Chiều nắng say, con bướm vàng thơ thẩn, Bên nhà em hiu hắt tiếng dương cầm. Hồn ai xưa khóc lại giữa thanh âm? Mối sầu ấy biết em còn tưởng nhớ?
Tôi nghe rõ buổi chiều hoa nức nở, Ôi tay buồn em để tiếng vàng rơi! Vô tình sao! Em rung phím lòng người, Bao thương nhớ chiều nay về quá khứ. Nhớ từ đâu, có một chiều khách lữ, Trong hương đàn vương mãi ánh hương ai. Ôi mắt xanh, mày lặng, ánh mi dài, Người khuê nữ tóc buồn như suối chẩy. Và tay trắng trên phím ngà run rẩy, Và hồn sầu tan rụng với hồng sa.
- Anh van em ngừng lại khúc đàn hoa, Nương tay nhẹ, gieo một lời vĩnh biệt. Anh van em chớ sầu trong mắt biếc, Cho hồn ai thôi nhớ chút ly hương. Chiều hôm nay thổn thức nắng bên tường, Và lời gió cũng run bằng cánh bướm. Em không thấy u hoài như sóng gợn, Tự lòng anh rung lại mấy thanh âm?
Nàng nằm mộng suốt đêm hè dưới nguyệt Nụ cười buồn lay động ánh trăng sao Xa nấm mộ, chúng ta cuồng dại hết Để yêu tà về khóc dưới non cao
Hồn Vệ Nữ lạc loài bên cửa huyệt Xuân bi thương - ôi má thắm, môi đào! Bốn mùa trăng vào một hội chiêm bao Trong giấc ngủ đẫm mùi hương phấn lạ
Xa tục phố đây bức tranh thần hoạ Lẫn sầu, vui, ai nhớ buổi sông hồ? Ta biến hình, thoát khỏi trái tim xưa Quên tâm sự, chắc đau lòng cõi Đất?
Đem huyền diệu mênh mông hồi thể chất Dựng Mê Cung, ta bắc dịp phù kiều Lửa tinh cầu bừng cặp mắt cô liêu Nhịp máu đọng kiếp vô thường hiu hắt
Này Biển Giác: mây trời nghiêng nét mặt Cây Từ Bi hiện đóa Ác Hoa đầu Hồn gặp hồn, ai biết thiện căn đâu? Xuân phương thảo cũng như xuân tùng bách
Xin Thần Nữ tin lòng tôi trinh bạch Đốt kỳ thư còn mộng nét văn khôi Giữa hư không tìm lại vết chân Người Ôi xứ đạo có bao mùa tình tự?
Trong bản hát thiêng Của bầy thanh nữ Có ai về ngự Giữa lòng thuyền quyên? Trong mộng trần duyên Của hồn thiên cổ Có ai về ngủ Một giấc cô miên?
Trời ơi! đây nguyệt vô biên Trong lòng người đẹp nằm quên dưới mồ Ta cười suốt một trang thơ Gặp hồn em đó còn ngờ yêu ma Giáng Tiên đâu? thế kỷ gian tà Dạo chơi bình địa tưởng qua hải tần Đi đi, cho hết dương trần Ngày mai tìm bóng Tử Thần mà yêu!
Cảm khái quê xanh vẫn đợi chờ Ta về chung bóng nguyệt ban sơ Hôn mê lần dáng chiều pha máu Đỏ rực ân tình vạt áo thơ.
Ơi hỡi thiên nhiên! lòng bốn bể, Đã nguôi tâm sự giữa sông hồ. Đất yêu, gửi đất niềm hoan lạc Tình đẹp hoa vàng hát tự do.
Ta hát trăng ngàn, mê cỏ dại, Loạn ly nào cản gió phiêu du. Xuân thu yểu điệu, tình muôn ý Xuân thắm bao lần? Thu hỡi Thu!
