Đêm không ngủ được con đòi cha,
Kể chuyện con nghe tích nước ta
Lời trẻ sao mà thương lắm lắm
Ngàn năm nước Việt mãi thăng hoa.
ICon hỡi, con nghe tiếng sóng không?
Sóng ngoài biển cả, sóng trong lòng
Quê mình một dãi miền thơ mộng
Có cả vùng trời gọi: "Biển Đông".
Mới nghe con hỏi: sao như thế,
Ai đặt tên này với biển kia?
Con ạ, ngàn năm huyền sử chép
Người xưa còn đó cõi đi về.
Bốn ngàn năm trước thưở hồng hoang
Núi Biển một lòng kết sắt son
Quốc mẫu Âu Cơ là Núi đó
Lạc Long cha Biển cả huy hoàng.
Hồ Động Đình tình yêu sáng mãi,
Trăm người con kết thúc đêm dài.
Nước Văn Lang cùng xây, cùng dựng
Miền Bách Việt rực rỡ ánh mai.
Anh là núi, em cũng là núi
Em biển đây anh cũng biển đây.
Người nước Việt chung dòng máu chảy
Đông biển dài ngắm núi giỡn mây.
_ Thương thương lắm biển mình cha nhỉ,
Biển giúp con mát mỗi tháng hè
Nào cá, tôm và nhiều thứ nữa ...
Con ngủ rồi, sông vọng tiếng ghe.