
    Anh có thể phiêu lưu...
    Tạo hóa không tình cảm,
    Sinh ra, tôi đã nghèo.

    Anh hãy là thi nhân
    Hát nỗi buồn vô cố:
    - Tôi không biết làm thơ
    Thơ không làm bớt khổ.

    Nghĩ ngợi đến tình nương!
    Anh sung sướng hơn nhiều...
    Nghèo nàn và nhút nhát,
    Tôi chưa từng được yêu.



    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 10:30 am

    Chiếc lá

    Theo Arnault


    Lìa cành, thân héo khô,
    Hỡi chiếc lá giang hồ,
    Đi đâu?
    - Tôi chẳng biết.
    Xưa ở cành cây thông:
    Bão đánh, cây gần chết.
    Chiều thổi đổi không cùng,
    Gió thoảng hay gió mau
    Từ hôm ấy, mặc lòng
    Đưa tôi rừng tới đồng,
    Núi trước tới lũng sau.
    Tôi đi nơi gió lồng,
    Không than cũng không nao;
    Tôi đến nơi bờ đến
    Lá hồng cùng lá đào.



    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 10:41 am

    Chiều

    Tặng Nguyễn Khắc Hiếu


    Hôm nay, trời nhẹ lên cao,
    Tôi buồn không hiểu vì sao tôi buồn...
    Lá hồng rơi lặng ngõ thuôn,
    Sương trinh rơi kín từ nguồn yêu thương.
    Phất phơ hồn của bông hường,
    Trong hơi phiêu bạt còn vương máu hồng.
    Nghe chừng gió nhớ qua sông,
    E bên lau lách thuyền không vắng bờ.
    - Không gian như có dây tơ,
    Bước đi sẽ đứt, động hờ sẽ tiêu.
    Êm êm chiều ngẩn ngơ chiều,
    Lòng không sao cả, hiu hiu khẽ buồn...



    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 10:43 am

    Có những bài thơ


    Hãy ngó sâu vào tận mắt anh,
    Đọc bài thơ mới chưa làm thành;
    Lòng anh rạo rực không duyên cớ
    Khi nắng chiều tơ giỡn với cành.

    Nghiêng đầu bên trái, hãy kề nghe
    Những ngón tay thần sẽ vuốt ve
    Cho điệu lòng anh thêm ấm dịu;
    Sờ xem: ngực nóng khúc đê mê.

    Tuy thế, bài thơ sẽ dở dang
    Vì lời không đủ vẻ huy hoàng:
    Vần không phải ngọc rung muôn ánh;
    Nhịp thiếu êm đềm, tiếng thiếu vang.

    Hãy biết rằng anh đương say thơ,
    - Người thì say rượu, kẻ say mơ -
    Thế thôi. Anh nói làm sao được?
    Anh ngẩng đầu cao đợi gió hờ...

    Có những bài thơ rất thắm tươi
    Nhưng mà chỉ nở giữa lòng người,
    Chớ mong hái được loài hoa ấy!
    Tay nhẹ làm hoa cũng rã rời.



    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 10:47 am

    Đây mùa thu tới


    Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang,
    Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng:
    Đây mùa thu tới - mùa thu tới
    Với áo mơ phai dệt lá vàng.

    Hơn một loài hoa đã rụng cành
    Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh;
    Những luồng run rẩy rung rinh lá...
    Đôi nhánh khô gầy sương mỏng manh.

    Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ...
    Non xa khởi sự nhạt sương mờ...
    Đã nghe rét mướt luồn trong gió...
    Đã vắng người sang những chuyến đò...

    Mây vẩn từng không, chim bay đi.
    Khí trời u uất hận chia ly.
    Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói
    Tựa cửa nhìn xa, nghĩ ngợi gì.



    Xuân Diệu


    Thơ: Xuân Diệu - Nhạc: Tứ Duy

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 10:53 am

    Đi thuyền

    Tặng Khái Hưng

    Xuân Diệu   Dithuyen

    Thuyền qua, mà nước cũng trôi,

    Lại thêm mây bạc trên trời cũng bay;

    Tôi đi trên chiếc thuyền này,

    Giòng mơ tơ tưởng cũng thay khác rồi.