Sông xuân thuyền có hẹn hò Giấc mơ lộng gió, đôi bờ cảm thông? Thuyền đi Ôi bóng chèo rung! Bến vàng thơm nắng Hương bay cánh đồng Nửa âm đàn rụng đáy sông Bài ca trầm lắng Trao duyên chiều hồng Nhìn lên hướng núi thương mong Hồn ai xa vắng Hoài xuân mênh mông Vào thu hoa trắng Ta say núi rừng Nước ngọc rưng rưng Thuyền ơi! sóng lặng Thuyền đi, thu vẫn thanh bình Ý thu xưa có xanh tình trường giang? Ta mê trống trận đêm vàng Tiếng ca đầu súng còn vang cõi nào? Gần nhau rồi, hỡi trăng sao! Mộng đao binh thoáng chiêm bao ngọc ngà Nghìn sau ai gặp hồn ta? Sông hồ trác tuyệt Núi non chưa già Người ôi! tình động can qua Lòng người chửa khép Giang sơn kìa nguyệt bao la Ôi nguồn yêu vô lượng! Ai gót hồng bay hoa? Niềm quê lửa cháy sơn hà Mắt em vẫn đẹp Hàng mi phong ba
Trăng gió phiêu lưu vạt áo là Tình đi có mỏi gót kiêu sa? Tóc bay ngát một phương hoài vọng Mái tóc kinh thành trắng bụi pha Thư bướm phân vân dòng chữ loạn Chờ mây viễn xứ hỏi tin nhà Em ơi! em của mùa chinh chiến Mộng của sông hồ - Thơ của ta! Đường dài, thu quạnh Hai ngả mưa hoa Bụi hồng cuộn lớp trường sa Hồn ai bạc mảnh trăng tà viễn phương Chiều nào Mây trắng biên cương Rợn hồn đất lạ Ôi lòng gỗ đá Bừng máu quê hương! Hỡi người em nhỏ Mắt gợn trùng dương! Thoảng tình hoa cỏ Nét mày đượm sương Hương rừng đọng tóc thùy dương Áo bay tà lửa, lạc đường khói hoa Tương tư cuộn nước giang hà Nước bao nhiêu mạch phù sa thắm tình? Đôi ta cầu nguyện bình minh Gọi nhau nghe đất chuyển mình xót thương Biển hồ ơi! hỡi cố hương! Lòng muôn dân cũng trùng dương sóng cồn Huyết thề rợn áo tân hôn Ta đi, tình cũng theo hồn viễn chinh
Em nhỉ! tình mơ ngoài trận địa Ta say màu lửa má băng thanh Vượt qua chiến lũy tìm giao cảm Lòng phá trang đài, hẹn tuyết trinh Quan ải sầu xanh đôi mắt ngọc Cỏ hoa muôn dặm cũng đăng trình Viễn phương thoảng gió vàng non biển Đất Tự Do ơi! có gặp Tình?
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Đinh Hùng Thu May 24, 2012 3:40 pm
Trở bước quê tình
Hồn phiêu lưu thôi mộng đường sông núi Lữ khách buồn, dừng gót trước thành xưa Đây dòng sông tư lự dưới sương mờ Ngày tàn hết, Người về trên đất bạn.
Vàng sắp rơi trong mắt sầu vô hạn Còn đủ màu tô lại bóng chiều xa Và đầu non còn một áng mây ngà Vẫn xây đắp muôn lầu son, biếc cũ.
Đây có phải một quán tình mái đỏ Gót vương hầu chen rộn gác trăng mây Ôi đêm hoa, rượu sánh rót cho đầy! Bao môi thắm cạn nghiêng hồn lưu lạc.
Đây ảnh mộng một lâu đài tráng bạc Bậc thang vàng quyến rũ gót ngàn phương Và tháng, năm sao ngọc vẫn soi đường Viễn khách lại tảng sầu lòng khát vọng.
