November 2024 | Mon | Tue | Wed | Thu | Fri | Sat | Sun |
---|
| | | | 1 | 2 | 3 | 4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 | 11 | 12 | 13 | 14 | 15 | 16 | 17 | 18 | 19 | 20 | 21 | 22 | 23 | 24 | 25 | 26 | 27 | 28 | 29 | 30 | | Calendar |
|
feeds | |
|
| Huy Thông | |
| | Tác giả | Thông điệp |
---|
Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Huy Thông Tue Oct 09, 2012 9:52 am | |
| Huy Thông(1916–1988) Vài nét về tác giả:Phạm Huy Thông sinh ngày 22 tháng 11 năm 1916 tại Hà Nội trong một gia đình làm nghề kinh doanh lớn, có tinh thần dân tộc. Ông là hậu duệ thế hệ thứ 24 của Phạm Ngũ Lão, và là thế hệ thứ 48 của thượng thủy tổ Phạm Tu. Quê gốc của Phạm Huy Thông ở làng Đào Xá, xã Bãi Sậy, huyện Ân Thi, tỉnh Hưng Yên. Ngay từ nhỏ ông đã tỏ ra là một người có trí thông minh. Mới 16 tuổi ông đã nổi tiếng tiên phong của phong trào Thơ mới, điển hình là bài Tiếng địch sông Ô. Song thơ ca không phải là niềm đam mê duy nhất. Năm 21 tuổi, ông đỗ cử nhân Luật tại Viện Đại học Đông Dương. Năm 1937, ông sang Pháp tiếp tục theo học chương trình đào tạo trên đại học các ngành Sử, Địa, Luật, Kinh tế, Chính trị. Năm 26 tuổi, ông lần lượt thi đỗ Tiến sĩ Luật và Thạc sĩ sử địa tại Pháp. Năm 31 tuổi, ông được phong Giáo sư giữ chức Uỷ viên hội đồng giáo dục tối cao của Pháp Năm 1946 tại Paris, ông được chọn giúp việc Chủ tịch Hồ Chí Minh và phái đoàn chính phủ Việt Nam dân chủ cộng hòa ở hội nghị Fontainebleau. Chính những ngày được gần gũi Hồ Chí Minh ông đã chọn cho mình con đường mà Hồ Chí Minh đang đi. Năm 1949, ông gia nhập Đảng cộng sản Pháp. Năm 1953, ông gia nhập Đảng Lao động Việt Nam. Năm 1952, ông phụ trách tổ chức Việt kiều hải ngoại. Cũng trong năm đó ông bị trục xuất khỏi Pháp về Sài gòn. (Đọc thêm Bài Nguyễn Vỹ nhớ về Huy Thông) Đầu năm 1955, ông bị chính quyền Pháp đưa về quản thúc tại Hải Phòng. Sau khi thoát khỏi nhà tù ông đảm nhiệm cương vị hiệu trưởng Trường Đại học Sư phạm Hà Nội (1956-1966), Viện trưởng Viện Khảo cổ học (1967-1988), Phó Chủ nhiệm Ủy ban Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại biểu Quốc hội khóa II, III. Năm 1987, ông được bầu Viện sĩ nước ngoài Viện hàn lâm Khoa học Cộng hoà Dân chủ Đức. Ông mất vào ngày 21 tháng 6 năm 1988 tại Hà Nội. Phạm Huy Thông đã thể hiện là một người đặc biệt có tài về tổ chức và kinh nghiệm lãnh đaọ. Thể hiện khi ông lãnh đạo Viện Nghiên cứu khảo cổ học nghiên cứu thành công đề tài “Thời đại các Vua Hùng dựng nước”, “Khảo cổ học 10 thế kỷ sau công nguyên”, “Khảo cổ học với văn minh thời Trần”... Góp phần làm cho Việt Nam trở thành một quốc gia có nền khảo cổ học mạnh tại Đông Nam Á. Ngoài ra ông còn là một nhà thơ, được nhắc đến trong cuốn "Thi nhân Việt Nam" của Hoài Thanh và Hoài Chân. Năm 2000, ông được nhận giải thưởng Hồ Chí Minh về công trình nghiên cứu khảo cổ (Con Moong, trống đồng Đông Sơn và 4 bài dẫn luận thời đại Hùng Vương). Tên ông được đặt cho một con đường vòng quanh hồ Ngọc Khánh tại Hà Nội Tác phẩm:Thơ:
- Tiếng địch sông Ô (1936)
- Con voi già
- Anh-Nga (1936)
- Tiếng sóng (1934)
- Yêu-đương (1934)
Nguồn: Trích từ trang http://vi.wikipedia.org
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Tue Oct 09, 2012 10:37 am | |
| | |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Tue Oct 09, 2012 10:59 am | |
| TIẾNG SÓNG - YÊU ĐƯƠNG
TỰA Ít lâu nay các thi sĩ tuổi trẻ đã thoát ly hẳn được ra ngoài khuôn sáo thơ cũ, mạnh bạo, thành thực giãi bầy tính tình và tư tưởng của mình bằng những lời và những điệu mới mẻ. Có nhiều người không nhận, hay không muốn nhận, rằng trong văn giới ta vừa có phong trào thơ mới, lấy cớ những bài thơ mà ta cho là mới đó, chỉ là những từ khúc "cọc cạch". Không từ khúc khác, mà thơ mới khác, khác nhau xa lắm. Vì từ khúc chỉ là một mớ câu thơ dài xen lẫn với câu thơ ngắn. Ngoài ra lời và ý vẫn sáo... Nhưng muốn phân biệt thơ mới với thơ cũ, tất nhiên viết một quyển sách dày. Đây, tôi chỉ là một người yêu thơ, giới thiệu với độc giả một người làm thơ, có rất nhiều hy vọng: ông PHẠM HUY THÔNG. Ngay những bài thơ đầu Huy Thông gởi cho tôi xem, đã tỏ ra rằng cậu học trò mười sáu tuổi ban Triết học trường Albert Sarraut, niên học 1933 - 34, là một cậu học trò "bất trị", là một người tình nũng nịu với Nàng Thơ. Vẫn biết còn trẻ tuổi quá, thì tác phẩm chưa thể toàn thiện, toàn mỹ được, nhất là tác phẩm ấy viết bằng tiếng An Nam, một thứ tiếng chưa có văn pháp, cú pháp nhất định. Nhưng ta không nên quên rằng: tuổi trẻ bao giờ cũng hăng hái, táo bạo. Mà cái tính cách hăng hái, táo bạo cần phải có, giữa lúc ta đang muốn chống lại với thơ cổ, cũ kỹ, lụ khụ, khô khan. Ngày xưa, ở bên Pháp, Malherbe, ghét cay, ghét độc thơ Ronsard, chỉ vì Ronsard hăng hái táo bạo quá. Nhưng công Ronsard đối với nền thơ văn Pháp không phải là nhỏ. Vậy những thi sĩ thiếu niên nước ta cứ mạnh mẽ tin ở sức mình mà tiến. Bọn đệ tử thơ Đường họ công kích mặc họ Nhưng tôi tưởng ông Huy Thông cũng nên thận trọng hơn một chút về sự chọn chữ. Cái tính táo bạo vẫn rất hay, nhưng không bao giờ để nó nên tính liều lĩnh. Có một nền học vấn La-Hy và biết châm chước nhậo tịch vào văn thơ nước nhà nhiều lối thơ mới, như thế cũng chưa đủ. Lại còn phải chọn lọc, dùng những chữ thực đúng nghĩa, thì tác phẩm của ta mới có thể lưu truyền lại hậu thế được. Tuổi trẻ đã hăng hái, muốn làm việc gì cho đến nơi thì không bao giờ có chữ: không thể. Thi sĩ Huy Thông sẽ có thể trở nên một nhà "thi hào". Điều đó tôi chắc chắn lắm. KHÁI HƯNG
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Tue Oct 09, 2012 2:21 pm | |
| TIẾNG SÓNG - YÊU ĐƯƠNG