    Cái bay không đợi cái trôi;

    Từ tôi phút trước, sang tôi phút này...




    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 10:55 am

    Dối trá

    Tặng Lương Xuân Nhị


    Nói chi nữa tiếng buồn ghê gớm ấy
    Để lòng tôi sung sướng muốn tiêu tan?
    Tất cả tôi run rẩy tựa dây đàn
    Nghe thỏ thẻ chính điều tôi giấu kĩ,
    Sợ đôi mắt điềm nhiên và diễm lệ.
    Vâng, nói chi để khêu lại nguồn sầu
    Tôi ngỡ đã cạn hẳn trong bấy lâu
    Để lại nhóm cho cháy thêm ngọn lửa
    Tưởng gần tàn - Yêu? yêu nhau? làm chi nữa!

    Tôi vẫn biết rằng tôi chẳng xứng người;
    Mùa xuân tôi chưa hề có hoa tươi;
    Tôi như chiếc thuyền hư, không bến đỗ;
    Tôi là một con chim không tổ.

    Lòng cô đơn hơn một đứa mồ côi,
    Nhặt nụ cười của thiên hạ, than ôi,
    Để tự nhủ: "Ta được yêu đấy chứ".
    Tôi chỉ sống để hoài hoài tưởng nhớ,
    Mãi mãi yêu nhưng giấu giếm luôn luôn;
    Mà người thì, lơ đãng, giậm trên buồn,
    Bận đi hái những cành vui xanh thắm.

    Tôi biết lắm, trời ơi, tôi biết lắm!
    Hỡi lòng dạ sâu xa như vực thẳm!
    Tôi biết rằng người nói vậy cười chơi
    Tiếng đã làm tôi tê tái cả người,
    Tim ngừng đập, để thu hồn nghe lắng,
    Máu ngừng chạy, để cho lòng bớt nặng,
    Tôi biết rằng, chỉ cách một ngày sau,
    Cây bên đường sẽ trông thấy tôi sầu,
    Đi thất thểu, đi lang thang, đi quạnh quẽ.

    Vì vội kiếm tìm nhau, tôi sẽ
    Chỉ thấy người thương nhưng chẳng thấy tình thương,
    Và như màu, theo nắng nhạt, như hương
    Theo gió mất, tình người đà tản mác.
    Tôi sẽ trốn, thẫn thờ, ngơ ngác,
    Trái tim buồn như một bãi tha ma,
    Gượng mỉm cười: "người quên nghĩ rằng ta
    Sẽ đau đớn bởi một lời nói vội".

    Vì, khốn nỗi! Tôi vẫn còn tin mãi
    Sự nhầm kia; - tôi không thể không yêu.
    Dầu không tin, tôi càng cứ yêu nhiều:
    Khi người nói, tiếng người êm ái quá...
    Có lúc tưởng, chỉ để rơi tàn lửa,
    Tay vô tình gieo một đám cháy to;
    Người tưởng buông chỉ đôi tiếng hẹn hò
    Tôi hưởng ứng bằng vạn lời say đắm
    Đang rạo rực, thì thào, rối rắm,
    Ngập lòng tôi - Mà ai ngó tới đâu!
    Tôi điên cuồng, tất nhiên phải khổ đau,
    Tôi biết lắm, trời ơi, tôi biết lắm!

    Vậy trót lỡ, tôi sẽ đành lẳng lặng
    Chịu mối tình gây lại bởi tay ai,
    Không cầu xin, không trách móc, vì - ôi!
    Tôi chẳng biết làm cho lòng người cứng cỏi
    Cứ như thế cho đến giờ đen tối

    Hoa ái tình chung phận đoá hồng khô,
    Mà trái tim đã ghê dáng hững hờ
    Sẽ chung phận của tro tàn bếp lạnh.

    Tôi giấu sẵn một linh hồn hiu quạnh,
    Cho nên, liền chiều đó, tôi hết vui.
    Không thấy người bằng không thấy mặt trời,
    Tôi ôm ngực thử tìm xem biên giới
    Của sầu tủi. Nhưng hỡi người yêu hỡi!

