Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Huyền Chi Mon Jun 04, 2018 10:06 am
Huyền Chi
VXTĐ: Xin mạn phép tác giả Nguyễn Phước Thị Liên được đưa bài này thay phần Tiểu sử tác giả. Đa tạ!
(Để tưởng nhớ các thầy cô Trường Trung học Phan Bội Châu-Phan Thiết, niên khóa 1954-1957).
Ở đây chúng tôi không đề cập đến kỹ thuật âm nhạc và kết cấu bài thơ Thuyền Viễn Xứ, chỉ nên một chi tiết chưa minh bạch về tác giả bài thơ.
Tạp chí Sông Hương số 273 tháng 11-2011, trang 62-69 có bài “ Phạm Duy: thơ phổ nhạc “của Đặng Tiến. Tác giả có nói đến bài thơ Thuyền Viễn Xứ của Huyền Chi nhưng chỉ với vài lời, vừa thuật, vừa trích lẫn lộn”…khi Phạm Duy phổ nhạc bài Thuyền Viễn Xứ, 1953, thuyền ơi viễn xứ xa khơi…sóng Đà giang…thơ của Huyền Chi, một cô hàng vải trong chợ Bến Thành không mấy ai biết đến”. Như vậy, tác giả chứng tỏ không biết Huyền Chi là ai, lại còn có ý chê thể thơ lục bát khi ông viết :” Anh (tức Phạm Duy) đã biến nhịp lục bát đơn điệu, tẻ nhạt thành những tiết tấu sinh động, tha thiết, phong phú”.
Để bạn đọc biết thêm Huyền Chi là ai, ở đây chúng tôi xin phác họa đôi nét về tác giả:
Vào khoảng trước và sau 1954-1957, hầu hết học sinh, sinh viên miền Nam đều thích nhạc của Phạm Duy, trong đó có bài Thuyền Viễn Xứ, loại thơ phổ nhạc. Bài này được các ca sĩ nổi tiếng như Thái Thanh, Lệ Thu…thể hiện rất truyền cảm. Bọn trẻ chúng tôi lúc đó đang học Trường Trung học Phan Bội Châu –Phan Thiết. Không ai bảo ai. Đứa nào cũng “ mê “, cứ lải nhải hát Thuyền Viễn Xứ, như ngầm chứng tỏ với nhau ta đây là dân…sành điệu. Dần dần, tác giả bài thơ là Huyền Chi trở thành thần tượng của tuổi trẻ trường Phan Bội Châu-Phan Thiết. Không đứa nào không biết Huyền Chi bằng xương, bằng thịt, chính là vợ của thầy giáo dạy tiếng Pháp cho mình. Và tất nhiên, chúng tôi phải gọi nhà thơ, vợ của thầy mình bằng cô. Hơn nữa, cô Huyền Chi là người phụ nữ đẹp, tài sắc vẹn toàn. Cô có nước da trắng khỏe, dáng người cao, gương mặt tươi, miệng cười hiền hậu, dễ mến, tà áo dài màu thiên thanh đài các trong những chiều lộng gió, khi thầy cô sánh đôi giữa thành phố Phan Thiết, đã làm xao xuyến tâm hồn bao nữ sinh thời bấy giờ. Dưới mắt họ, đó là cặp đôi hoàn hảo. Chúng tôi còn biết cha chồng của cô-cụ Đức Huy, cũng là một người yêu văn thơ trong nhóm Liên Thành Thi xã, đã cùng các cụ Phú Khê, Phú Sơn, An Bình…xướng họa. Nhóm của các cụ cùng với nhóm Hương Bình Thi xã ở Huế thường trao đổi thi bài.
Cô Huyền Chi tên thật là Hồ Thị Ngọc Bút, sinh năm 1934, quê ở Bắc Ninh. Năm 1948-1949, cô ở Đà Lạt với người chị ruột. Năm 1950, 16 tuổi, cô về Sài Gòn ở với mẹ. Mẹ cô có sạp vải bán ở chợ Bến Thành, mỗi sáng cô thường giúp mẹ dọn hàng. Dọn hàng xong mới về đi học, có lúc vừa đi học vừa đi làm.