Và đây nữa biển trùng cao gió sóng Hồn giang hồ chèo biếc một thuyền nan Đây những đêm e ngại giữa sương ngàn Đường vũ trụ gập ghềnh muôn vạn lối.
Chiều về đây, khi hồn phiêu lưu mỏi Lữ khách buồn nghỉ gót trước thành xưa Cảnh bình yên, một áng khói mây mờ Ngày tàn hết, Người về trên đất bạn.
Lòng ấy muốn cho mắt sầu vô hạn Mộng giấc thường, ước vọng rất đơn sơ Giữa làng yêu, rồi một buổi sương mờ Hồn sẽ thoát như cánh hoa chiều rụng.
Tôi chẳng luyến bậc vàng, thang mây lộng Lầu phấn hương thôi góp bóng đào hoa Ôi! thuyền phiêu xa mãi bến sông nhà Nay trở lại gác chèo bên gốc liễu.
Trái tim hoa! hãy đón lòng này yếu Tôi về đây ước chết giữa quê tình Mắt ai buồn soi nắng động rung rinh Hàng mi lặng đưa mây vào giấc ngủ.
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Đinh Hùng Thu May 24, 2012 3:41 pm
Trời ảo diệu
Đi lên em ơi! đường khinh thanh, Nhìn trăng, ta hát điệu vong tình. Bốn mùa chuyển dáng xuân thu động, Mây núi buồn nghiêng mái tóc xanh.
Đây hoa cỏ thoát hình hài ảo mộng, Ta ngắm Nàng trút bỏ áo xiêm Thơ. Ta dừng bước, bài thơ Tình in bóng, Cảm hồn trời bao dãy núi trầm tư! - Hỡi non thẳm! trước thời gian xao động, Đá bâng khuâng, màu thạch nhũ phai mờ; Mấy xuân thu ngươi đứng nhìn sao rụng? Ta tìm trên tuyết dấu Người Xưa.
Đi vào mộng những Sơn Thần yên ngủ, Em! kìa Em! đừng gọi thức hư không! Hãy quì xuống đọc bài kinh ái mộ: Hồn ta đây, thành tượng giữa Vô Cùng. Mùa ảo diệu chuyển giao đường tinh tú, Em biệt Xuân, còn để lại hoa dung. Ta cười xuống kẻ tình nhân tục phố: - Tay cầm tay, lòng có thấu chăng lòng?
Đi vào mộng những Sơn Thần yên ngủ. Đôi hồn người tưởng gặp bóng cô đơn. Rượu trường sinh: ta uống mắt em buồn, Sầu mấy kiếp, giấc ngủ say bừng đỏ? Quên đi em, hãy sống đờicây cây cỏ, Từng linh hồn dang díu với hương hoa. Ta nhớ xưa: đêm thu rụng tiếng gà, Trăng vĩnh viễn khóc thời gian tình tự Mây hay gió động nỗi niềm phong vũ, Bẩy xứ Tình che lấp dáng khinh thanh. Theo lối mộng đi về Ân Ái cũ, Em nghe ta, cùng mê hoặc thân hình.
Khuya sớm tìm sang lối tuyết trinh. Lầu Xuân, hoa dựng ngọc liên thành. Lệ in bóng núi, mờ nhân ảnh, Mây đó về đâu, có gặp mình? Thương Nước vô danh, Người mộng ảo, Ta cười một nét, vẽ hư linh. Áo thơ đã ố màu tang hải, Em thoát xiêm đi, hiện dáng Tình.
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Đinh Hùng Thu May 24, 2012 3:46 pm
Vào Thu
Giữa đêm lòng bỗng hoang vu Gối chăn nghe cũng tình cờ quan san Bước thu chừng sớm lìa ngàn Nhớ giây nguyệt lạnh, cung đàn thương hoa Em về rũ tóc mưa sa Năm canh chuốt ngón tì bà khói sương Rời tay nhịp phách đoạn trường Hồn đêm nay thấm mùi hương năm nào? Sầu che nửa mặt chiêm bao Dòng mưa thu lệ chìm vào phấn son Nét mày cong vút núi non Mông mênh xiêm trắng linh hồn vào thu.