    Nó mênh mông, vô ảnh, bủa vây tôi;
    Yên ổn đi, thắc mắc đến đây rồi,
    Mơ ước tới, mà chán chường cũng lại.
    Và mơn trớn cả một kho ân ái,
    Tôi một mình đối diện với tình không
    Để lắng nghe tiếng khóc mất trong lòng.



    Xuân Diệu
    (1935)

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 10:57 am

    Đơn sơ

    Tặng Nguyễn Gia Trí


    Em nói trong thư: "Mấy bữa rày,
    "Sao mà bươm bướm cứ đua bay;
    "Em buồn, em nhớ, chao! em nhớ!
    "Em gọi thầm anh suốt cả ngày.

    "Ngoài ấy vui không, anh của em?
    "Trong này đã có nắng vàng êm:
    "Mỗi lần nắng rọi, em ra cửa,
    "Em nghĩ gì đâu, đứng lặng im.

    "Mùa xuân khó chịu quá đi thôi!
    "Cảnh đẹp làm em thấy lẻ loi,
    "Chim hót xui em nghe quạnh quẽ:
    "- Hay là anh đã bỏ em rồi?"

    "Ồ! mới nghiêng mình xem nước trong,
    "Vui mừng em thấy má em hồng..."
    Em tôi ăn nói vô duyên quá!
    Em đốt lòng anh, em biết không?



    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 1:45 pm

    Gặp gỡ (I)

    Tặng Phạm Văn Hạnh


    Lòng cũng quay theo trục bánh xe[1]
    Chở người yểu điệu áo sầu che
    Hôm nay, chắc ngựa dừng sau trúc,
    Bên nọ chân trời chuyển gió se.

    Tôi dạo tìm thơ, gặp biệt ly:
    Người đi, tôi tưởng bỏ tôi đi.
    Sau bờ non thẳm, là chi nữa?
    - Không biết vu vơ có nghĩa gì.

    Có lẽ người hoa nay đã tươi,
    Nghe chiều âu yếm lấn vô người,
    Tình cờ ngoảnh gặp phương tôi đứng,
    Mắt vắng đâu xa, miệng gởi cười.



    Xuân Diệu

    1. Sau này tác giả sửa thành: "Lòng cũng quay vời theo bánh xe"
    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 1:47 pm

    Giờ tàn


    Khi mai giậy sớm, trời êm ái,
    Cửa sổ thênh thang mở gió hồ:
    Hơi mát đưa hùa theo ánh sáng;
    Cành gần, chim rộn tiếng đùa nô.

    Chủ nhật còn nguyên, còn trọn vẹn;
    Tôi chưa tiêu mất một giờ nào.
    Như đứa trẻ con ôm cái bánh,
    E dè tôi muốn giữ cho lâu.

    Nhưng ngày cứ thoát đi từng chút;
    Rồi mặt trời cao. Nắng cháy tràn.
    Trưa đến: thôi rồi bình đã vỡ!
    Nửa ngày xinh đẹp đã tiêu tan!

    Thong thả, chiều vàng thong thả lại...
    Rồi đi... Đêm xám tới dần dần...
    Cứ thế mà bay cho đến hết
    Những ngày, những tháng, những mùa xuân.

    Vừa mới khi mai tôi cảm thấy
    Trong tay ôm một bó hoa cười.
    Ngọn gió thời gian không ngớt thổi:
    Giờ tàn như những cánh hoa rơi...



    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 1:49 pm

    Giới thiệu

    Tặng Tú Mỡ


    Xin đừng tìm biết rõ chàng ta,
    - Nhân loại em gần vẫn xấu xa.
    Có đến mà yêu thì hãy đến
    Xem đầu mây gợn, mắt mây qua...

    Giữa người, anh ráng giấu tên đi;
    Thi sĩ, thưa cô, có quý gì!
    Huống nữa người ta đều tự ái;
    Bao giờ quen thuộc cũng khinh khi.

    Hãy biết rằng anh lúc ở trường
    Rất tồi toán pháp, khá văn chương,
    Chàng trai đi học nghe chim giảng,
    Không thuộc bài đâu; ấy sự thường.

    Hết nợ thi rồi, đến nợ thi,
    Than ôi khổ quá! học làm gì
    Những chồng sách nặng khô như đá!
    Ruộng gió đồng trăng anh ấy đi...