Cùng ông Nguyễn Tường Tam Nếu một tình cảm điên cuồng của tuổi trẻ không bắt tôi phải mở đầu tập thơ thứ nhất bằng mấy chữ vẩn vơ: "Bạn tặng Bạn" thì tôi phải ghi tên ông lên đầu trang sách này mới phải. Là vì cuốn sách này vì ông mới có. Khi tôi viết những giòng thơ thứ nhất, như chim non chưa đủ cánh, đủ lông, đứng trên miệng tổ trông không gian man mác mà hãi hùng, chính ông đã khiến cho tôi đủ can đảm văng mình bay theo gió cuốn. Ông khuyến khích tôi: ông khuyên tôi nên vững lòng theo đuổi bước tương lai : ông giới thiệu tôi cùng công chúng bằng những lời ngợi khen quá đáng. Vì ông, hơi tin sức, tôi mạnh bạo dấn bước trên con đường văn thơ chơm chởm chông gai. Vậy tôi xin gởi biếu ông tập Tiếng sóng để tỏ dạ nhớ ơn và để tỏ tình quý mến. Mong rằng đọc qua, ông không đến nỗi tiếc công khuyến khích tôi và ước mong cho tôi có một văn nghiệp rõ ràng về sau. HUY THÔNG (Ngày 23 tháng 9 năm 1934)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| | | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Tue Oct 09, 2012 2:45 pm | |
| Tiếng sóngJ'aime à faire vibrer sans fin ma lyre d'or Aux multiples accents de ta voix innombrable. H.T. (Sourvenirs) |
Có nhiều sáng, gió mơ mòng dìu dặt, Ánh bình minh vàng dịu dãi màu tươi, Trên bể xanh, những đợt sóng tuyệt vời. Như một bọn nhạc công miền tiên giới, Du dương gẩy những nhịp đàn êm ái, Sóng khoan thai vui gợn tới chân trời! Ta ước ao, những sáng đó, có giọng ngươi. Để thì thầm lời nước mây kiều diễm, Bên tai người ta đắm say âu yếm. Có nhiều trưa gay gắt, nắng tưng bừng, Đỉnh chói loà ánh sáng như kim cương, Những lớp sóng vang lừng và chậm chạp, Bình tĩnh reo từng khúc hồi dồn dập. Ta ước ao, những trưa đó, có giọng ngươi, Để ta ca, hỡi sóng! tính khinh người, Lòng kiêu căng không bến bờ, không giới hạn, Với nỗi buồn gớm ghê, niềm ngao ngán Của một trái tim đau đớn bởi điên cuồng. Có nhiều chiều đẫm tắm bóng thê lương, Cùng gió thảm từng hơi dài tấm tức, Sóng rền rĩ và âm thầm thổn thức, Tiếng buồn rầu thấm đượm cả bầu trời. Ta ước ao, những chiều đó, có giọng ngươi. Sóng, hỡi sóng nặng nề chiều thu tạ! Để nắn phím lòng thiết tha, ta sẽ hoạ Nỗi nhớ chung thường réo rắt bên tai Với niềm tiếc thương những ngày thắm đã phai. Có nhiều đêm đen tối như địa phủ, Sóng dữ dội như ma thiêng kêu rú, Đương khi trong đám tối chớp bập bùng. Và giông gào và sấm sét đùng đùng Hỡi sóng đêm hỗn độn lôi đình quát tháo Cả vũ trụ như toan vùi trong trận bão! Ta ước ao những đêm đó có giọng ngươi Để lòng hờn căm ồ phá ra ngoài Bằng những lời nghiến đay thần Số mệnh, Trong vòng đau tự ngàn xưa nhất định Bắt loài người phải lăn lộn, quay cuồng. Không bao giờ, không bao giờ ngớt tiếng du dương, Hỡi sóng! Đàn thần tiên muôn thu réo rắt! Sóng lòng ta cũng không bao giờ ngớt Tiếng mơ mòng ca nhịp buồn vui. Cho nên ta ao ước có giọng ngươi. Để man mác gợi khêu hồn nghệ sĩ, Ta hoạ lại tiếng đàn tâm huyền bí. Huy Thông(Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Tue Oct 09, 2012 3:07 pm | |
| YÊU ĐƯƠNG
Tặng cô Tần Ngọc Đường tình ái"Tu es encore un enfant : oui, un enfant! cé st-à-dire que tu ne connais pas encore la douleur. I'auxiété d'aimer et d'attendre I'écho de l;appel" Sourvenirs |
Ta không còn là đứa trẻ ngây thơ, Không biết gì, ngoài sách vở, thuở xưa. Không! Tim ta đã bắt đầu rung động, Và, sáng vắng, canh tàn, đã mơ mộng Những phút thần tiên chan chứa nỗi yêu đương. Con đường tình chói lọi ánh hào quang, Như giục giã thi nhân mau đặt gót. Lòng say sưa, ta vừa toan dấn bước, Bỗng bao người đường nọ đã từng qua, Níu áo ta và lên tiếng thiết tha: - Kẻ niên thiếu điên cuồng, dại dột! Chân chúng ta còn rành rành in lốt. Ngươi há không trông thấy rõ ràng ghi Mau dừng chân! Đứng lại! Đừng đi! Vì muốn đổi, ôi! lấy một giây ân ái, Phải bao ngày lòng xót xa tê tái, Và phải, suốt đời, ôm hận trong lòng đau! Ta trả lời những kẻ ấy: - Mặc dầu! Ta quyết sẽ xông pha đường tình ái, Sẽ dấn bước mà đi, đi mãi mãi, Dù lối đi, than ôi! là một lối đoạn trường! Thà một giây say đắm bến yêu đương, Rồi, trọn đời, trong lòng đau thương tiếc Những ngày thắm đã trôi đi biền biệt, Còn hơn là phải sống, kiếp cỏ cây! Một cuộc đời trưởng giả, không đắm say! Ngàn liễu, nơi xa, trong sương hồng chìm đắm. Ta đứng yên, thả tầm đôi mắt ngắm Con đường dài, sực nức hương hồng tươi, Quanh co đi và lẩn khúc cuối trời. Lòng ngây ngất ta lên đường sán lạn, Tìm tri âm trong khoảng trời vô hạn. Nhưng đường không vẫn yên lặng như tờ. Ta vẫn đi, vẫn dạo gót giang hồ: Trời tình ái vẫn âm thầm hiu quạnh Và đường thẳm, ta xa trông, buồn lạnh. Thân trơ vơ, kinh hải, ta quay đầu... Nhưng mịt mùng, lối cũ nay còn đâu? Huy Thông(Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Tue Oct 09, 2012 3:57 pm | |
| Hương xuânCảnh vật thôi trong sương mờ lẩn dáng, Vàng anh trên cành liễu tiếng thiết tha, Trong vườn xanh, một nụ hồng như pha ráng, Và, từng đàn, bướm rỡn trên dàn hoa. Nhưng, rồi đây, dưới bầu trời chói lọi, Tưng bừng và điềm tĩnh, lửa hè nung. Rồi, ảm đạm, thu về cùng mây tối. Rồi đông sang với gió bấc lạnh lùng. Đông qua. Cùng hoa thắm, lá tươi, xuân đã lại! Nhưng, em! xuân em tươi thắm được mấy lần? Vậy thì, ngày xanh mau đắm say tình ái, Để tim em rồi mãi mãi đượm hương xuân! Huy Thông(Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Tue Oct 09, 2012 4:09 pm | |
| DĂM BÀI CAI. Trăng thâu rọi bóng Ouvre ton âme et ton oreille au son De ma mandoline Pour toi, j'ai fait, pour toi, cette Chanson Cruelle et câline PAUL VERLAINE I
Trăng thâu rọi bóng, ngoài sân, Trên vừng dương liễu vì xuân mơ màng. Họa mi dìu dặt tiếng vàng Hương hồng thoang thoảng dịu dàng xa đưa.
Họa mi dìu dặt tiếng vàng. Ta say gẩy khúc Kỳ hoàng nàng nghe, Mà lầu vẫn rủ màn the, Nàng còn bến mộng hồn mê chập chờn.
Mà lầu vẫn rủ màn the Nàng không tựa cửa đê mê nghe đàn. Trăng thâu rọi bóng ngoài sân... Nàng không thiết tiếng ái ân bên ngoài.
Trăng thâu rọi bóng, ngoài sân, Trên vừng dương liễu vì xuân mơ màng. Họa mi dìu dặt tiếng vàng Hương hồng thoang thoảng dịu dàng xa đưa. | Huy Thông(Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Wed Oct 10, 2012 10:16 am | |
| DĂM BÀI CATrời sắp sáng rồiII
Ở chân trời, trăng đã lặn rồi. Tiếng gà văng vẳng eo óc gáy. Trời sắp sáng rồi, Thiếu nữ ôi! Trời sắp sáng rồi, mau đứng dậy!
Gió nhanh nhè nhẹ quét đỉnh đồi Và uốn cong ngọn tre tha thướt. Bờ suối, cùng ta, Thiếu nữ ôi! Bờ suối, cùng ta mau dạo bước.
