Vợ tôi chỉ thích quay tơ Chỉ quen kéo kén, chỉ ưa chăn tằm Vợ tôi dệt lụa quanh năm Chỉ hiềm một nỗi không làm được thơ Rõ rành điều nhặt, điều thưa Mình tôi thơ cũng đủ thừa thanh danh Vợ tôi dệt lụa cho nhanh Quay tơ cho nhẹn để lành áo tôi.
Sang năm ra ở riêng rồi Vợ tôi dệt lụa, tôi ngồi làm thơ Lụa may áo, bán còn thừa Tôi đem thay giấy viết thơ chung tình Giăng câu này dưới mái gianh: "Nhà cô thôn nữ, vợ anh học trò" ....
Cất lên theo kiểu nhà sàn Chung quanh quấn quýt đôi giàn ti gôn Tường vàng mái đỏ màu son Nhà ga lại chứa linh hồn nhà ga Loanh quanh vẫn cụ sếp già Thủy chung bốn chuyến tàu qua mỗi ngày Có ông ký trẻ về đây Vợ con chưa có suốt ngày ngâm thơ Cụ sếp có cô gái tơ Xuân xanh đã chín mà chưa lấy chồng Cụ sếp vẫn sống ung dung Để lau kính trắng ngồi trông bốn trời Xin rằng hoa cứ việc rơi Xin rằng tàu cứ ngược xuôi đúng giờ Để cho ông ký ngâm thơ Cụ lau kính trắng, cô mơ chồng hiền Lạy trời năm tháng bình yên Cụ sếp vẫn cứ ở nguyên ga này Tàu qua bốn tuyến mỗi ngày Sân ga vẫn cứ rụng đầy hoa tươi Thục nữ chưa kén được người Ông ký quân tử vẫn ngồi ngâm thơ...
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Thu Aug 23, 2012 8:57 am
Nhà tôi
Nhà tôi có một vườn dâu Có giàn đỗ ván, có ao cấy cần. Hoa đỗ ván nở mùa xuân Lứa dâu tháng tháng, lứa cần năm năm. Em tôi là gái mười lăm Quét sân, chạy chợ, chăn tằm sớm trưa . Thầy tôi dạy học chữ nho Dạy dăm ba đứa học trò loanh quanh. Có gì, tiếng cả nhà thanh[1] Cơm ăn đủ bữa, áo lành đủ thay. Còn tôi sống sót là may Mẹ hiền mất sớm, trời đầy làm thơ. Con tằm được mấy tiền tơ Chao ơi, mà ước mà mơ lấy nàng. Giàu sang kiếm chốn giàu sang Vẫn tin tưởng chứ là nàng yêu tôi. Mấy khoa thi chót thầy ơi Thầy không thi đỗ để rồi làm quan, Để rồi lắm bạc, nhiều vàng Để cho con lấy được nàng, thầy ơi! Nàng về làm dâu nhà tôi Vườn dâu có thẹn với đôi tay ngà. Ai thề như mới hôm qua Lấy nhau không được chẳng thà chết đi. Nhưng thôi nói nữa làm gì Thế gian chán vạn kẻ thề có sao?
Nhà tôi không bán vườn dâu Tháng hai giàn đỗ bắt đầu ra hoa. Sang năm tôi phải về nhà Đợi xem vườn đỗ ra hoa có nhầm?
Nguyễn Bính 1. Tiếng cả nhà thanh: Mang tiếng là giàu có, nhưng thực ra không có gì cả .
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Thu Aug 23, 2012 9:16 am
Nhạc xuân
Hôm nay là xuân, mai còn xuân Xuân đã sang đò nhớ cố nhân Người ở bên kia sông cách trở Có về Chiêm Quốc như Huyền Trân?
Hôm nay là xuân, mai còn xuân Phơi phới mưa sa nhớ cố nhân Phận gái ví theo lề ép uổng Đã về Chiêm Quốc như Huyền Trân?