Năm 1950-1952, cô làm thư ký tòa soạn tạp chí Phụ Nữ của bà Nguyễn Thị Lan Phương, chuyên trách mục thơ, cũng là phó nhóm Thơ-Văn-Nhạc Chim Việt. Cũng năm này, cô in tập thơ đầu tiên của mình là tập Cởi Mở tại nhà in Sống Chung của bà Đào. Theo lời cô kể: “Khi tập thơ mới hoàn thành, tôi sđang giở xem bản in đầu tiên thì ông Phạm Duy đến. Có lẽ ông này quen biết với chủ nhân nhà in. Qua lời giới thiệu của bà Đào, ông biết tôi là tác giả tập thơ, ông đến bên tôi và nói: “Tôi là nhạc sĩ Phạm Duy, có thể nào cô cho tôi một quyển, nếu tôi thấy có bài nào hay, tôi sẽ phổ nhạc“. Ông còn yêu cầu tôi viết lời ký tặng. Đó là lần duy nhất tôi gặp nhạc sĩ Phạm Duy“.
Sau này, dường như năm 1953, bản nhạc Thuyền Viễn Xứ được in ra, thâu băng và phát hành ra nước ngoài. Thời ấy, cô Huyền Chi có người anh là một kỹ sư hàng không ở Pháp, có lúc ông anh gởi thơ nói với cô: “Anh không ngờ thơ em qua tận Paris”.
Năm 1954, Huyền Chi lấy chồng. Chồng cô là người Huế, dạy học ở Phan Thiết. Lúc này, cô có mở một hiệu sách mang tên Bút Hoa tại nhà và vẫn cộng tác thơ với tạp chí Tiền Phong ở Sài Gòn. Nhưng về sau, cô không còn tiếp tục nữa. Tập thơ Cởi Mở bị thất lạc vào năm 1975, khi cô dọn nhà về Sài Gòn, do cuộc mưu sinh.
Trở lại câu chuyện hiện nay. Năm 2005, chúng tôi được biết nhạc sĩ Phạm Duy về nước và qua anh bạn Linh Phương, tác giả bài thơ Kỷ Vật Cho Em cũng được Phạm Duy phổ nhạc- chúng tôi mới gợi ý với cô: nên chăng, cần cho Phạm Duy và bạn đọc hiện nay biết về tác giả Thuyền Viễn Xứ. Sau đó, chúng tôi và Phạm Duy trao đổi vắn gọn bằng thư. Nhạc sĩ Phạm Duy có trả lời, nhưng riêng Huyền Chi thì giữ ý không muốn gặp nhạc sĩ. Những năm gần đây, cô gởi cho chúng tôi một số bài thơ cô mới sáng tác.
Bây giờ tác giả Thuyền Viễn Xứ chẳng còn trẻ. Chồng nữ sĩ đã mất, nữ sĩ đang sống với các con ở Sài Gòn, hằng ngày dạy kèm tiếng Anh cho các cháu trong xóm. Nhạc sĩ Phạm Duy vừa ăn mừng lễ khánh thọ cửu tuần. May mắn là những người trong cuộc vẫn còn tại thế, nhưng hai người gặp nhau chỉ một lần qua tinh thần tập thơ Cởi Mở, chứng tích là bài Thuyền Viễn Xứ. Nhắc lại chuyện này chỉ để giúp bạn đọc biết thêm đôi nét đan thanh của một tác phẩm, qua hơn nửa thế kỷ chưa nhuốm bụi thời gian.
Nhân đây, chúng tôi cần xác minh: Huyền Chi và Hà Huyền Chi là hai nhà thơ riêng biệt. Người ta hay nhầm lẫn vì trong bút danh, có trùng hai chữ “Huyền Chi“. Ông Hà Huyền Chi là tác giả nhiều bài thơ trong quân đội Sài Gòn, thuộc chế độ cũ. Còn Huyền Chi, tác giả bài thơ Thuyền Viễn Xứ là phụ nữ.