Chim líu lo từ giã cây sồi Và văng mình bay theo gió mát. Chúng ta cất giọng, Thiếu nữ ôi! Chúng ta cất giọng lanh lãnh hát.
Ve trên cành đập mõ liên hồi Bảo ta rằng đời vui vẻ lắm. Trong vòng tình ái, Thiếu nữ ôi! Trong vòng tình ái mau say đắm.
Ở chân trời, trăng đã lặn rồi. Tiếng gà văng vẳng eo óc gáy. Trời sắp sáng rồi, Thiếu nữ ôi! Trời sắp sáng rồi, mau đứng dậy!Huy Thông(Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Wed Oct 10, 2012 10:26 am | |
| DĂM BÀI CATrời cao nắng tỏaIIITrời cao nắng tỏa chang chang, Khiến làng nước biếc ngấn vàng rung rinh Cành xoan hoa thắm rùng mình, Mỗi khi gió bất thình lình bay qua.
Khoan, khoan! Hồ khoan! Con thuyền lướt dưới hàng xoan um tùm.
Mời cô tạm xuống thuyền tôi, Cho đôi chân ngọc nghỉ ngơi trưa hè. Bờ sông cành rủ lê thê, Thuyền tôi bóng mát dám bì động tiên.
Khoan, khoan! Hồ khoan! Con thuyền lướt dưới hàng xoan um tùm.
Trên cành uể oải tiếng quyên, Xin cô dừng bước xuống thuyền ngủ trưa. Ngồi bên, tôi hát đò đưa, Cho cô yên giấc say sưa đến chiều.
Khoan, khoan! Hồ khoan! Con thuyền lướt dưới hàng xoan um tùm.
Nhưng, chiều, ánh nắng pha phôi, Xin cô mở hé cặp môi mơ mòng, Mà cười một nụ cười hồng, Cho tôi thỏa dạ ước mong, đợi chờ.
Khoan, khoan! Hồ khoan! Con thuyền lướt dưới hàng xoan um tùm.Huy Thông(Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Wed Oct 10, 2012 10:48 am | |
| DĂM BÀI CACòn nhớ khôngIVCòn nhớ không, tình nương hỡi! nhớ không, Những buổi sáng sương hồng ngào ngạt, Vai kề vai, dạo bước bên sông Hòa nhịp gió, chúng ta cùng hát? Những buổi sáng sương hồng ngào ngạt.
Còn nhớ không, tình nương hỡi! nhớ không? Còn nhớ không, tình nương hỡi! nhớ không, Những chiều mát mơ mồng gió lướt, Hai chúng ta cùng đắm say lòng, Lặng ngồi ngắm cành dương tha thướt? Những chiều mát mơ mòng gió lướt, Còn nhớ không, tình nương hỡi! nhớ không?
Còn nhớ không, tình nương hỡi! nhớ không, Những đêm vàng hồ lồng trăng sáng, Nàng với ta, say ánh trăng trong, Luồng thời khắc phút giây quên lãng Những đêm vàng hồ lồng trăng sáng, Còn nhớ không, tình nương hỡi! nhớ không? Còn nhớ không, tình nương hỡi! nhớ không, Những ngày dài ngóng trông mong đợi?
Niềm yêu thương chan chứa cõi lòng, Còn nhớ không? Nhớ không, em hỡi! Những ngày dài ngóng trông, mong đợi? Còn nhớ không, tình nương hỡi! nhớ không?Huy Thông(Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Wed Oct 10, 2012 11:00 am | |
| Chiều hôm quaChiều hôm qua, dạo bước bên hồ, Đang bâng khuâng tìm một vầng thơ. Tôi bỗng gặp ba cô thiếu nữ, Làn tóc huyền theo gió phất phơ. Vì chưng tôi là giống đa tình, Mà ba cô đó cực kỳ xinh, Tôi bèn hái ba bông hồng tía Soi đài trên mặt nước rung rinh. Rồi tôi mê mãi, đắm say lòng, Tươi cười bước lại dưới gốc thông, Là nơi ba cô cùng nhau đứng, Tặng mỗi cô em một đóa hồng. Yếm âu, tôi nói: - Hỡi ba nàng! Vì đâu mặt ngọc ánh mơ màng? Vì đâu tấc dạ nhường tê tái, Với bể lòng nhường sóng mang mang. Phải chăng thiếu nữ thấy gió chiều Vuốt ve làn sóng tóc yêu kiều, Tưởng ngón tay tình quân mơn trớn? Có phải chăng là các cô yêu? Ba nàng thiếu nữ miệng mỉm cười, Đồng thanh thỏ thẻ trả lời tôi: - Chính vì yêu chúng em ngây ngất, Hỡi tình quân của chúng em ơi! Chúng em đây khi đã yêu ai, Thì người mây nước phải miệt mài Trong vòng ân ái không bờ bến, Và lòng say đắm sướng vui hoài. Mà tình quân hỡi! có hay chăng Tim chúng em rung động vì chàng? Chúng em yêu anh, chàng thi sĩ Công danh, phú quý, chẳng bao màng. Tôi yên lặng đứng ngắm ba cô Môi xinh tươi với mắt mơ hồ, Với tấm thân dịu dàng, tha thướt, Như ba cây liễu đứng bên hồ. Một cô uyển chuyển lại bảo tôi: - Hỡi tình quân của chúng em ơi! Em là Ngày Xanh, là Tuổi Trẻ Là mùa xuân chói lói của người. Ai chẳng vì em thổn thức lòng Khắp trong bầu vũ trụ mơ mòng? Vì, ngàn thu, em son, em trẻ, Với ngàn thu, em đẹp tựa hồng. Một cô em nữa cất tiếng oanh: - Em là Sức Mạnh của ngày xanh, Chính em khiến lòng chàng phấn khởi Khi chàng nhìn gió cuốn mây nhanh. Chính em, những buổi sáng xanh tươi, Khiến chàng bồng bột mến yêu đời, Khiến chàng lắm lúc như điên dại, Chúm môi thổ sáo với ca vui. Còn cô kia, lanh lảnh giọng vàng, Tươi cười, say đắm bảo tôi rằng: - Họ tên em hỏi chàng có biết, Tình lang yêu dấu! Hỡi tình lang? Sung sướng thay là kẻ có duyên Được em mơn trớn với chung thuyền! Vì người đã khiến lòng em chuyển Mơ màng luôn sống giấc mộng huyền! Mà kẻ em đây đã rẫy ruồng, Xót xa, đau khổ đủ mọi đường. Vì tên em là lòng Quyến Luyến Là tình Ân Ái, nỗi Yêu Thương. Rồi ba cô thiếu nữ đắm say Nói: - Tình quân hỡi! chúng em đây Vì tình quân tâm hồn ngơ ngẩn, Vì tình quân tấc dạ ngất ngây! Rồi ba cô thiếu nữ lả lơi Cầm tay nhau nhảy múa quanh tôi, Yểu điệu, êm đềm như đàn bướm Dịu dàng bay trong bóng thông tươi. Chiều hôm qua, dạo bước bên hồ, Đang bâng khuâng tìm một vầng thơ. Tôi bỗng gặp ba cô thiếu nữ, Làn tóc huyền theo gió phất phơ. Vì thế, cho nên từ chiều qua, Lúc nào tôi cũng mãi mê ca, Là vì tấm lòng tôi rung động Như đìu hiu hơi gió ngân nga. Huy ThôngTháng 6 năm 1934 (Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Wed Oct 10, 2012 4:21 pm | |
| Ngày xuânĐào mới nở rải hương thơm mát, Khắp vườn hoa lộng lẫy mầu hồng. Phập phờ làn khói giữa trời đông, Trúc cao thỉnh thoảng du dương hát.
Kìa! em hỡi! gió xuân dào dạt Đưa cánh hoa tản mát trên không. Xa xa, trên cát trắng như bông, Lờ mờ lan chút sương vàng nhạt.
Nhưng, hoa tươi mấy lúc lả lơi, Ba ngày xuân mấy lúc rã rời? Vậy thì, hòa nhịp cùng tiếng trúc,
Em ơi! em khá bổng trầm ca, Cũng như lời đôi trái tim ta Ái tình ca cùng hòa một khúc. Huy ThôngNăm 1933 (Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Wed Oct 10, 2012 4:38 pm | |
| ThuBóng chiều rơi. Đôi ta từng bước một, Cùng lặng lẽ dưới trời thu dạo gót.