Hôm nay là xuân, mai còn xuân Lăng lắc đường xa nhớ cố nhân Nay đã vội quên tình nghĩa cũ Mà về Chiêm Quốc như Huyền Trân?
Hôm nay là xuân, mai còn xuân Một cánh đào rơi nhớ cố nhân Cung nữ như hoa vườn Thượng uyển Ai về Chiêm Quốc với Huyền Trân?
Hôm nay là xuân, mai còn xuân Rượu uống say rồi nhớ cố nhân Đã có yêu nhau là đến thế Đừng về Chiêm Quốc nhé Huyền Trân?
Đừng về Chiêm Quốc nhé Huyền Trân Ta viết thơ này gửi cố nhân Năm mới tháng giêng mồng một Tết Còn nguyên vẹn cả một mùa xuân. [1]
Huyền Trân ơi! Mùa xuân, mùa xuân, mùa xuân rồi. Giờ đây chín vạn bông trời nở Riêng có tình ta khép lại thôi!
Nguyễn Bính 1. Nguyễn Bính mất vào ngày 29 Tết (năm đó không có 30). Hai câu thơ này nhiều người cho rằng đã báo trước vận mệnh của người thi sĩ tài hoa.
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Thu Aug 23, 2012 9:30 am
Nhớ
Ví chăng nhớ có như tơ nhỉ Em thử quay xem được mấy vòng Ví chăng nhớ có như vừng nhỉ Em thử lào xem được mấy thưng! Anh ơi! Em nhớ em không nói Nhớ cứ đầy lên cứ rối lên Từ đấy về đây xa quá đỗi Ðường đi bằng ngựa hay bằng thuyền?
Gieo thoi gieo thoi lại gieo thoi Nhớ nhớ mong mong mãi mãi rồi Thoi ạ làm sao thoi lại cứ Ði về giăng mắc để trêu tôi?
Hôm qua chim khách đậu trên cành Kêu mãi làm em cứ tưởng anh Nội nhật hôm qua về tới bến Ai ngờ chim khách cũng không linh!
Anh bốn mùa hoa em một bề Anh muôn quán trọ, em thâm khuê May còn được hơn ai sương phụ Là nhớ người đi có thể về.
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Thu Aug 23, 2012 9:50 am
Những người của ngày mai
Ở chòi hẹp nhưng hồn chìm vũ trụ Trái tim đau vì thương cả loài người Đã nhiều hôm họ không thấy bóng mặt trời Bởi làm việc liên miên và bí mật
Này của riêng rút lại có bao nhiêu Chiếc khăn tắm, bộ áo quần trong nóp Hai năm rồi chưa xỏ chân vào guốc Ăn cơm thiu vì ẩm ướt mưa đêm.
Có những anh xưa bảy nổi ba chìm Thay tên họ xông pha ngoài hải ngoại Nhớ hận nước xăm xăm miền viễn tái Dắt toàn dân làm cách mạng mùa Thu.
Quê các anh ở miền Trung đá núi Bãi cát vàng bờ biển uốn quanh co Đêm trong xanh cao vút tiếng ai hò Trên bến vắng một dòng sông nổi bạc. Quê các anh ở miền Nam bát ngát Trái dừa xiêm nước ngọt buổi trưa nồng Đôi ba cô con gái bán hàng bông Chèo yểu điệu một xuồng đầy vú sữa Theo đường kinh đi sâu vào biển lúa Quê các anh ở miền Bắc xa xôi Bước chân đi không biết mấy năm rồi Xa cha mẹ, anh em, xa tất cả Nương dâu xanh, chiếc cầu ao, mái rạ Cô gái làng gội tóc nước hương nhu Nhưng hình riêng chỉ là những tấm hình lu.
Họ là đất, họ vui lòng làm đất Để đắp xây nền độc lập lâu dài Họ là ai? Là người của ngày mai.