Vừa qua, có người nghe ca sĩ Ánh Tuyết hát bài Thuyền Viễn Xứ, mà MC giới thiệu là thơ của Hà Huyền Chi(!).
Bài viết này đã được tác giả Thuyền Viễn Xứ thông qua và nhất trí. Xin cám ơn nữ sĩ Huyền Chi.
Nguyễn Phước Thị Liên
Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Huyền Chi Mon Jun 04, 2018 10:36 am
ÁM ẢNH
Lẻ loi gió lạnh vàng khung cửa, Thờ thẫn tay gầy buộc héo hon! Bỡ ngỡ trời ơi! Mây bốn hướng, Vàng son chưa thắm được vàng son! Lòng tôi đọng lại nghìn sa mạc, Ám ảnh mùa thu sắc áo rờn! Một ngàn lẻ một triều hưng thịnh, Đổ cả tâm tình xuống tóc đơn. Tóc nõn măng tơ đàn trẻ nhỏ, Kề nhau rưng rức chuyện hoàng hôn! Não nùng cô phụ in rèm lạnh, Nghe vỡ mùa trăng giữa đáy hồn! Tóc bạc phơ phơ cười tiết tháo: Sống thì tiết liệt, chết thì chôn! Bàn tay nứt nẻ vì giông bão, Run cả trang thơ một nỗi hờn! Áo trắng lời ai qua nước mắt: Kinh thành chân lạnh bé con con! Ngỡ ngàng có kẻ cười ghê rợn: Hãy gẩy giùm ta một khúc đờn! Nức nở đêm nao bao mái tóc, Hướng về cố quận mấy quan sơn… Nức nở đem nao bao mái tóc: - Giờ đây không biết mất hay còn?
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Huyền Chi Mon Jun 04, 2018 11:22 am
ĐỘC TẤU *
Có những bài thơ như gió trăng, Xa vời, lồng lộng ánh sao băng… Lời trên trang giấy nghe xô xác, Nhạc réo bên tai những cánh bằng!
Có những bài thơ như bướm hoa, Lung linh, gờn gợn ánh trang tà; Lời trên trang giấy nghe lưu luyến, Nhạc rót xuân hồng xuống tiếng ca…
Có những bài thơ đến não nùng, Thẫn thờ nhắc lại chuyện mông lung… Lời trên trang giấy nghe xao xuyến, Nhạc mắc trên tơ những phím chùng!
Có những bài thơ tráng khi ca, Những trang hùng sử bọc san hà; Lời trên trang giấy như giông bão, Nhạc thúc trong hồn vạn tiếng loa…
Có những bài thơ viết suốt đêm, Để rồi không gửi một người xem; Lời trên trang giấy nghe rưng rức, Nhạc vọng đầu tay mộng ảo huyền!
Nhưng những bài thơ đau xót nhất, Nhạc lời như lịm dưới đôi chân; Là không viết được trên trang giấy Muôn tiếng đau buồn của thế nhân…
Và những bài thơ vô nghĩa lý, Bút cùn viết mãi chuyện cuồng điên! Đây những bài thơ vô nghĩa lý, Bút cùn thừa thãi chuyện vô duyên.
Huyền Chi (Cởi Mở - 1952)
* Bài viết trên trang cá nhân của Nữ sĩ Huyền Chi về bài thơ.
TẬP THƠ CỞI MỞ CỦA TÔI BỊ SCANDAL*
*Scandal: bị bôi bác, nói xấu
Sau khi tập thơ được phát hành ba tháng. Tôi hơi buồn vì nó được bán chậm.
Một buổi sáng, mở mắt ra, tôi cầm tờ báo mới. Một hàng chữ lớn đập vào mắt tôi.
______________
Trong tập thơ Cởi Mở của Huyền Chi mới xuất bản, có bài Độc Tấu giống những câu của một bài thơ trong báo Giác Ngộ. Vậy Huyền Chi có “ăn cắp thơ” không?
Bên dưới có tên tác giả viết tắt.