    Nghe nói tình yêu tưởng trái ngon;
    Cho lòng, không nghĩ mất hay còn.
    Tay trầy gai góc, chân đau sỏi,
    Anh bám, không thôi bám tuổi dòn.

    Bạ kẻ nào đâu anh cũng mê,
    Chân theo xa với, trí theo kề.
    Si tình lắm đấy, - nhưng đôi lúc
    Có gửi tình đi, chẳng có về.

    Quá thực thà nên hoá dại khờ,
    Bắt đầu người-chỉ-biết-yêu lo
    Nỗi đời cay cực đang giơ vuốt,
    Cơm áo không đùa với khách thơ.

    Nhưng thoát sao ra lối hổ hùm
    Nuốt đời bao kẻ hái văn thơm!
    - Lần này lại sắp đi thi nữa:
    Chắc hỏng mười phân; khấn nguyện giùm!



    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 1:52 pm

    Gửi trời

    I

    Ta nằm trong võng mắt đong đưa,
    Khi ấy ngày thu dọi ánh vừa.
    Nhan sắc chớp hàng mi óng ả;
    Đầu ta ân ái dịu dàng mưa...

    Quá êm ta tưởng ở chừng trời,
    Ta choáng không gian, níu tóc ngời:
    Tóc mịn đầy tay như suối mát,
    Lòng ta vui rợn thú chơi vơi...


    II

    Ta gửi trời ta giữa mắt nào
    Ở gần má lửa, cạnh mày dao...
    Khi ta trở lại, trời đâu vắng
    Lạnh lẽo mày xanh phản má đào.



    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 1:52 pm

    Hẹn hò


    Anh đã nói, từ khi vừa gặp gỡ:
    "Anh rất ngoan, anh không dám mong nhiều.
    Em bằng lòng cho anh được phép yêu;
    Anh sung sướng với chút tình vụn ấy".

    Em đáp lại: "Nói gì đau đớn vậy!
    Vừa gặp anh, em cũng đã mến rồi.
    "Em phải đâu là ngọn nước trôi xuôi;
    Chưa hi vọng, sao anh liền thất vọng?"

    Lời nói ấy về sau đem gió sóng
    Cho lòng anh đã định chỉ yêu thôi;
    Anh tưởng em là của anh rồi,
    Em mắc nợ, anh đòi em cho được.

    Đấy, ai bảo em làm anh mơ ước!
    Lúc đầu tiên, anh có mộng gì đâu!
    Tưởng có nhau ai ngờ vẫn xa nhau,
    Em ác quá! Lòng anh như tự xé...



    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 2:00 pm

    Hoa nở để mà tàn


    Hoa nở để mà tàn;

    Trăng tròn để mà khuyết;

    Bèo hợp để chia tan;

    Người gần để li biệt.

    Hoa thu không nắng cũng phai màu;

    Trên mặt người kia in nét đau.



    Xuân Diệu

    Xuân Diệu   Htan


    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 2:03 pm

    Huyền diệu

    Les parfums, les couleurs et les sons se répondent.


    Này lắng nghe em khúc nhạc thơm
    Say người như rượu tối tân hôn;
    Như hương thấm tận qua xương tuỷ,
    Âm điệu, thần tiên, thấm tận hồn.

    Hãy tự buông cho khúc nhạc hường
    Dẫn vào thế giới của Du Dương
    Ngừng hơi thở lại, xem trong ấy
    Hiển hiện hoa và phảng phất hương...

    Hãy nghe lẫn lộn ghé bên tai
    Giọng suối, lời chim, tiếng khóc người;
    Hãy uống thơ tan trong khúc nhạc
    Ngọt ngào kêu gọi thuở xa khơi.

    Rồi khi khúc nhạc đã ngừng im
    Hãy vẫn ngừng hơi nghe trái tim
    Còn cứ run hoài, như chiếc lá
    Sau khi trận gió đã im lìm.



    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 2:06 pm

    Lạc quan


    Vườn cười bằng bướm, hót bằng chim;
    Dưới nhánh, không còn một chút đêm:
    Những tiếng tung hô bằng ánh sáng
    Ca đời hưng phục trẻ trung thêm.