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Thu Aug 23, 2012 10:05 am
Nữa đêm nghe tiếng còi tàu
(Riêng tặng Hoàng Tấn) N.B
Nửa đêm nghe tiếng còi tàu Ngày mai ta lại bắt đầu ra đi Sông ngang trái núi quản gì? Vượt sao cho khỏi biên thùy nhớ thương! Hỡi ơi, muôn vạn dặm đường Mây Tần lạc nẻo cố hương mất rồi! Người xưa, này cố nhân ơi! Đã qua sông Dịch thì đi không về Sống là sống để mà đi Con tầu bạn hữu, chuyến xe nhân tình.[1] Chiều nay còn ở Ninh Bình Sớm mai đôi ngả xuôi mình, ngược ta Chiều nay chung một mái nhà Sớm mai ngã bảy, ngã ba đường đời.
Rồi đây lưu lạc quê người Chắp tay tôi nguyện "lạy Giời gặp nhau" Nửa đêm nghe tiếng còi tàu Ngày mai ta lại bắt đầu ... bạn ơi !
Nguyễn Bính (Phù Am, Ninh Bình - Tết Tiểu thử ) 1. Câu này được cho là tuyên ngôn sống của Nguyễn Bính.
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Thu Aug 23, 2012 10:59 am
Phố chợ đường rừng
Đồi lau gió lạnh phất cờ Tán bàng đã rụng đôi tờ huyết thư Sương buông, chiều xuống lững lờ Thịt rừng nướng ngậy, rượu vò bốc men Điếm canh tuần tráng thay phiên Bước đi chập choạng nâu chen lẫn chàm Cháy rừng đỏ một phường nam Phố im lặng, phố điêu tàn, phố đen Giường tre le lói ánh đèn Đôi ba mặt lạ chia tiền nhỏ to Đôi ba người bạn giang hồ Tóc bồng cỏ dại bình thơ nhớ nhà Chập chờn bóng quỷ hình ma Khoanh tay chủ quán nhìn ra đường mòn Kéo quanh vó ngựa khua dồn Lâu lâu tiếng nhạc nghe còn lao xao Lối về những mấy đèo cao Rượu say thấy mất còn dao đi rừng.
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Thu Aug 23, 2012 2:17 pm
Qua nhà
Cái ngày cô chưa có chồng Đường gần tôi cứ đi vòng cho xa Lối này lắm bưởi nhiều hoa ... (Đi vòng để được qua nhà đấy thôi) Một hôm thấy cô cười cười Tôi yêu yêu quá nhưng hơi mất lòng Biết đâu, rồi chả nói chòng: "Làng mình khối đứa phải lòng mình đây!"
Một năm đến lắm là ngày Mùa thu mùa cốm vào ngay mùa hồng Từ ngày cô đi lấy chồng Gớm sao có một quãng đồng mà xa Bờ rào cây bưởi không hoa Qua bên nhà thấy bên nhà vắng teo.
Lợn không nuôi, đặc ao bèo Giầu không dây chẳng buồn leo vào giàn Giếng thời mưa ngập nước tràn Ba gian đầy cả ba gian nắng chiều.
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Thu Aug 23, 2012 2:29 pm
Quê tôi
Gửi người Hà Nội
Quê tôi có gió bốn mùa Có giăng giữa tháng, có chùa quanh năm. Chuông hôm, gió sớm, giăng rằm: Chỉ thanh đạm thế, âm thầm thế thôi. Tôi về đây, đã lâu rồi, Nằm trong cô tịch nhớ người phồn hoa. Tóc tơ, mình liễu da ngà, Một người càng nhớ, càng xa một người. Ngày trông mây trắng bay hoài Đêm mơ áo trắng bay dài năm canh.
Lòng vàng lạc cánh chim xanh Lạc từ cái ý chung tình lạc đi Chẳng điên chẳng dại là gì Bỗng dưng mà biệt mà li mọi người Chưa xa đã nhớ nhau rồi Nữa là hơn một tháng giời xa nhau.