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Đinh Hùng Thu May 24, 2012 3:49 pm
Xin hãy yêu tôi
Xin hãy yêu tôi, những lòng thiếu nữ! Tôi chép thơ ca tụng miệng hoa cười. Ôi những nàng như liễu, mắt xa xôi! Yêu tôi nhé, tôi vốn người mê đắm! Xin hãy yêu tôi, những lòng hoa thắm! Xuân đã hồng, thu biếc, tôi làm thơ. Cửa phòng tôi giăng lưới nhện mong chờ, Buồn phơ phất mới trông chiều, ngóng gió.
Tôi vẫn ở một phòng sầu bé nhỏ, Riêng một đèn, một gối, một tình yêu. Đời của tôi là giấc mộng ban chiều, Tôi lấy bút vẽ con đường vũ trụ.
Em có má hồng dạo lòng qua đó, Bởi vô tình không biết đấy mà thôi: Trời của tôi mà Thu cũng của tôi, Để em tới em làm người khách lạ. Miệng kia xinh sao tình lơ đãng quá! Tôi không yêu sao có má em hồng? Tôi không buồn sao có mắt em trong? Tôi không mộng sao có lòng em đẹp?
Nay đến trước xin yêu, hồn khép nép, Tự trời xanh rơi xuống để gần em. Một tờ hoa đính ước gởi thơ kèm, Si tình thế vậy mà hiu quạnh mãi! Yêu tôi với! tôi làm thơ ân ái Để yêu người và cũng để người yêu. Để các em qua từng bước diễm kiều Trong cảnh nước non tình tôi xếp đặt.
Ngày hôm nay cánh bướm vàng phơ phất, Các em đi tha thướt, áo màu hoa. Đời đua vui, tôi buồn ở trong nhà, Tình chép mãi, thơ sầu như châu lệ.
Các em dịu dàng sao tàn nhẫn thế ? Mà lòng tôi hoài vọng cứ đa tình! Hãy yêu tôi vì tôi biết em xinh, Tôi biết khóc để cho Tình cảm động. Hãy yêu tôi vì tôi làm nên mộng, Hãy yêu tôi vì tôi dệt nên trời. Em đi trong trời mộng đó, em ơi! Theo áo nhẹ, bay cao hồn vũ trụ. Xin hãy yêu tôi, những lòng thiếu nữ! Một hôm nay Tình ghé bến Thu Hồng, Tôi khổ rồi, em có thấy yêu không?
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Đinh Hùng Thu May 24, 2012 3:51 pm
Xuân ấm hương rừng
Thương em, trăng xế nửa vầng, Mùa xuân thở ấm hương rừng trên vai. Giang tay ôm bóng núi dài, Đá thiên sơn có hồn ai tạc hình? Tiếng vang chim lạ gọi mình, Huyền âm chín cõi u minh truyền về. Sao chìm đáy mắt sơn khê, Màu đêm dã thú hôn mê tóc rừng. Lửa sàn linh loạn hoa dung, Núi nghiêng vai áo cẩm nhung đổi màu. Hồn nào ngủ thiếp bông lau, Bạc thời gian, cánh bướm sầu ngàn xưa. Chập chờn khe liếp trăng mưa, Bên Em, mùi phấn giao mùa còn say? Nửa vầng trăng, nét xuân gầy, Ta mơ giấc ngủ còn ngây hồn rừng.
Em đi, sầu núi chất từng, Gót chân từ thạch buông trùng sóng hoa. Mây bay ánh mắt trăng tà, Nồng hương cỏ dại, sương pha áo ngàn. Người đi vào giấc mơ tan, Ta soi dòng suối đêm tàn tìm nhau.