    Gió qua, như một khách thừa lương,
    Lay nắng trên mình lá loáng sương.
    Hoa cúc dường như thôi ẩn dật,
    Hoa hồng có vẻ bận soi gương.

    Vàng tươi, thược dược cánh hơi xòa;
    Ửng dạng, phù dung nghiêng mặt hoa;
    Nhánh vút làm cho lan chớm ngợp;[1]
    Lòng trinh giữ lại nửa bông trà.

    Hình eo, dáng lả, sắc xinh xinh
    Phơi phới cùng nhau thở thái bình
    Của nỗi yêu trùm không giới hạn
    Dịu dàng tỏa xuống tự trời xanh.

    Hạnh phúc vờn trong buổi sớm mai,
    Vừa tầm với bắt của tay người;
    Ái tình đem máu lên hoa diện;
    - Thi sĩ đi đâu cũng thấy cười.



    Xuân Diệu

    1. Sau này tác giả sửa thành: "Nhánh vút làm cho bông huệ ngợp"
    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 2:11 pm

    Mùa thi


    Thơ ta hơ hớ chưa chồng;

    Ta yêu, muốn cưới, mà không thì giờ:

    Mùa thi sắp tới! - em thơ,

    Cái hôn âu yếm xin chờ năm sau!




    Xuân Diệu
    (Avril 1934)

    Xuân Diệu   Truonglang


    1. Sau này tác giả sửa thành: "Nhánh vút làm cho bông huệ ngợp"
    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 2:14 pm

    Mười chữ


    Mưa dầm - thu dưới nguyệt;

    Máng chảy - suối trên nhà.




    Xuân Diệu

    Xuân Diệu   52715705


    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 2:16 pm

    Muộn màng


    Anh biết yêu em đã muộn màng,
    Nhưng mà ai cưỡng được tình thương!
    Ngậm ngùi tặng trái tim lưu lạc
    Anh chỉ xin về một chút hương.

    Một chút hương phai của ái tình
    Mà em không thể gửi cùng anh;
    Để lòng ướp với tình phai ấy,
    Anh tưởng từ đây bớt một mình.

    Mắt ướt trông nhau lệ muốn tuôn,
    Gượng cười anh phải khóc thầm luôn:
    Em là người của ai ai đấy,
    Lưu luyến chi nhau để sớt buồn.

    Dầu chiếm tay em, anh vẫn hay
    Rằng anh chỉ nắm cánh chim bay;
    Bao giờ có được người yêu dấu!
    Chất chứa trong lòng vạn đắng cay.

    Anh chỉ như con chim bơ vơ
    Lạnh lùng bay giữa gió, sương, mưa;
    Qua gần tổ ấm đôi chim bạn,
    Bỗng thấy lòng cuồng yêu ngẩn ngơ.

    Yêu ngẩn ngơ rồi đau xót xa,
    Số anh là khổ, phận anh là
    Suốt đời nuốt lệ vào trong ngực,
    Đem ái tình dâng kẻ phụ ta.

    Chưa đi mà đã xa cách nhau,
    Lúc biệt ly rồi, xa đến đâu?
    Thôi hãy để anh đi hốt hoảng,
    Gấp đem thương nhớ khuất mây mù.

    Thôi hãy để anh đi thất thơ,
    Mặc luồng gió lạnh, mặc mưa to
    Đánh vào thân thể run như sậy.
    - Tôi chẳng cần ai thương hại cho.



    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 2:20 pm

    Nguyên đán


    Xuân của đất trời nay mới đến;

    Trong tôi, xuân đến đã lâu rồi:

    Từ lúc yêu nhau, hoa nở mãi

    Trong vườn thơm ngát của hồn tôi.




    Xuân Diệu

    Xuân Diệu   Xuann


    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Thơ Thơ (1938)   Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 2:22 pm

    Nhị hồ


    Trăng vừa đủ sáng để gây mơ,
    Gió nhịp theo đêm, không vội vàng;
    Khí trời quanh tôi làm bằng tơ.
    Khí trời quanh tôi làm bằng thơ.

    Cây cỏ bình yên; khuya tĩnh mịch.
    Bỗng đâu lên khúc Lạc âm thiều
    Nhị hồ để bốc niềm cô tịch,
    Không khóc, nhưng mà buồn hiu hiu...