Người đi nghỉ mát những đâu Đồ Sơn, Tam Đảo, nhà lầu xe hơi; Ở đây, tôi chỉ đợi giời Mưa vàng một trận là tôi lên đường Sông ngang, núi trái bất thường Buồng the chẳng xót dậm trường thì thôi Mai ngày tôi bỏ quê tôi Bỏ giăng, bỏ gió, chao ôi! bỏ chùa Đem thân đi với giang hồ Sân ga phẳng lặng, bến đò lênh đênh Quê hương chẳng nhớ cũng đành Cũng xin dâng cả chân tình cho ai.
Năm năm mây trắng bay hoài Hồn tôi áo trắng tang dài đêm đêm....
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Fri Aug 24, 2012 10:40 am
Tặng Kiên Giang
Có những dòng sông chảy rất mau
Nhớ chi nghĩa bến với duyên cầu
Lá vàng hoa đỏ trôi không kịp
Lưu lạc ai ngờ lại gặp nhau?
Nguyễn Bính (1941)
Về bài thơ này, tác giả Hà Đình Nguyên trên báo Thanh niên có viết:
Số là vào khoảng năm 1946, cậu học trò Trương Khương Trinh đang học bậc trung học ở Rạch Giá (ông sinh năm 1929 tại Xẻo Đước, làng Đông Yên, huyện An Biên, do nạn cướp lộng hành nên phải tản cư về Rạch Giá). Một hôm có người bạn học tên Nguyễn Phi Long khoe: “Nhà thơ Nguyễn Bính đang ở xóm biển, sau đình Nguyễn Trung Trực”. Vốn mê thơ văn, mà Nguyễn Bính lại là thần tượng của mình nên Trương Khương Trinh (sau đây xin gọi là Kiên Giang dù lúc đó ông chưa lấy nghệ danh này) quyết đi tìm.
Đến xóm biển, người ta chỉ cậu đến nhà ông quản thủ địa bộ tên N.Đ.L (ông này vốn người gốc miền Bắc, thấy “đồng hương” lưu lạc đến tận cái xứ chót biển phương Nam này nên đón về, cho ở nhờ). Hỏi người nhà ông Lý thì họ bảo: “Ông Bắc Kỳ đang ngủ ngoài đình”. Kiên Giang ra đình thờ Nguyễn Trung Trực (sau này mới nâng cấp thành đền thờ), lúc ấy đã hơn 9 giờ sáng mà thấy cảnh vật vắng hoe. Ông hỏi thăm một bà hàng nước xem có người nào dáng vẻ nho nhã như mình đã mường tượng không. Bà hàng nước chép miệng bảo: “Chẳng thấy nhà thơ nhà thẩn nào cả, chỉ có một anh hàn sĩ giống hệt “Trần Minh khố chuối” ngày nào, lật nóp nằm ngủ sau cửa đình. Chắc là ổng muốn xin Ngài báo mộng chi đó?”.
Lúc này Kiên Giang mới nhìn kỹ, thấy một người vẫn còn nằm ngủ trong chiếc nóp. Đi quanh chiếc nóp một lúc, Kiên Giang đánh bạo đập dậy: “Ông ơi, tui nghe nói ông vừa tới đây, tui cũng là người làm thơ. Xin chào mừng ông!”. Dụi mắt nhìn cậu học trò thiếu niên, câu đầu tiên của nhà thơ là “Có thuốc không?”. Thời may, Kiên Giang cũng mới tập tành hút thuốc. Trong túi có bao Cotab còn sót lại hai điếu. Sau khi hút hết cả hai điếu thuốc, Nguyễn Bính xé vỏ bao thuốc lá và ghi liền vào đó 4 câu thơ tặng người bạn mới: “Có những dòng sông chảy rất mau/Nhớ chi nghĩa bến với duyên cầu/Lá vàng hoa đỏ trôi không kịp/Lưu lạc ai ngờ lại gặp nhau”.