______________
Tôi giật mình, tỉnh hẳn ngủ, tìm xem họ có nói gì thêm không, nhưng chỉ có bấy nhiêu thôi. Tôi đem tờ báo đi gặp chị Lan Phương, chủ nhiệm Tuần Báo Phụ Nữ mà tôi đang cộng tác - như một thư ký toà soạn kiêm biên tập trang thơ. Sau khi xem xong chị cười nói:
- Tại sao chúng ta không mời họ thi làm thơ?
Ý nghĩ kỳ cục này bị tôi bác ngay. Anh An, chồng chị nói thêm:
- Ý hay đấy! Họ muốn bôi bác Huyền Chi thì chúng ta chứng minh ngược lại.
Tôi suy nghĩ và mãi đến ngày hôm sau mới quyết định nghe lời chị. Lúc ấy tôi 18 tuổi. Trên tờ Phụ Nữ tuần sau, ngay trên trang đầu, có cái hình của tôi và hàng chữ:
______________
Mời Thi Thơ
Kính mời quý vị nào đã viết Huyền Chi, tác giả tập thơ Cởi Mở “ăn cắp thơ”, đăng trên báo…, ngày…, đến toà soạn báo Phụ Nữ, để thi thơ với Huyền Chi. Sẽ có một hội đồng giám khảo cho đề bài và chấm thi. Xin đăng ký ở toà soạn. Cám ơn.
Báo Phụ Nữ
______________
Cả tuần chẳng thấy ai đến đăng ký. Mấy hôm sau, như một cơn bão, hình như hầu hết báo Sài Gòn đã tham gia vào vấn đề “Huyền Chi Có Ăn Cắp Thơ Không?”. Ban đầu một vài tờ, con số dần tăng lên, hai, ba tờ, rồi sáu, bảy tờ, cuối cùng có lúc lên tới mười sáu tờ. Nhiều cây bút tham dự, đặt “tít” lên cả trang 1 và trang 2. Họ chê, khen, bênh vực, chỉ trích, đủ thứ. Tôi tìm hiểu, hoá ra là trong báo Giác Ngộ, có một bài thơ tựa đề Có Những Vần Thơ. Vì bốn chữ ấy vô tình trùng với bốn chữ trong bài thơ Độc Tấu của tôi. Đó cũng là bài thơ đầu tiên trong tập thơ Cởi Mở.
Sau một tháng, cơn bão báo chí tấn công tôi tự nhiên tan bất ngờ, cũng bất ngờ như khi nó đến. Một buổi sáng, tôi đọc một thông cáo như sau:
______________
Lời Xin Lỗi
Chúng tôi đã xem xét kỹ bài thơ Độc Tấu trong tập Cởi Mở hoàn toàn không giống bài thơ trong báo Giác Ngộ. Và bài thơ của nữ sĩ Huyền Chi thật tuyệt vời!
Ở dưới là chữ ký tác giả viết tắt.
______________
Tôi thở phào, nhẹ nhõm. Lúc ấy, tôi mới sực nhớ đến những đứa con tinh thần của tôi đang nằm trong các nhà sách mà thời gian qua khi bị quay cuồng theo scandal, tôi đã thực sự bỏ quên chúng nó.
Khi hỏi đến chúng, tất cả các nhà sách đều trả lời một câu:
- Sách của cô hiện không còn cuốn nào, nếu có, cô đem đến thêm cho chúng tôi vì còn nhiều khách muốn mua.
Tôi vui mừng mà không hiểu vì sao 500 cuốn được bán hết trong vòng một tháng. Tôi kể chuyện với vợ chồng chị Lan Phương. Họ bỗng rũ ra cười:
- Thôi, em ơi! Có ông nào vừa trêu ghẹo em, vừa muốn quảng cáo không công cho em đấy! Ông này không nhà báo cũng phải là nhà thơ, hoặc cả hai.
Từ đó tôi mới hiểu sức mạnh của truyền thông, nhất là báo chí!