Bên bờ hồ hiu quạnh, gió nhu mì Lướt bay qua tấm thảm cỏ xanh rì, Lấm tấm điểm những hạt sương bằng bạc, Như vui vẻ thì thầm lời mây nước, Vài khóm lau già chốc chốc reo, Nhẹ nhàng đưa trên mặt nước trong veo, Heo may uốn cụm hoa bèo nghiêng ngả Lá úa vàng, từng đàn, bay lả tả, Như thướt tha một đàn bướm dịu dàng Cùng hơi thu man mác vội tạt ngang.
Em bỗng dừng chân: rồi, buồn bã, Lim dim mắt ngắm thu êm ả, Anh đắm mê nhìn cặp mắt em Và anh tưởng chừng không khí êm đềm Dưới trời thu cao rộng, Với tình yêu mơ mộng Trong tim xanh. Cùng chan hòa trong cặp mắt long lanh. | Huy ThôngThu năm 1933 (Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Thu Oct 11, 2012 9:22 am | |
| Gió đêm xuân- Trên trời lam Le lói bó hoa sao Gió dạt dào Lay bóng trăng trên cành lá thông chàm.
- Trông làn mây Chan chứa những sao vàng Đang mơ màng Trên đỉnh thông xanh biếc thướt tha bay!
- Tắm bóng đêm, Chim lặng tiếng vui ca Để đôi ta Nghe gió xuân khoan nhặt tiếng êm đềm.
- Ôi! du dương Và réo rắt xiết bao Tiếng thì thào Của gió xuân khuyên nhủ nỗi yêu đương! - Gió ngân nga! Mau cất tiếng âm trầm, Để thì thầm Cùng non sông bát ngát nỗi lòng ta!
- Cứ thờ ơ Mà cuốn thẳng, gió trời! Ta van ngươi Mặc cho đôi ta lặng lẽ say sưa!Huy ThôngThu năm 1933 (Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Thu Oct 11, 2012 9:48 am | |
| Một giấc mơMột hôm, ta bỗng gặp một nữ lang Một nữ lang ta chưa từng quen biết.
Rồi ta yêu nàng, nàng yêu ta tha thiết, Tuy cả hai đều chẳng nói một câu Để tỏ lòng âu yếm, mến thương nhau. Ta còn nhớ: nàng còn son, còn trẻ, Có nhan sắc mặn mà và diễm lệ Như những nàng thiếu nữ trong văn thơ: Mày cong môi thắm, mắt ngây thơ Và trong trẻo như hồ thu êm phẳng. Nàng yên lặng ngồi bên ta yên lặng Và mắt nàng như ôm ấp tấm lòng ta. Nàng là ai? Ta không rõ. Cửa nhà? Ta không hay. Họ tên? Ta không biết. Nhưng nàng yêu ta, ta yêu nàng tha thiết. Rồi, ôm đàn, nàng gẩy khúc tình ca. Rồi lòng ta như mê đắm, như say sưa Vì đâu nàng xuống lên cùng một nhịp Với thanh âm trong lòng ta rộn rịp; Vì lòng ta, chưa kẻ hiểu tới nay, Nàng trông qua, như một khối pha lê.
Nhưng dịu dàng, lời đàn còn dìu dặt, Lay rèm lụa, một hơi thu hiu hắt Ta bàng hoàng bừng mắt bỗng tinh mơ. Niềm ân ái chưa được biết bao giờ, Ta vừa biết phút giây trong giấc mộng, Mà mộng nọ, than ôi! còn đâu bóng!
Ta gục đầu thổn thức nhớ điệu đàn Và âm thầm thương tiếc bóng đêm tan.Huy Thông(Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Thu Oct 11, 2012 10:29 am | |
| Lòng son sắtTiên nữTừ khi cùng gió yêu kiều, Lời tiên dìu dặt một chiều thu êm, Tình cờ lọt đến tai em Khi em đương vỗ cánh mềm lượn chơi: Từ khi, Mục tử dưới đồi! Tiếng tre trầm bổng tuyệt vời mây cao Làm rung động trái tim đào, Em không thiết động tiên ngào ngạt hương, Chẳng buồn ngắm cảnh thiên đường, Chẳng buồn nghe hạc du dương lưng trời, Yêu em với! bạn lòng ơi! Kẻo em sầu não tơi bời tâm can!Mục-tửNghe lời Tiên nữ thở than Tấm lòng ta những chứa chan nỗi sầu: Thương ai nét ngọc ủ rầu, Thương ai má thắm phai màu vì ta! Nhưng ta đã chót, Tiên nga! Yêu đương kẻ khác thiết tha trong lòng. Bên hồ, ngồi dưới bóng thông, Người yêu ta lặng lẽ trông nhạn về! Cành mềm yếu, lá lê thê, Chập chờn sóng tóc, vuốt ve má hồng. Hỡi xuân lộng lẫy, mơ mòng! Tươi đi, thắm nữa! cho lòng ai vui!Tiên nữNhưng xuân non nước bạn ơi! Được bao đằm thắm, xanh tươi mấy ngày? Rồi đây cây cỏ đổi thay; Rồi đây đông lại đưa mây, gió về! Cản xuân trần thế ra chi? Sao bằng non nước dị kỳ Bồng Lai! Yêu em với! bạn lòng ơi Rồi em dẫn lối Thiên Thai anh vào Rồi anh sẽ biết Vườn Đào, Mầu tươi lộng lẫy, ngạt ngào mùi hương. Rồi đôi ta sẽ yêu đương Ở nơi xuân mãi mãi không lạt mầu. Mục-tử............................. Huy Thông(Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Thu Oct 11, 2012 2:10 pm | |
| Trên bãi bểBổ sung sau! Huy Thông(Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Thu Oct 11, 2012 2:10 pm | |
| Liễu trong sươngTrong sương mờ Liễu bơ phờ Bơ phờ cành lá, Tấm thân, ẻo lả, Liễu đợi chờ, Trong sương mờ, Bâng khuâng, tê tái, Đàn nhạn mãi mãi Đi chằng về.
Ta ước gì, Bơ phờ như liễu Còng lưng mềm yếu Trong sương mờ, Ta được chờ Đàn ngày ân ái Bay đi chẳng lại! Được vẩn vơ, Vẩn vơ chờ. Những ngày ngây ngất Thoảng bay đi mất Như liễu chờ. Trong sương mờ, Ngày xuân rực rỡ, Tưng bừng, hớn hở, Lá lê thê Nhạn quay về!Huy Thông(Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Thu Oct 11, 2012 2:14 pm | |
| Vỏ ócMau quàng lên cổ dải san mùi! Rồi, cùng anh rong chơi, chờ bể, Xem vừng ô lặn, bạn lòng ơi! Gió chiều, vi vút từng hơi nhẹ, Trên sông hoa êm ái lướt bay. Cát mênh mang thấm màu chiều xế. Em ơi! Cầm lấy vỏ ốc này Vén làn tóc hương thơm nào nạt, Nghe anh, em hãy đặt vào tai. Tiếng sóng xôn xao trên bể bạc Từ ngàn thu vang động âm thầm Trong vỏ óc chứa chan nhịp hát. Cũng chứa chan bao tiếng thâm trầm, Như vỏ óc, trái tim anh cũng Là cây đàn phảng phất thanh âm. Lời ân ái trăm năm vang động. Huy ThôngNgày 22 tháng 7 năm 1934(Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Thu Oct 11, 2012 2:15 pm | |
| Đợi chờBổ sung sau! Huy Thông(Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Thu Oct 11, 2012 2:16 pm | |
| Mơ màngTrời mù mịt. Cảnh nước non rực rỡ Như lặng chìm trong bóng đêm buồn bã. Mặt trời sáng, trên không xanh chói lọi, Phải nhường chỗ cho chùm sao le lói.
Giấc mộng huyền Tình Ái trong lòng ta, Như vừng ô, giây phút, bỗng trôi qua. Lúc vừa rồi rực rỡ bao màu tươi Mà nay đây chẳng thấy chút tăm hơi!
Nhưng bóng tối tuy trùm qua trời vóc, Trong khoảnh khắc, mặt trời rồi lại mọc, Và ánh sáng lại tưng bùng đốt cháy Đất xanh tươi với vòm trời lộng lẫy.
Nhưng, giấc mơ Tình Ái khi bay tan, Lòng cô đơn là một đống tro tàn. Vì, mặt trời Tình Ái đã lặn rồi, Thì đừng chờ nó mọc nữa, tim ôi!Huy Thông(Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Thu Oct 11, 2012 2:24 pm | |
| Tình khôngChiều qua ta hát trên đồi, Chờ tình nương vẳng họa lời ái ân.
Gầm trời, không một tiếng vang. Ngoài lời gió réo trong hàng lau thưa.