Sau khi Nguyễn Bính cuốn chiếc nóp để vào một góc đình. Kiên Giang mới kịp ngắm trang phục của nhà thơ: quần soóc, chiếc áo sơ mi đã cũ, vạt sau dài hơn vạt trước. Nhà thơ đi xuống mé sông rửa mặt rồi kéo vạt áo sau lên lau. Kiên Giang thỏ thẻ mời nhà thơ đi thưởng thức cà phê Quảng Phát - ngay chợ Rạch Giá, gần tiệm thuốc tây Nguyễn Khoa Dai. Khi Kiên Giang hỏi sao nhà thơ không ở nhà ông Ng.Đ.L nữa? Nguyễn Bính cười buồn bảo rằng tại bà vợ ông này đẹp quá, mái tóc xõa dài cứ nằm trên võng ngâm thơ... Nguyễn Bính! Ông chồng phát ghen, có cử chỉ sao đó nên Nguyễn Bính buồn, bỏ ra ngoài đình ngủ. Kiên Giang sực nhớ cách đó không xa có căn nhà bỏ trống của một người coi giữ sân banh (sân bóng đá), nên đã cùng Nguyễn Bính đi tìm người này điều đình để nhà thơ có chỗ trú thân.
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Fri Aug 24, 2012 10:56 am
Tết của Mẹ tôi[1]
Tết đến mẹ tôi vất vả nhiều, Mẹ tôi lo liệu đủ trăm điều. Sân gạch tường hoa người quét lại, Vẽ cung trừ quỷ, trồng cây nêu.
Nuôi hai con lợn tự ngày xưa, Mẹ tôi đã tính "tết thì vừa." Trữ gạo nếp thơm, mo gói bó, Dọn nhà, dọn cửa, rửa bàn thờ.
Nay là hăm tám tết rồi đây, (Tháng thiếu cho nên hụt một ngày) Sắm sửa đố lề về việc tết, Mẹ tôi đi chợ buổi hôm nay.
Không như mọi bận người mua quà, Chỉ mua pháo chuột và tranh gà, Cho các em tôi đứa mỗi chiếc, Dán lên khắp cột, đốt inh nhà.
Giết lợn, đồ xôi, lại giết gà, Cỗ bàn xong cả từ hôm qua. Suốt đêm giao thừa mẹ tôi thức, Lẫm nhẫm cầu kinh Đức Chúa Bà.
Mẹ tôi gọi cả các em tôi, Đến bên mà dặn: "Sáng ngày mai Các con phải dậy cho thật sớm, Đầu năm năm mới phải lanh trai.
Mặc quần mặc áo lên trên nhà, Thắp hương thắp nến lễ ông bà. Chớ có cãi nhau, chớ có quấy, Đánh đổ, đánh vỡ như người ta..."
Sáng ngày mồng một sớm tinh sương, Mẹ tôi cấm chúng tôi ra đường. Mở hàng mỗi đứa năm xu rưỡi, Rửa mặt hoa mùi nước đượm hương.
Thầy tôi lấy một tờ hoa tiên, Bút lông dầm mực viết lên trên. Trên những gì gì tôi chẳng biết, Giữa đề năm tháng, dưới đề tên.
Mẹ tôi thắt lại chiếc khăn sồi, Rón rén lên bàn thờ ông tôi. Đôi mắt người trông thành kính quá, Ngước xem hương cháy đến đâu rồi.
Mẹ tôi uống hết một cốc rượu, Mặt người đỏ tía vì hơi men, Người rủ cô tôi đánh tam cúc, Cười ầm tốt đỏ đè tốt đen.
Tôi mặc một chiếc quần mới may, Áo lương, khăn lượt, chân đi giày. Cho tôi đi lễ bên quê ngoại, Người dặn con đừng uống rượu say.