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Huyền Chi Mon Jun 04, 2018 11:31 am
GIÃ BIỆT
Tặng một người miền Bắc
Mai này gió sớm ngươi đi , Tiễn nhau không một chút gì làm tin. Ngậm ngùi nhớ một cánh chim, Giang hồ ngươi uống, ta tìm quên say. Luyến lưu gì nữa chia tay, Nào đâu dám hẹn một ngày gặp nhau. Tặng ngươi một ít thơ sầu, Đôi giòng tâm sự, vài câu ân tình. Đêm nay đèn thắp một mình, Đời ta mấy mái trường đình tiễn đưa? Một đi không hẹn, không chờ, Ta còn đâu nước mắt thừa khóc ngươi? Cố nhân lỡ cố nhân rồi, Chợ đời ba vạn tiếng cười khác nhau. Bắc Nam là một nhịp cầu, Giữa ta là một chuyến tàu ra đi. Ngày mai! Ừ buổi chia ly, Ngày mai! Hừ, lại kinh kỳ tiễn nhau. Này đây tâm sự một câu, Món quà giã biệt, ta cầu cho ngươi: Vui chân đất khách quê người, Lòng không lạnh nữa, chợ đời đầy hoa. Đừng bao giờ nhắc đến ta. Nghĩa là ngươi hãy… nghĩa là… quên đi!
Bụi còn phai được kinh kỳ, Lòng người mà có ra gì hử ngươi?
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Huyền Chi Mon Jun 04, 2018 1:36 pm
GIÓ VỀ
Gió về trút lá phân vân, Hoàng hôn mờ toả ngập tầng trời cao. Đêm về trong gió nao nao, Vi vu kẽ lá, rì rào rừng cây… Có người đầu gối vào tay, Nằm nghe tiếng gió về lay lá vàng. Bên sông một mái đò ngang, Tiếng hò thổn thức dưới màn trời sương. Đêm nay có kẻ tha phương, Dừng chân rủ áo phong sương cuối mùa. Vương trong sương, tiếng chuông chùa, Ngân lên lành lạnh gió lùa trong đêm… Lạc loài có một cánh chim, Kêu lên thảm thiết lẫn chìm trong sương. Tiếng chân ai bước trên đường, Bâng khuâng vang giữa phố phường ngủ say.
Có người đầu gối vào tay, Nghe lòng nổi gió heo may cuối mùa.
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Huyền Chi Mon Jun 04, 2018 1:50 pm
HƯƠNG QUÊ
Ngày tan thành khói thành mây, Thơm thơm lúa chín say say rạ vàng. Tầm xuân nở mộng vinh quang, Dăm cây lá ngót, đôi giàn mồng tơi. Những nàng cắn chỉ đôi môi, Lá răm đôi mắt, duyên cười răng đen. Cuộc đời một giấc mơ hiền, Lành như mặt nước bên miền Hà Nam. Những chàng trai tráng hiên ngang Quanh năm đồng ruộng quê làng chăm lo; Yên vui chẳng chút mong chờ, Đời êm dịu ngọt như tờ giấy trinh. Ngàn cây rủ nắng thanh bình, Hương quê toả ngát trên tình yêu thương. Một lần tiếng súng muôn phương, Loạn ly ồ ạt đến làng đổi thay. Chuyện đời như một lần say, Bể dâu không nhớ những ngày tang thương. Buông cày trai tráng lên đường, Bỏ khung cửi, gái thập hường ra đi. Ly bôi nhấp lúc phân kỳ, Lời hùng vang dậy nhủ ghi đáy lòng. Năm mùa rồi sáu mùa mong, Máu xương vẫn chảy lửa hồng vẫn cao. Xa xưa lắm những ngày nào, Đếm bao nhiêu lượt trúc đào nở hoa. Rưng rưng đôi mắt lệ nhoà, Chiều chiều tựa cửa lòng già mong ai? Nhìn hoàng hôn ngập u hoài: Bao giờ mới đến ngày mai, hở trời?