    Điệu ngã sang bài Mạnh Lệ Quân
    Thu gồm xa vắng tự muôn đời,
    Sương nương theo trăng ngừng lưng trời,
    Tương tư nâng lòng lên chơi vơi...

    Tiếng đàn thầm dịu dẫn tôi đi,
    Qua những sân cung rộng hãi hồ.
    Có phải A Phòng hay Cô Tô?
    - Lá liễu dài như một nét mi

    ... Và nàng Lộng Ngọc lấy Tiêu Lang,
    Cưỡi hạc một đêm bay lên trời.
    Vua Trần Hậu Chúa ngắm trăng vàng,
    Khúc Hậu Đình Hoa đang lên khơi.

    Linh hồn lưu giữa bể du dương...
    Tôi thấy xiêm nghê nổi gió lùa:
    Những nàng cung nữ ước mơ vua,
    Không biết bao giờ nguôi nhớ thương.

    Tôi yêu Bao Tự mặt sầu bi
    Tôi yêu Ly Cơ hình nhịp nhàng.
    Tôi tưởng tôi là Đường Minh Hoàng
    Trong cung nhớ nàng Dương Quý Phi.



    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 2:25 pm

    Nụ cười xuân


    Giữa vườn ánh ỏi tiếng chim vui
    Thiếu nữ nhìn sương chói mặt trời.
    Sao buổi đầu xuân êm ái thế!
    Cánh hồng kết những nụ cười tươi.

    Ánh sáng ôm trùm những ngọn cao
    Cây vàng rung nắng , lá xôn xao;
    Gió thơm phơ phất bay vô ý
    Đem đụng cành mai sát nhánh đào.

    Tóc liễu buông xanh quá mỹ miều
    Bên màu hoa mới thắm như kêu;
    Nỗi gì âu yếm qua không khí,
    Như thoảng đưa mùi hương mến yêu.

    Này lượt đầu tiên thiếu nữ nghe
    Nhạc thầm lên tiếng hát say mê;
    Mùa xuân chín ửng trên đôi má
    Xui khiến lòng ai thấy nặng nề...

    Thiếu nữ bâng khuâng đợi một người
    Chưa từng hẹn đến, - giữa xuân tươi
    Cùng chàng trai trẻ xa xôi ấy
    Thiếu nữ làm duyên đứng mỉm cười.



    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 2:27 pm

    Núi xa


    Núi tận chân trời đứng nghĩ xa,
    Gió đều trang trải nguyệt bao la;
    Êm êm núi biếc xinh như ngọc
    Và cũng buồn như nỗi nhớ nhà.

    Thấy núi yêu kiều, tưởng núi yên,
    Tha hồ ta mộng cảnh non tiên,
    Tưởng như núi đẹp là tranh vẽ,
    Nhưng núi không hề đứng thản nhiên.

    Lá úa, cành khô vẫn rụng dồn;
    Lối mòn, cỏ mạnh vẫn lên chôn.
    Chim hôm run rẩy trong tim nhỏ,
    Thỏ sợ dơ tai hứng tiếng ồn.

    Có lẽ ông tiều sống giữa cây
    Đêm nay hồn lạnh đã theo mây;
    Gió rừng có lẽ tuôn muôn gốc,
    Có lẽ mưa im xối đã đầy...

    - Lẫn với đời quay, tôi cứ đi,
    Người ngoài không thấu giữa lòng si.
    Cũng như xa quá nên ta chỉ
    Thấy núi yên như một tiếng bìa.



    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 2:31 pm

    Phải nói


    Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ?
    "Anh tham lam, anh đòi hỏi qúa nhiều.
    Anh biết rồi, em đã nói em yêu ;
    Sao vẫn nhắc một lời đã cũ?"

    - Yêu tha thiết thế vẫn còn chưa đủ,
    Nếu em yêu mà chỉ để trong lòng
    Không tỏ hay, yêu mến cũng là không,
    Và sắc đẹp chỉ làm bằng cẩm thạch.

    Anh thèm muốn vô biên và tuyệt đích
    Em biết không? Anh tìm kiếm em hoài.
    Sự thật ngày nay không thật đến ngày mai...
    Thì ân ái có bao giờ lại cũ?