Xong ba ngày tết mẹ tôi lại, Đầu tắt mặt tối nuôi chồng con. Rồi một đôi khi người dậm gạo, Chuyện trò kể lại tuổi chân son.
Nguyễn Bính 1. Bài này thấy có chỗ ghi tựa là: "Tết của Me tôi" và trong bài thơ luôn xuất hiện chữ Me. So với nhiều bài thơ khác thì dường như thi sĩ thường viết là Mẹ chứ ít khi thấy viết Me.
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Fri Aug 24, 2012 2:18 pm
Thời trước
Sáng giăng chia nửa vườn chè Một gian nhà nhỏ đi về có nhau. Vì tằm tôi phải chạy dâu Vì chồng tôi phải qua cầu đắng cay Chồng tôi thi đỗ khoa này Bỏ công đèn sách từ ngày lấy tôi Kẻo không rồi chúng bạn cười Rằng tôi nhan sắc cho người say sưa. Tôi hằng khuyên sớm khuyên trưa "Anh chưa thi đỗ thì chưa động phòng"
Một quan là sáu trăm đồng Chắt chiu tháng tháng cho chồng đi thi Chồng tôi cưỡi ngựa vinh quy Hai bên có lính hầu đi dẹp đường. Tôi ra đón tận gốc bàng Chồng tôi xuống ngựa, cả làng ra xem.
Đêm nay mới thật là đêm Ai đem giăng giải lên trên vườn chè.
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Fri Aug 24, 2012 2:21 pm
Thư gửi Thầy Mẹ
Ai về làng cũ hôm nay, Thư này đưa hộ cho thầy mẹ tôi. Con đi mười mấy năm trời, Một thân, một bóng, nửa đời gió sương. Thầy đừng nhớ, mẹ đừng thương, Cầm như đồng kẽm ngang đường bỏ rơi! Thầy mẹ ơi, thầy mẹ ơi, Tiếc công thầy mẹ đẻ người con hư!
Con đi năm ấy tháng tư, Lúa chiêm xấp xỉ giỗ từ tháng ba. Con đi quạnh cửa quạnh nhà, Cha già đập lúa, mẹ già giữ rơm. Cha giậm gạo, mẹ thổi cơm, Có con, con vắng, ai làm thay cho. Con dan díu nợ giang hồ, Một mai những tưởng cơ đồ làm nên. Ai ngờ ngày tháng lưu niên, Đã không gọi chút báo đền dưỡng sinh. Lại mang ân ái vào mình, Cái yêu làm tội làm tình cái thân. Bó tay như kẻ hàng thần, Chán chường như lũ tàn quân lìa thành. Mẹ cha thì nhớ thương mình, Mình đi mình nhớ người tình xa xôi... Ở thư nầy thầy mẹ ơi, Nhận cho con lấy vài lời kính thăm. Xin thầy mẹ cứ yên tâm. Đừng thương nhớ, một vài năm con về. Thầy ơi đừng chặt vườn chè, Mẹ ơi, đừng bán cây lê con trồng... Nhớ thương thầy mẹ khôn cùng, Lạy thầy, lạy mẹ, thấu lòng cho con.
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Fri Aug 24, 2012 2:26 pm
Thư lá vàng
Ngồi trên bến gió chờ nàng Lá đưa thuyền lá vàng sang bến nào? Bờ sông thấp, nước sông cao Lá thuyền này đã trôi vào bến anh. Vớt lên, thả xuống sao đành Anh gửi cho mình giữ lấy mình ơi! Nàng đẩy một chiếc lá rơi Không, không, không phải, giấy trời thư anh.