Từ ngày lấp nẻo ngược xuôi, Quê hương chẳng có ai người viếng thăm…
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Huyền Chi Mon Jun 04, 2018 1:52 pm
LẠC LOÀI
Bơ vơ quá giữa kinh thành, Có ai may áo viễn hành nữa đâu? Lạc loài từ độ xa nhau, Đường phai dấu cũ, nhạt màu thời gian. Ở đây, nhung lụa bạc vàng, Trăm màu xa mã, muôn ngàn phồn hoa. Giá băng cạn chén quan hà, Giang hồ chỉ có mình ta với người! Bụi đời mờ nẻo ngược xuôi, Năm năm tháng tháng ngâm lời thơ điên! Sang ngang lỡ một mái thuyền, Để về đây sống giữa miền hoang vu! Mấy mùa khói lửa âm u Mấy mùa ly loạn mịt mù muôn nơi… Đêm đêm ra đứng nhìn trời, Đêm đêm nghe gió vọng lời muôn phương (Có trăm cánh gió điên cuồng, Về đây giữa lúc phố phường tối đen)
Dập dìu ong bướm đua chen, Riêng mình ta chẳng người quen, lạ nhà. Lạc loài giữa xứ tha ma, Sống bơ vơ quá, nghĩa là… thế thôi!
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Huyền Chi Mon Jun 04, 2018 2:06 pm
MẸ HIỀN
Kính dâng mẹ Việt Nam
Mẹ đem reo rắt tình thương mến, Xuống những lòng con vạn ngả đường...
Tả làm sao đôi mắt, Tình mẹ Thái Bình Dương; Những bàn tay thân mật, Thơm ngát mùi quê hương!
Hàng dừa cao soi mình trong bóng nước, Những mái lều cô quạnh đứng tang thương! Mái tranh vàng, con đường đê quen thuộc, Vẫn mỗi chiều chờ đón khách tha phương.
Con run rẩy đón tình thương của mẹ, Lòng rợn nhiều cảm giác nhớ nhung xa; Tay ve vuốt trên mái đầu con trẻ, Môi mẹ hiền vang giọng nói như ca...
Đặt bước lại trên đường quê thuở bé, Nhìn chung quanh vườn ruộng quá điêu tàn. Mắt nhoà đi, con nhìn lên thỏ thẻ: Mẹ hiền ơi! Lòng mẹ có tan hoang?
Con đau xót! Tình thương con rộng lớn, Mẹ yêu con, chăm chút biết bao nhiêu. Đền đáp lại, con làm gì để trả, Bao công ơn mẹ ấp ủ nâng niu?
Ra đi mất vào một mùa thu xám, Khi bóng chiều đã tắt ở cô thôn. Con ra đi hai bàn tay can đảm, Tình mẹ hiền ấp ủ phút cô đơn!
Rồi lạc bước cuối một mùa đông rét, Trở về đây con lại trở về đây; Mắt nhoà đi, những thân tàn giá rét. Mẹ ôm con trên những cánh tay gầy.
Môi ấp úng và lòng con sợ hãi, Tràn dâng lên, niềm hối hận vô biên. Mẹ Việt Nam, người mẹ hiền Nhân Loại. Đến lòng con muôn nhịp sống u huyền.
Tay ve vuốt và đôi mi mở rộng, Nhủ vào tai nguồn sinh lực Thanh Xuân: "Con mẹ ơi! Hãy đi tìm lẽ sống, Yếu mền chi, đừng thương nhớ phân vân."
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Huyền Chi Mon Jun 04, 2018 2:12 pm
MỘT BÀI THƠ LOẠN *
A ha! Thế sự! Đầu xanh! Đầu xanh! Mắt trắng màu vương giả, Áo bạc bụi kinh thành!
Ta vỗ tay ca hề! Bốn hướng! Nghe mùa thơ lạnh ngắt duyên trinh! Một mảnh hồn đơn mà vất vưởng, Chờ ai may chiếc áo Lâm Hành? Về đâu? Muôn dặm trời không hẹp, Nức nở đàn Chiêm, máu mắt tanh!