    Yêu tha thiết thế vẫn còn chưa đủ,
    Phải nói yêu trǎm bận đến nghìn lần;
    Phải mặn nồng cho mãi mãi đem xuân,
    Đem chim bướm thả trong vườn tình ái.

    Em phải nói, phải nói, và phải nói:
    Bằng lời riêng nơi cuối mắt đầu mày,
    Bằng nét vui, bằng vẻ thẹn, chiều say,
    Bằng đầu ngả, bằng miệng cười, tay riết,

    Bằng im lặng, bằng chi anh có biết!
    Cốt nhất là em chớ lạnh như đông
    Chớ thản nhiên bên một kẻ cháy lòng
    Chớ yên ổn như mặt hồ nước ngủ,

    Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ.



    Xuân Diệu


    Trình bày: Bích Thuận

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 2:35 pm

    Sắt


    Ngày muốn hết buồn như đời muốn hết;
    Chiều bị thương ráng sức kéo mình đi.
    Lũ mây già, nghìn vạn khối lâm ly,
    Đứng giữ lưới bủa vây trời nhỏ hẹp.

    Vài chiếc quạ, mình than, cong mỏ thép,
    Quạ vừa kêu, đến tự xự đêm nào;
    Những cây bàng là những bộ xương cao,
    Nét ngớ ngẩn đã rèn bằng sắt cũ.

    Tét cắn lá - lá nằm trên đất ủ,
    Màu lặng yên không còn mộng xa bay;
    Đất đen kêu như sắt dưới chân giày,
    Tiếng rắn rỏi có pha màu mực đậm.

    Chân đi nặng như mang xiềng; giam cấm
    Trong cũi to, hồn không thể vượt lên;
    Muốn rụng rơi, trái tim nặng ưu phiền,
    - Trái tim giữa một cái kềm bằng sắt.



    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 2:36 pm

    Thở than


    Tôi là một kẻ điên cuồng
    Yêu những ái tình ngây dại
    Tôi cứ bắt lòng tôi đau đớn mãi,
    Đau vô duyên, đau không để làm gì.

    Ôi! tình si
    Không có một giờ yên ổn!

    Nếu bỏ được trải lòng cho gió cuốn,
    Đem vứt đi, như là trái chua cay!
    Nếu một chiều có thể rải tung bay
    Tất cả linh hồn thổn thức!

    Nhưng mỗi lần đưa tay lên nén ngực
    Lại nghe tình nhiều hơn số ngón tay
    Với mi kia, mắt nọ, với môi này,
    Với chuỗi tên người liên tiếp...

    Yêu với mến! mến và yêu! tiếng điệp
    Của khúc ca nào vừa cắt, vừa say?
    Lòng tôi lạnh lẽo, đêm nay,
    Theo một con đường mấy nẻo.

    Và đêm nay, lòng tôi lạnh lẽo...
    Như sáng trăng trên mặt nước thu lờ.
    Tôi là một kẻ bơ vơ
    Yêu những ái tình quạnh quẽ.



    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 2:47 pm

    Thời gian


    Dưới thuyền nước trôi;
    Trên nước thuyền chuồi.
    Và nước, và thuyền
    Xuôi dòng đi xuôi.

    Nước không vội vàng
    Cũng không trễ tràng.
    Thuyền không chậm chạp
    Nhưng không nhẹ nhàng.

    Nước trôi, vô tri,
    Vô tình, thuyền đi.
    Nước không biết thuyền;
    Thuyền biết nước chi?

    Cứ thế luôn ngày,
    Trôi mà như bay,
    Nước, thuyền đi mãi,
    Luôn trong đêm dày.

    Trăng thu gió hè,
    Đổi bờ thay đê,
    Nước, thuyền xuống biển:
    Thuyền không trở về...

    Nước cũng mất luôn...
    - Nhưng nước còn nguồn:
    Thuyền chìm, trong lúc
    Đêm ngày nước tuôn...