Chiều nay, ta hát trên đồi, Chờ tình nương vẳng họa lời ái ân.
Âm thầm gió gió cuốn lưng trời, Nhưng, ôi! Vẫn bặt tiếng người nước mây!
Chiều mai, ta hát trên đồi, Chờ tình nương vẳng họa lời ái ân.
Chiều mai, gió thốc hàng tùng... Ta đành ôm khối tình không trọn đời.Huy Thông(Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Thu Oct 11, 2012 2:28 pm | |
| Tiếng đàn khuyaNgoài ân vắng, nữ lang, buồn bực, Nghe dương cầm thổn thức nơi xa, Ngàn dương gió cuốn ngân nga Trăng khuya buồn rãi ánh ngà trên hiên. Lặng nghe tiếng dương cầm tha thiết, Lòng nữ lang khôn xiết băn khoăn, Tiếng cầm êm ái, nồng nàn, Như khêu gợi nỗi ái ân trong lòng. Lời mây nước từ đâu văng vẳng Khiến nữ lang buồn tưởng Tương Như, Khiến nàng cặp mắt lư đừ, Hạt châu trên má từ từ tuôn rơi? Nàng lặng đứng mơ màng, tê tái, Trong lòng buồn ân ái chan hòa, Tiếng dương cầm vẫn thiết tha Vẫn êm dìu dặt nơi xa mịt mù. Nàng ngấm ngầm trong tim hờn giận Kẻ canh trường vơ vẩn dạo đàn, Như nâng niu tấm lòng nàng, Mà không cho rõ lời vàng đâu đưa! Nàng đâu biết rằng, nơi xa vắng, Kẻ nhạc công cay đắng can trường, Tưởng rằng những tiếng yêu đương, Gầm trời, không kẻ cảm thương, ngậm ngùi. Huy Thông(Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Thu Oct 11, 2012 2:32 pm | |
| Một phút ái ânChiều thu lạnh lẽo. Sương mịt mùng Ta buồn dạo bước lên bờ sông, Ngắm đợt sóng mờ long lanh gợn, Nghe cây hòa nhịp gió mơ mòng. Trên không rầu rĩ tiếng ngân nga, Cùng đàn lá úa, hơi may qua. Cảm thấy tấm lòng sầu man mác, Ta dừng chân lại, cất tiếng ca: - Chiều thu ảm đạm, gió lạnh lùng, Vì chưng thiếu ánh mặt trời hồng, Lòng ta buồn, lạnh, vì chưng thiếu Tia hào quang sáng cặp mắt trong. Ai mang ta đến bến Ái Tình, Để cho ngày tháng những giọng oanh, Êm đềm như trúc, ngân như gió, Dịu dàng mơn trớn trái tim xanh? Vừa ngừng tiếng hát, một nhịp ca Bên tay hiu hắt nhẹ đưa qua, Tư tưởng lời than là dương liễu Trong sương mơ mộng, cuối trời xa. - Bên sông, ai cất tiếng yêu đương, Để lòng nhi nữ luống bâng khuâng? Như ai ta cũng bao ngày, tháng, Phòng không, mong mỏi bạn uyên ương! Nhưng... kẻ bên sông vẫn hững hờ, Chẳng thèm đáp lại tiếng ta ca... Đằng đẵng trăm năm dù chậm chảy, Ta không gặp kẻ ta đợi chờ! Tiếng buồn mỗi lúc một thêm xa, Dần dần biến hẳn trong sương mờ... Ta vội êm đềm lên tiếng gọi: - Ai người bên ấy! hãy đợi ta! Đợi ta một lát: ta sang sông Réo rắc nghe ai kể nỗi lòng, Nhưng, khi đợi chờ ta tới bến, Đừng ngừng nhịp hát, tiếng yêu đương! Bốn phía than ôi: lặng như tờ: Chiều mênh mông vắng không ai thưa, Vỉ kẻ bỡn lòng ta lúc nãy Đã bỏ ra đi tự bao giờ! Kẻ cùng ta đã họa tiếng lòng Là một cô đánh cá bên sông Một gái ngây thơ nơi thôn dã Hay một nàng tiên nữ non Bồng? Ta không biết rõ. Nhưng, ai ơi! Tự chiều hôm đó dưới gầm trời, Ta không phút nào không nghe thấy Bên tai văng vẳng tiếng xa xôi. Huy Thông(Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Thu Oct 11, 2012 2:42 pm | |
| Có lẽ nào... ?Mà sao bóng bạn tuyệt mù? Muốn tìm nào biết vân du ngả nào. Cô K.L. | Có lẽ nào tiếng đàn ta trầm bổng Bao đêm trường tha thướt trong vùng sương, Không khiến được một trái tim mơ mộng Cùng tim ta thổn thức nỗi cảm thương!
Có lẽ nào tới cuối trời xa rộng, Tiếng đàn ta cùng gió mát xa đưa, Không khiến được một giây lòng rung động Và một trái tim đồng điệu say sưa!
Có lẽ nào lòng ta khoan nhặt, Chỉ âm thầm réo rắt với hàng dương, Không êm đềm ca, không dìu dặt, Trong tim hồng một thiếu nữ yêu đương.
Nhưng, không! Vì, man mác với hơi đêm man mác. Một nhịp đàn hưởng ứng chốn xa xôi. Nhưng ... lời ân ái mơ màng, trời bát ngát, Biết đâu tìm kẻ nghệ sĩ, than ôi!Huy Thông(Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Thu Oct 11, 2012 2:51 pm | |
| Cành liễu bên hồÁnh trăng biếc lọc qua cành rậm, Khiến rừng sâu lấm tấm mảnh ngà, Chập chùng núi tím nơi xa, Canh dương êm ái thướt tha mặt hồ.
Qua sông mạnh, núi cao, rừng rộng, Ta xông pha tìm bóng tình nương, Than ôi! Trời nước mênh mang Trong không gian rộng biết nàng nơi mô?
Ngang trời thẫm, lẻ loi, chiếc nhạn. Âm thầm kêu gọi bạn nơi xa, Lạnh lùng, gió cuốn. Hững hờ, Trên cao một đám mây mờ bay qua.
Nhưng… ai để tóc bay trước gió? Ai bâng khuâng đứng đó đợi chờ? Ôi! sung sướng! Chính người xưa! Chính nàng lặng đứng thướt tha bên hồ!