Loảng một ngày điên loạn, Nhầy nhụa giữa mùa hoang! Thẫn thờ muôn mảnh tình đơn bạc, Rưng rức trời ơi! Mộng võ vàng!
Thơ sầu một mảnh, Vò trong nắm tay, Nghe mùa hoang dại, Tràn trên môi gầy.
Bạn bè mươi đứa làm thơ thẩn, Xéo nát ân tình vướng đó đây. Gót mòn bước mãi mà đau xót, Thấy loạn lòng nhau vạn dấu giày…
Ngươi cũng như ta, Lòng xanh chưa hẹp. Sao phải viết những dòng thơ khép nép? Đường sang Ngô, sang Thục ở đâu đây? Hay là ngươi say? Hay là ta say?
Không! Không! Lệ vẫn chưa đầy, Tóc mùa tang tóc chưa thay vội gì?
Thôi! Người đi, Giữa thế hệ cuồng si. Ta chẳng nói thêm gì. Thế nhân không hiểu lòng ta được, Hiểu được lòng ta, hoạ cố tri!
Huyền Chi (Cởi Mở - 1952)
* Bài Thơ Cuối Cùng của Tập Thơ Cởi Mở xuất bản năm 1952
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Huyền Chi Mon Jun 04, 2018 2:16 pm
MƯA ĐÊM
Mưa rơi rào rạt mái ngoài, Đèn chong một ngọn, canh dài ngồi nghe. Đường im không một bóng xe, Một vài người khách đi, về bước mau. Mưa gieo vào tận đêm thâu, Nôn nao bức rứt gục đầu vào tay. Lòng vi vút gió heo may, Hoen hoen nước mắt như ngày còn thơ… Thơ sầu viết mãi vu vơ, Đợi chờ mà có ai chờ đợi đâu? Ngồi im nghe lạnh ngàn thâu, Vài ba canh vạc gọi sầu trong mưa… Rã rời có tiếng ngâm thơ, Bên nhà hàng xóm hững hờ vọng sang: - Có ai thưở nớ lên đàng, Đêm ni đón gió mưa ngàn phương mô?
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Huyền Chi Mon Jun 04, 2018 4:05 pm
MÙA HƯƠNG
Hãy giăng đôi bàn tay lên vũ trụ, Nghe tình thương trỗi dậy giữa lời ca. Gió bốn phương bừng nở khắp lòng ta, Hoa bác ái hoa tưng bừng hạnh phúc. Rực ánh sáng khắp cuộc đời chui rúc, Lành da non những vết lở lầm than. Nhoẻn môi cười xây dựng trên tan hoang, Tôi cày xới và anh trồng lúa mật. Vun tất cả những tình thương xuống đất, Đem lúa vàng nặng trĩu cho quê hương. Tay nắm tay cùng ca ngợi tình thương, Nắng lại đến sau những ngày thoi thóp. Những mái tóc bạc phơ và má cóp, Không bao giờ còn đợi cửa nâng khăn. Tre tàn đi và thay thế cho măng: Những búp lộc nở bừng căng sữa mộng. Gió quê hương, nắng quê hương lồng lộng, Đất rộng ra, trời cao mãi xanh xanh! Tôi yêu anh, anh yêu nó, loanh quanh, Tình chan chứa và môi lành ngọt đậm. Thanh bình nở giữa ngày mai đỏ thắm, Chúa xuân về duyên dáng cả làn mi; Từng bước chân vang dậy khắp kinh kỳ, Tưng bừng đón nàng tiên yêu dấu ấy.
Chìa phần thưởng những bông vàng đã cấy, Ra mười phương cho đất nước tương lai.
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Huyền Chi Mon Jun 04, 2018 4:16 pm
RƯỢU TIỄN
Ta không có rượu mà đưa tiễn, Như vạn ngày xưa, vạn kẻ hùng! Chẳng có sông nào kêu Dịch Thuỷ, Không gươm, không ngựa, không đao cung! Ta tặng cho ngươi gáo nước lã, Uống cho cạn hết tình long đong! Áo bào chiến quốc ta không có, Nghèo đến không đưa được nửa đồng! Mắt đỏ nhìn nhau mà muốn nói, Xác mùa lá rụng đau ba đông. Tay xiết tay rồi, binh biến đến, Đợi nhau trong một buổi tương phùng! Hoàng hôn u tịch về trong mắt, Ngươi ở đâu rồi? Ngươi nhớ không?