    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 2:49 pm

    Tiếng gió


    Có nhiều lúc gió kêu thê thiết quá;
    Như gió đau một nỗi khổ vô hình,
    Như bao điều ảo não của nhân sinh
    Đã in vết ở nơi hồn của gió.
    Gió vừa chạy, vừa rên, vừa tắt thở,
    Đem trái tim làm uất cả không gian,
    Gợi bóng hình những thân thể cơ hàn,
    Với môi tím, với cảnh nghèo vạc mặt.

    Trong khung xám của mùa đông bằng sắt,
    Gió qua rồi còn lưu lại tiếng ngân:
    Cây bên đường trụi lá, đứng tần ngần,
    Khắp xương nhánh chuyển một luồng tê tái;
    Và giữa vườn im, hoa run sợ hãi
    Bao nỗi pha phôi, khô héo, rụng rời.
    Và mưa kia là nước mắt gió rơi,
    Và sương ấy là mồ hôi gió rớt
    Trong lúc vội vàng, trên cành thưa thớt.

    Ấy nỗi buồn kêu xé của ngày qua,
    Hay lời tham rền rĩ của đêm xa;
    Ấy là tiếng những âm binh tan tác,
    Hay là giọng những âm hồn lưu lạc?
    - Hỡi gió mờ! người chứa cả mùa đông
    Trong phổi của người u uất vô cùng.



    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 2:50 pm

    Tiếng không lời
    (Mây lưng chừng hàng)



    Mây lưng chừng hàng
    Về ngang lưng núi.
    Ngàn cây nghiêm trang
    Mơ màng theo bụi
    Hoa dại trên đồi.

    Trăng nằm trên ngôi...

    Gió thanh chia mình
    Trong cành lá biếc.
    In như ái tình
    Mơ qua trời thiếc,
    Lan giữa làn hương.

    Hỡi người rất thương...

    Sao em không nghe
    Bao lời van vỉ
    Của nguyệt đêm hè,
    Bao lời ủy mị
    Của thời tươi xanh.

    Hãy cầm tay anh...



    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 2:52 pm

    Tình trai


    Tôi nhớ Rimbaud với Verlaine,
    Hai chàng thi sĩ choáng hơi men,
    Say thơ xa lạ, mê tình bạn,
    Khinh rẻ khuôn mòn, bỏ lối quên.

    Những bước song song xéo dặm trường
    Đôi hồn tươi đậm ngát hoa hương,
    Họ đi, tay yếu trong tay mạnh,
    Nghe hát ân tình giữa gió sương.

    Kể chi chuyện trước với ngày sau;
    Quên gió môi son với áo màu;
    Thây kệ thiên đường và địa ngục!
    Không hề mặc cả, họ yêu nhau.



    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Thơ Thơ (1938)   Xuân Diệu   EmptyTue Sep 18, 2012 3:01 pm

    Trăng


    Trong vườn đêm ấy nhiều trăng quá,
    Ánh sáng tuôn đầy các lối đi.
    Tôi với người yêu qua nhẹ nhẹ...
    Im lìm, không dám nói năng chi.

    Bâng khuâng chân tiếc giậm lên vàng,
    Tôi sợ đường trăng tiếng dậy vang,
    Ngơ ngác hoa duyên còn núp lá,
    Và làm sai lỡ nhịp trăng đang.

    Dịu dàng đàn những ánh tơ xanh,
    Cho gió du dương điệu múa cành;
    Cho gió đượm buồn, thôi náo động
    Linh hồn yểu điệu của đêm thanh.

    Chúng tôi lặng lẽ bước trong thơ,
    Lạc giữa niềm êm chẳng bến bờ.
    Trăng sáng, trăng xa, trăng rộng quá!
    Hai người nhưng chẳng bớt bơ vơ.



    Xuân Diệu

    Về Đầu Trang Go down
    Sponsored content





    Xuân Diệu   Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Xuân Diệu    Xuân Diệu   Empty

    Về Đầu Trang Go down
     
    Xuân Diệu
    Về Đầu Trang 
    Trang 1 trong tổng số 4 trangChuyển đến trang : 1, 2, 3, 4  Next
     Similar topics
    -
    » Hồ Dzếnh
    » Hàn Mặc Tử
    » Vạn Xuân
    » Xuân Tâm
    » Hồ Xuân Hương

    Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
     :: Thơ Tuyển Việt Nam :: Từ 1930 đến nay-
    Chuyển đến