Ta vội vã mau chân, rảo bước Băng lại gần làn nước trăng soi... Nhưng ta chỉ thấy, than ôi! Trên hồ cành liễu lả lơi in hình.Huy Thông(Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Thu Oct 11, 2012 3:08 pm | |
| Tiếng họa mi caQua khung cửa, bóng trăng bỗng rọi Mớ hào quang chói lọi vào phòng. Ta ngừng họa tiếng đàn lòng, Tì tay cửa sổ mơ mòng ngắm đêm. Dải mây biếc trên cao cuồn cuộn Kéo theo chiều gió cuốn phương xa. Trời cao tắm ánh trăng ngà, Lơ thơ ẩn hiện sao mờ vài ngôi. Hơi may lạnh, từng hồi hiu hắt, Qua hồ thu trong vắt đìu hiu Long lanh từng ngấn, bạc gieo, Lau gì từng lớp dặt dìu lời ru. Ngoài sân rộng ánh trăng tha thướt, Bỗng theo nhau vụt lướt đôi dơi. Một làn sóng lúa xanh tươi Dịu dàng gợn tới chân trời xa xăm. Tưởng thời khắc không buồn chảy nữa, Chống khuỷu tay vào cửa sổ tròn, Ta buồn lặng để tâm hồn Phiêu phiêu bến mộng, chập chờn cung trăng. Bỗng, tự đâu ta không biết hẳn, Khoảng đêm trường yên ắng như tờ, Họa mi vui cất tiếng ca, Khi khoan, khi nhặt, khi xa, khi gần. Khi gần sát bên tai the thé, Như luôn luôn lụa xé rất mau; Khi xa, xa tít mây cao, Tưởng lời thổn thức chùm sao mơ hồ. Đương sáng sủa tựa hồ giòng suối Chẩy vội vàng trên khối pha lê, Bỗng hòa những giọng nặng nề Như lời rừng vắng rù rì canh khuya. Lúc rối loạn gió, mưa dồn dập, Đương vút cao, bỗng thấp, rồi cao; Đương ầm đổ trận mưa rào, Nhịp nhàng sóng vụt nao nao gầm cầu. Kẻ nghệ sĩ thần tiên ca mãi, Khiến lòng ta tê tái say sưa, Khi thôi ngắm chuỗi sao mờ, Lại buồn dạo mắt bên hồ rung rinh. Trong bóng tối đêm thu lạnh ngắt, Ta điên cuồng bỗng cất tiếng ca, Những toan suốt sáng sẽ hòa, Cung đàn mầu nhiệm thiết tha bên ngoài. Nhưng, than ôi! giọng ta vừa cất, Chim họa mi im bặt lời ca, Rồi, nhường kinh sợ tiếng ta, Vội vàng vỗ cánh nẻo xa bay liền. Ta luống cuống vươn mình, kiểng gót, Giơ hai tay theo hút nhạc công. Nhưng chim, nhanh chóng vô cùng Phút giây vụt lẩn vào trong bóng mờ. Bọn thi sĩ thường chung phận ấy. Trên cây đàn toan gẩy tiếng lòng, Cho người yêu dấu nghe cùng, Cho cùng một nhịp tim hồng cùng rung, Nhưng đàn nọ nhắc không được đúng Những thanh âm vang động trong lòng Ta đành dương mắt đứng trông Họa mi vỗ cánh mịt mùng xa bay. Huy ThôngNgày 27 tháng 9 năm 1934(Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Thu Oct 11, 2012 3:11 pm | |
| Con voi giàTặng Phan Bội ChâuQua sơn lâm âm thầm và hùng vĩ, Tắm ngày đêm trong bóng đêm huyền bí, Cành thướt tha cùng lá chíu chít giao, Từ ngàn thu thiếu ánh mặt trời đào; Qua những suối đầy rêu và chậm chạp, Từ từ chảy dưới hai hàng cây thấp, Như con trăn-ngọc-thạch vẩy long lanh, Cuộn mình và uốn khúc trên đá xanh; Qua những rặng núi cao và ngạo nghễ, Chiều chiều tắt ngọn đuốc hồng đang xế; Những ngàn lau như sóng biển mông mênh, Cùng heo may lên xuống và bập bềnh; Qua những nơi mà loài người yếu ớt Chưa hề dám, tự ngàn xưa, đặt gót, Con Voi Già bình tĩnh lạnh lùng đi, Mắt lừ đừ vơ vẩn nỗi sầu bi. Voi nhớ rằng đã quá hai mươi hạ, Nó dẫn đàn vượt qua hàng núi đá. Nay, như xưa, vẫn tựa con rồng lam Cuốn chùm Sao Câu Rút ở trời Nam. Ôi! oai linh thay quãng đời oanh liệt Nó ngang dọc vẫy vùng trên non biếc! Hống hách thay những buổi, sức mạnh đầy, Nó làm chúa muôn cầm thú cỏ cây! Nó lại nhớ, than ôi, ngày bi đát Người bé nhỏ xấu xa và hèn nhát, Kéo từng đàn tới những chốn nguy nga Cướp giang sơn hùng vĩ của Voi Già. Biết bao voi dưới trận mưa tên sắt, Đành phó mặc đống xương tàn cho đất! Biết bao voi bị sét của loài Người, Ngang đầu vang lừng nổ, ngã chết tươi! Voi đầu đàn, trên mình tên chơm chởm, Thua, sau một trận giao phong ghê gớm, Đành ôm, trời đất hỡi, trái tim đau, Mà vội vàng trốn bỏ cảnh rừng sâu! Nó đi, đi mãi, nhưng chẳng biết Đi đâu. Ăn uống nghỉ ngơi chẳng thiết, Nó đi, đi cho cách biệt miền Nam, Cách biệt loài Người tàn ác tham lam. Đoạn, trèo lên trên cao nguyên Tây Tạng Rồi dừng bước. Gió cuốn theo ngày tháng, Sáng qua chiều lại, sáng lại chiều qua, Nỗi gian truân xưa, Voi cố xóa nhòa. Nhưng nay Voi biết mình đà tới cõi: Sức thiêng liêng những ngày xanh chói lói, Như mặt trời tàn tạ buổi chiều đông, Trong tim Voi kém rộn với kém nồng. Voi quả quyết noi theo con đường cũ Quay về thăm những nơi xưa đàn trú, Nhìn lại quãng đời niên thiếu anh hào, Rồi bỏ mình ở chốn núi non cao. Voi đi… Bỗng dừng chân, nó đứng lại, Vì, kìa! Nơi mà loài Voi thất bại Giống Người! nòi Voi thua trận khi xưa! Nơi mà nước non cao cả đổi vua! Ấn Độ! Ấn Độ! Nước non lộng lẫy! Đêm hè ngươi tưng bừng đẹp đẽ mấy! Ấn Độ phì nhiêu! Ấn Độ xanh tươi! Cảm lòng thay, những cảnh vật của ngươi! Vụt nhớ lại trận giao phong kịch liệt, Cất tiếng buồn, Voi kêu rên thảm thiết. Rồi, đầu như choáng váng, dạ đê mê, Voi như ngất ngây, phấn khởi, say mê. Bỗng Voi thu chút sức thừa đứng dậy, Rồi ngẩng đầu lên sao hè lộng lẫy, Trong khoảng đêm khuya lặng lẽ, mơ màng, Voi buồn rầu, cất tiếng bỗng rít vang. Tiếng kêu ầm cõi sơn lâm to lớn Xiết bao, ôi, đắng cay và đau đớn! Nhưng thương thay, sao bạc chẳng ai hoài, Rừng chẳng thương thân phận kẻ lạc loài. Mình mệt mỏi, bên sông, Voi im rít, Nhưng tan tác vào bóng đêm mù mịt, Biết bao tình thương nhớ, nỗi sầu bi, Theo tiếng kêu đều thoang thoảng bay đi. Hồn rừng thẳm, những vang cây chan chứa, Nhắc lại tiếng tiếng Voi kêu nhiều lượt nữa Rồi núi non và cảnh vật âm u Lại đắm say trong giấc mộng muôn thu. Tiếng giã từ núi cao cùng sông rộng, Chào rừng xanh với vòm trời lồng lộng, Gọi linh hồn hùng vĩ của loài Voi, Voi tưởng một mình mình biết mà thôi. Có hay đâu gió xuyên sơn lừng lẫy Đã than lại lời than đau đớn ấy, Đã khiến cho ở chốn mịt mùng xa, Tấm lòng ta thổn thức, hỡi Voi Già! Huy Thông(Tân thiếu niên số 3, ngày 16/2/1935.) Nhà Nghiên cứu Lại Nguyên Ân sưu tầm
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Thu Oct 11, 2012 3:27 pm | |
| Tiếng địch sông Ô I
Sở Bá Vương ngồi yên trên mình ngựa, Giương mắt buồn say ngắm chân trời xa.
Trong sương thu nhẹ đượm ánh dương tà, Quân Lưu Bang đang tưng bừng hạ trại. Khói tung bay trên vòm trời rộng rãi Như muôn sao trong đám tối mơ màng. Khắp bốn phương, giáo mác tỏa hào quang, Liên tiếp nhau chen chúc xung quanh ven trời lớn. Mấy làn trại (lưới xa xôi, mịt mùng và chắc chắn) Đóng trùng trùng, điệp điệp trên đầu non. Cờ chư hầu đỏ rực như pha son, Quằn quại cong trên nền trời lá mạ. Gió quát bên tai Vương, và rộn rã, Tiếng quân reo, tiếng ngựa hí, tiếng loa vang, Theo gió chiều vi vút vẳng đưa sang.
Nhưng, lặng lẽ, bâng khuâng, vua nước Sở, Như pho tượng đồng, ngồi trên mình ngựa, Để luồng mắt mênh mang Như vấn vương, như vơ vẩn trên Ô giang. Vì Vương rõ, phía sông Ô, binh Phàn Khoái, Mới hôm trước bị quân mình xô qua ải, Nên vòng vây chưa kịp khóa trước bình minh. Vương toan, khi đêm tối, chỉ huy binh, Chém quân Khoái vừa thua như cắt cỏ, Phá trùng vi tan tành về hướng đó. Vương sẽ dàn tướng sĩ bên kia sông, Họp chư hầu còn trung tín cho thật đông, Rồi máu Hán rửa lâng lâng hờn Cai Hạ. Vương sẽ như năm nào đem binh mã Lại tung hoành trên thế giới mênh mông, Vương sẽ lại (ôi vinh quang) trong bão lửa vẫy vùng, Vương sẽ lại tơi bời vung kiếm thép, Và, đưa tay, giành lại tấm giang sơn, Vương sẽ lại... Nhưng bóng đêm đã xóa cảnh hoàng hôn, Và phương xa, mơ hồ, trăng le lói, Một trận gió hung hăng đùng đùng nổi, Vặn mạnh cờ trên nóc trại ngất cao, Vương khoan thai, buộc lại dải chiến bào, Rồi xuống ngựa bước vào trong trướng gấm.