Áo nâu một chiếc mà vai rách, Ngươi phải đi rồi, làm sao khâu?
Một gói hành lương nhỏ Của mẹ già gói cho. Không cao lương mĩ vị, Cơm đỏ nắm một mo. Đôi bàn tay buộc kỹ, Rớm lệ cười trao cho…
Ta không là thi sĩ, Cố tặng một bài thơ, Một bài thơ uỷ mị, Giam muôn ngày vu vơ!
Mấy mùa mưa lụt về sông nước, Vàng võ ngùi say chuyện hải hồ!
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Huyền Chi Mon Jun 04, 2018 4:19 pm
THAO THỨC
Đêm lặng lờ trôi vương song thưa, Tiếng gió từ đâu qua cơn mưa. Bờ lau nghiêng mình trong sương tàn, Bâng khuâng nghe hồn giăng hoa tang. Đầu nghiêng trong tay, sầu trong tay. Lời ca trên môi, lời thêm cay! Người đi đêm nào ta đưa người, Ly bôi khà say vương trên môi. Đàn ai trôi về sao lưng chừng; Từng cung từng cung sao rưng rưng… Xa xôi đêm nao chờ trăng lên; Đêm nay cô liêu mà nghe đêm! Giai nhân cười say qua cung đàn, Thành đô cười say trên tan hoang! Thuyền ai lênh đênh mờ trên sông, Lời ca ai ngâm sầu gia vong… Có người đêm nay dừng bên đường, Mượn lời thơ sầu quên ly hương!
Kinh đô đêm nay sầu sao sầu, Ngày mai nắng về ta yêu nhau…
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Huyền Chi Mon Jun 04, 2018 4:35 pm
XUÂN NHỚ
Giá băng xuân đến thành đô, Đêm nay không rượu giang hồ mà say! Có nghìn tay nắm nghìn tay, Lòng đang trĩu nặng một ngày xuân sang. Ai xây trên cảnh hoang tàn, Máu xương trên những mộng vàng mà vui! Hương thề chưa cạn ly bôi, Vội gì khi xếp những lời sắt đanh. Mái đầu trai tráng đương xanh, Có ai nỡ sống yên lành được đâu? Gái lành đóng cửa vườn dâu, Trai lành tô lại những màu sắc xưa... Súng che tiếng pháo giao thừa, Nửa đêm trừ tịch nghe mưa mái ngoài. Đêm nay có vạn hồn trai, Lắng mùa xuân đến lạc loài mà đau! A ha! Mấy vận thơ sầu, Vẫn không lấp được ngàn câu tâm tình. Nghe đời réo khúc điêu linh, Cười vang nuốt một bất bình xót xa. Xuân về huyên náo phồn hoa, Đào tươi như máu người ra sa trường. Tanh tanh ly rượu đầy hương, Có ai hiểu được nỗi buồn thiên thu? Cố nhân đâu? Cố nhân chừ! Mắt xanh đã nhắm ưu tư giữa đời. Áo cơm chưa tủi kiếp người, Thơ chưa chắc tả hết lời người xưa. Mấy năm ly loạn chưa mờ, Đời người không khác nước cờ đổi thay. Lấy gì đã gọi là say, Dăm ba đứa bạn của ngày ra đi... Mấy năm xuân đến kinh kỳ, Đứa xuôi, đứa ngược, nghĩa gì, chao ôi! Giờ đây có lẽ xa xôi, Bao nhiêu lòng vọng về tôi phút này, Cười lên tan vỡ đêm nay, Quay về quá khứ đón ngày xuân xưa...
Trầm hương toả đón giao thừa, Chua cay nâng chén say mùa chiến chinh.