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Fri Aug 24, 2012 2:38 pm
Tiếng trống đêm xuân[1]
Chiều xuân, mưa bụi nghiêng nghiêng Mưa không ướt áo người xem hội làng. Khen ai nhuộm nhiễu Tam Giang Đánh dây xà tích cho nàng chơi xuân. Khen ai tròn áo tứ thân Mịn quần lĩnh tía, chùng khăn lụa sồi. Khen ai tóc thẳng đường ngôi, Ấm hơi trầu quế, thơm mùi hương nhu. Khen ai áo kép, quần hồ Hội làng mê mải sớm trưa đi về. Khen ai e ấp tình quê Bút hoa chưa thảo, gương thề còn nguyên. Những ai Từ Thức gặp tiên Những ai cô Tấm ấm duyên phượng hài. Hội làng nô nức gái trai Mong đêm quên sáng cho ngày dài xuân. Đường thôn, hoa bưởi trắng ngần Hoa xoan tím nhạt vân vân rụng đều. Làng quê dìu dịu sương chiều Tưởng đâu khói pháo hạ nêu hôm nào. Cỏ non sườn núi phơi màu Lúa đồng con gái rì rào lá tơ. Hội xuân gió loạn đuôi cờ Làng xa, đêm vắng, nhặt thưa trống chèo.
Hội làng đèn đuốc như sao, Đêm chèo, tiếng trống giáo đầu nổi lên. Mặt hoa, quạt bướm che nghiêng Bước ra cô nữ làm duyên đưa tình. Cùng trong chiếc chiếu giữa đình Mà bao nhiêu cảnh, nhiêu tình bầy ra. Đương ngục thất hóa vườn hoa, Buồng the, trướng gấm hóa ra chiến trường. Lầu Ngưng Bích, điện Trang Vương Gốc đa rậm rạp, con đường cheo leo. Mười lăm năm của cô Kiều Xảy ra trong một buổi chiều mà thôi. Một đêm là cả cuộc đời, Ba tên áo nẹp là mười đạo binh. Quạt che là bức tường thành Một đi: muôn dặm trường đình tiễn nhau. Đưa ngang vạt áo: rơi châu, Giơ roi: lên ngựa, cúi đầu: chiêm bao. Thiếu chi thục nữ, anh hào Truyện hay, tích lạ tóm vào một chương. Người xem khi giận khi thương, Khi yêu, khi ghét, khi mừng, khi vui. Suy va muôn việc ở đời Rõ ràng như tấm gương soi, bóng lồng. Giận thằng bán rượu Lý Thông Tham mồi phú quý, cướp công bạn hiền. Giận vua Trang dạ đảo điên Giết người nho sĩ, ép duyên má đào. Ghét phường Lư Kỷ quyền cao Chẳng chăm việc nước, chỉ mưu hại người. Ghét con mụ Tú già đời Buôn người trinh tiết, kiếm lời mà ăn. Khinh đồ mặt nhọ Sở Khanh, Mảnh tiên Tích Việt chối quanh được nào Khinh tên bố vợ họ Hầu Hối hôn con gái, ra màu bạc đen. Thương nàng Thị Kính oan khiên Đã nương cửa Phật chưa yên tội đời. Thương Kiều tài sắc vẹn đôi, Chuộc cha, mười mấy năm trời gian truân. Hỷ Đồng khen ở có nhân, Giữa đường đổi áo, liều thân cứu thầy. Châu Long khen giữ lòng ngay, Xa chồng mà chẳng đơn sai cùng chồng. Mừng người thờ mẹ có công, Chàng đi sứ sự mười đông lại về. Mừng người lặn lội sơn khê, Thần thương, hổ cứu, vẹn bề thất gia. Vui sao xum họp một nhà, Điềm lành mai lại nở hoa hai lần. Vui sao một tiếng đàn thần, Giặc mười tám nước lui quân chịu hàng. Hội đông, đông chật đình làng, Đêm càng khuya khoắt, tình càng thiết tha.
Nguyễn Bính 1. Bài này có bản ghi tựa là: "Hội Xuân".