II
Trướng thênh thang, lạnh lùng và u ám, Sở Bá Vương đứng sững trước cửa phòng, Để nỗi buồn, một nỗi buồn u uất mênh mông, Ngao ngán nhẽ, nặng đè lòng người chiến sĩ... Và chống kiếm trước phòng sầu quạnh quẽ, Hạng Vương vừa nhác thấy bóng Ngu Cơ, Nên hỡi ôi! Tia hy vọng lờ mờ Vương cảm thấy trong lòng ngầm ngấm tắt. Vương trông...Vẫn như gặp nàng lần thứ nhất, Tim anh hùng như ngây ngất say sưa. Tựa thân mềm vào lưng ỷ, nàng Ngu Cơ Mắt mơ hồ nhìn qua khung cửa sổ, Để hồn buồn chơi vơi như bay trên cành gió. Chỗ nàng ngồi, Một luồng trăng biêng biếc riêng soi, Khiến Hạng Vương, trong lòng say, những tưởng Rời cung Quảng, ả Hằng vừa bay xuống...
Thấy rèm châu êm ái bỗng cuốn lên, Nàng bâng khuâng sực tỉnh giấc mơ tiên, Ngoảnh đầu trông thấy quân vương bên trướng, Nàng đứng dậy. Rồi cúi chào phu tướng, Bước lại gần, chàng hé miệng, xót đau, Rồi ngập ngừng toan nói...Bỗng âu sầu, Vẳng bên tai như từng lời thổn thức, Như suối vắng âm thầm chiều thu khóc, Địch xa xôi dìu dặt trên Ô giang, Khúc bi ca não ruột và mơ màng, Như càng khêu những nỗi sầu tịch mịch, Như ôm ấp, như nấu nung lòng Hạng Tịch.
Hồn đê mê, Sở chúa vuốt tua rèm, Say sưa nhìn cặp mắt long lanh đen, Cặp mắt nồng nàn, mà xa xăm, mà say đắm, Như chan hòa niềm ái ân đằm thắm, Cặp mày thanh, êm ái như mây cong, Như núi xuân lưu luyến hơi xuân phong, Dưới vầng trán bâng khuâng sẽ dịu dàng uốn nét. Tóc óng đen, như ao trong dưới bóng đêm mù mịt, Chập chờn bay theo áng gió heo may, Và êm buông như sóng cuốn trên lưng gầy.
Trên Ô giang đương mơ hồ dìu dặt, Trong vùng tối âm u, dần dần tiếng địch... tắt. Tiếng địch tắt. Nhưng dư âm Trong sương khuya còn văng vẳng điệu âm thầm. Nén thương đau, Vương ngậm ngùi sẽ kể Niềm ngao ngán vô biên như trời bể. Ôi! Tấm gan bền chặt như Thái Sơn Bao nhiêu thu cay đắng chẳng hề sờn! Ôi Những trận mạc khiến trời long đất lở! Những chiến thắng tưng bừng, những vinh quang rực rỡ! Ôi! Những võ công oanh liệt chốn sa trường! Những buổi tung hoành, lăn lộn trong rừng thương! Những tướng dũng bị đầu văng trước trận...! Nhưng, than ôi! Vận trời khi đã tận, Sức "lay thành, nhổ núi" mà làm chi? Rồi buồn rầu, Vương tỏ cho nàng nghe Hy vọng cuối cùng trong tim Vương còn sót lại, Rồi Vương nói: "Nhưng đau lòng ta biết mấy! Ngay đêm nay, ta phải quyết... biệt ái khanh Thì, nàng ôi, việc lớn mới mong thành. Nhưng rời nàng, ôi... rời nàng, ta đâu nỡ...? Mà mang nàng xông pha trong mưa lửa Trùng vi kia ta thoát khỏi làm sao?"
Giọt châu sa lã chã trên áo bào, Nàng Ngu Cơ bên mình chàng thổn thức. Địch Trương Lương như ngậm sầu quyện khóc, Lại não nùng dìu dặt trên Ô giang. Trên Ô giang, tiếng địch thiết tha than, Như tiếng nhạn kêu đêm nơi ven trời vò võ, Như tiếng nhạn canh khuya thầm nhủ gió Tự hư vô lại nức nở tiếng mơ màng, Nàng Ngu Cơ... Nàng Ngu Cơ, khẳng khái nắm tay chàng: "Quân vương ơi ơi! Còn đợi chờ chi nữa Mà đường xa chàng còn chưa ruổi ngựa? Trống canh hai trong bóng sẫm đổ hồi, Còn dùng dằng chi nữa, đi đi thôi! Kìa! Thờ ơ, trăng mờ đang chênh chếch... Còn ngồi đó mà nghe chi tiếng địch, Cho chí đầy dần cạn trong tim đau. Đừng nghe! Đừng nghe nữa! Hãy đi mau! Nghe làm chi tiếng tre đằng than ai oán, Khúc bi ca nặng nề và đòi đoạn, Đầy những lời thương tiếc điệu thê lương. Quân vương ôi! Mau sửa soạn lên đường, Lên đường xa nơi mơ màng sương phủ... Nào đâu trái tim xưa? Nào đâu tâm hồn cũ? Lãnh truân chuyên xin gắng giữ chí bình sinh, Khách anh hào chi xá kể nỗi điêu linh, Ngày gian lao với quãng đường khe khắt?"
Địch Trương Lương trên Ô giang dìu dặt, Tưởng trời đêm, trăng biếc lạnh lùng than. Quỳ sát bên, nàng tha thiết tiếng khuyên van "Đi đi chàng, nơi xa xăm, tiếng Địch Càng não lòng, càng âm u, càng tịch mịch... Đi đi chàng, còn thân Ngu đâu đáng bận trí quân vương? Lá lìa cây dù gió xé bên vệ đường, Dù nắng hun, dù mưa dầm làm tan nát, Xin quân vương chớ bận lòng vì phận bạc!" Nhưng lời lời tuy dũng cảm, oai linh, Trong lòng đau niềm thống khổ vẫn mênh mông, Cố... nàng cố nén u buồn... nhưng không được, Và sóng lệ ào tuôn, nàng bưng đầu thổn thức... Tiếng du hồn trong bóng tối vẫn lang thang, Vẫn âu sầu dìu dặt phía Ô giang. Địch âm thầm bên tai đưa văng vẳng, Đương bâng khuâng trong khoảng trời yên lặng, Bỗng véo von như chim hót, rồi bỗng ngừng, Rồi lại nổi... xa xôi, và u uất não nùng. Gan sắt đá như chơi vơi theo tiếng địch, Vương thấy tan đâu chí anh hùng vô địch, Cất tiếng buồn, chàng sẽ nói: "Ái khanh ơi! Đành... vận trời khi đã hết cũng đành thôi! Không, phi ơi... thà cùng phi cùng sống chết Còn hơn phải... phải trọn đời cách biệt!"
Rồi đỡ cằm, chán nản, Sở Bá Vương Để cặp mắt im giương Đuổi bóng những ngày vinh trong âm tối. Nhưng nàng Ngu lại băn khoăn tha thiết gọi: "Thiếp đâu ngờ, quân vương hỡi, trí trượng phu Lại không hơn lòng nhi nữ chút nào ư? Nếu vì thiếp, chỉ than ôi, vì tiện thiếp Mà chàng quên chí cao cùng sự nghiệp, Thì thân hèn thà vơ vất dưới tuyền đài Để, đành lòng, chàng nghĩ đến cuộc tương lai. Đi đi, chàng, đi đi, phu tướng hỡi! Ngại ngần chi, và u sầu chi mãi...! Niềm ái ân xưa, chàng hãy gác một bên lòng Và, quyết tình lên ngựa, thẳng xa rong! Quân vương trông, trăng liềm càng phai ánh. Đi đi thôi!" Sở Bá Vương, lòng quyết định, Nhìn Ngu Cơ lần cuối và nghẹn ngào: "Ta đi đây... nàng ở lại... Dù sao, Có nhan sắc nhường kia nàng chớ sợ... Vì nay mai khi Hán binh vào trại Sở, Ta quyết Bang phải hậu đãi riêng nàng." Rồi đi ra. Nhưng trầm trầm bổng bổng Ô giang Địch Trương Lương vẫn vô hình nức nở, Như non nước tô sương ngùi than thở Hòa nỗi lòng u uất cõi đen sâu. Vương dừng hia đứng lại trước rèm châu, Rồi, e ấp, ngoảnh nhìn người dưới trướng. Tiếng than dài vẫn đâu đây bay lưởng vưởng... Khi nặng nề, khi đắm đuối, khi ngân nga, Khi mơ hồ, khi êm ả, khi cao xa. Tiếng địch rung trong cảnh sầu không giới hạn. Hy vọng gần tàn trong tim Vương như tàn hẳn. Nhưng bỗng:- "Buổi gió cuồng xa tống lá vàng bay, Ta muốn nàng tường lòng son sắt chẳng đổi thay. Lúc gian nguy cách biệt nàng, ta đâu nỡ!... Đi! Ta cùng đi! Cùng xông pha trong sóng lửa! Ta quyết sẽ mang nàng vượt khoỉ trùng vi, Rồi, cùng nhau ta cùng dấn bước lưu ly! Mà ví bằng Cao Xanh kia không tựa nữa, Đôi ta, cùng nhau, cùng chôn thây trong da ngựa: Bên mình phi, dù bỏ mạng cũng cam tâm."
- "Nếu chàng mong còn trở lại đất Hoài Âm. Nếu chí xưa, chí nghiêng trời lệch đất, Trong trái tim anh hùng chưa tan nát, Thì, chàng ơi! Đường mênh mông chàng vỗ ngựa ra đi thôi. Bằng vì quyến, vì thương thân hèn mọn, Mà đễn nỗi chàng đành buông chí lớn, Tiện thiếp đây xin khuất bóng trước mặt chàng, Cho chàng đi, đi ngang dọc bước ngang tàng, Cho phỉ sức cường long nơi hồ hải." Dứt lời, nàng hăng hái, Tới bên chàng, cao tuốt lưỡi gươm xanh. Rồi tự ải.
Vẫn âm thầm trong cõi tối mênh mông, Địch Trương Lương như ngậm ngùi kể lể, Nghẹn lời thương chiếc vong hồn quạnh quẽ, Liều theo mây bạt gởi kiếp lênh đênh! Như đã dày, đã dạn nỗi điêu linh Hạng Vũ như không còn biết đau đớn, Mặt gang thép, nỗi u buồn chẳng gợn, Chàng nghiêng mình lặng đứng trông người yêu. Nhưng... hồn bâng khuâng trong cảnh mộng tiêu điều, Chàng còn cố hình dung đôi mắt sáng, Đôi mắt sâu xa, và ảo huyền, và xán lạn, Mà ngàn thu đành tối mãi tự đêm nay. Nên, tuy nhường... không cảm động mảy may, Như thản nhiên, như lạnh lùng, như vô giác, Mà, ngập ngừng trong khóe mắt, Lần đầu tiên, lệ chiến sĩ long lanh. Lần đầu tiên, người chiến sĩ đa tình Để lệ bạc thầm lăn trên gò má. Trong khi tiếng địch thổi, âm thầm và buồn bã, Trên Ô giang như khóc lóc nỗi phân ly, Càng ngày càng réo rắt, càng lâm ly, Càng âm u, càng mơ màng, càng thảm thiết.
III
Bên mình Ngu Cơ đứng bao lâu, chàng không biết Nhưng, đến khi, bàng hoàng, chàng lặng lẽ ngẩng trông, Thì Hán binh đã đông nghịt bên bờ sông, Và trời cao, than ôi, vừa quyết trắng. Mà...! Mà tiếng địch âm thầm trong bóng đêm văng vẳng Trên Ô giang, đã bặt hẳn tự bao giờ. | Huy Thông- Hà nội báo số 2, ngày 8-1-1936- (Nguồn: Huy Thông; NXB Hội Nhà Văn 1994)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Thu Oct 11, 2012 3:54 pm | |
| Anh NgaNiềm ái ân chưa được biết bao giờ, Ta vừa biết phút giây trong giấc mộng. Mà mộng nọ, than ôi! Còn đâu bóng! Ta gục đầu thổn thức nhớ điệu đàn Và âm thầm tưởng tiếc bóng đêm tan.
Huy Thông |
Các vai: Anh Nga Ngân Sinh Tiếng ca nơi xa xa Nhịp tiếng tỳ bà đưa (Tỳ bà văng vẳng) Tiếng ca Hương muôn hoa êm đềm quyến luyến Vừng cây khuya nghênh gió dưới trăng ngà. Nhưng đêm biếc rồi tàn, giăng xuân biến, Và vừng hồng sẽ tắm nắng chân mây xa. Ngân Sinh Vừng hồng sẽ tắm nắng chân mây xa... + Nhưng, bây giờ, trên không tím, Lướt sao êm, mây lả thướt tha qua; Lặng ngắm giăng mơ màng, hoa chúm chím, Và, bên tường, len lén, gió lay hoa. ++ Trên đôn xứ nghiêng đờn, ta đứng dậy, Rồi, nhịp hài, lững thững bước thư sinh... Ta thấy lòng say sưa... Và lại thấy Hương ái ân nhẹ quện tim đa tình. ++ Đêm bâng khuâng... giời ơi! Sao đẹp đẽ! Nhưng mà... sao tẻ ngắt, sao buồn tênh? ++ Là vì, Anh nga ơi! vườn vắng vẻ, Thiếu xiêm đào tha thướt dưới trăng chênh. ++ Hứa cùng ta sẽ trăm năm ân ái, Nỡ đi đâu để bạn đắng cay lòng? ++ Để bạn lòng, trơ vơ phòng trống trải, Ấp tim sầu lạnh ngắt như băng đông! Tiếng ca Bóng đêm như chan hoà niềm quyến luyến, Như vuốt ve du khách dưới giăng ngà... Nhưng đêm biếc rồi tàn, giăng xuân biến, Và vừng hồng sẽ tắm nắng chân mây xa! Ngân Sinh Thì tắm nắng chân mây đi! Vừng ô hỡi! Vì hơi đêm phơi phới Vì giăng cao rắc ánh Trên vườn yên, Vì sao khuya lóng lánh Xứ muôn tiên... Vì cảnh đẹp dưới giăng xanh tuy êm ái, Nhưng lòng ta còn mãi Nhớ thương người đẹp cũ chốn dạ đài. Anh Nga Dạ đài trống trải, Ôm lòng đau, ta cũng mãi nhớ thương ai. Ngân Sinh Bên khóm phù dung giăng mạ biếc, Ai bâng khuâng, nhớ tiếc, Hay chờ mong Anh Nga Hỡi thư sinh thổn thức dưới giăng trong! Nơi thiếp mơ mau lẹ gót mơ mòng! Chàng có thấy, bên phù dung lả lướt, Bóng ai đi tha thướt Như tiên nga thấp thoáng suối Thiên thai? Ngân Sinh Bóng ai đi tha thướt...? Hay hồn êm kẻ khuất chốn dạ đài? Tiếng ca Hãy cùng ai, nơi hương hoa quyến luyến, Ngắm vườn lam ngây ngất dưới trăng ngà! Vì đêm biếc rồi tàn, giăng xuân biến, Và vừng hồng tắm nắng chân mây xa. Anh Nga Chàng... Chàng tới gần nơi hương hoa quyến luyến! Kẻo nắng hồng đẫm tắm chân mây xa... Ngân Sinh Hỡi giai nhân! Nàng là au mà diễm lệ, thanh tân? Nàng là ai mà âm thầm, huyền ảo, Để, xuyên qua liên tiền thảo, Ánh giăng xuân Nhẹ nhàng vờn trên dung nhan kín đáo? Nàng là người trong Quảng điệu hay Chiêu quân? Hay tiên nga lạc cánh xuống phàm trần? Anh Nga Thiếp là người chàng mơ tưởng, nhớ thương. Ngân Sinh Nàng? Anh Nga Chàng làm chi mà bỗng dáng bàng hoàng? Ngân Sinh Nàng? Nàng là người ta mơ tưởng, nhớ thương? Là người tiên ta tiếc bóng bao đêm trường? Anh Nga Ngân lang, chàng hỡi! bao đêm trường! Ngân Sinh Nhưng không! Không, nàng quyết chẳng phải ai! Vì Anh nga còn đâu nữa trên trần ai! Anh Nga Ngân lang! Ngân lang! Chàng còn nhớ, Chiều xuân xưa, trên ngựa, đỡ kim cầu, Chàng thảo mấy dòng thơ như nhạn múa Trên tờ mây thiếp vẫn giữ bên tim sầu? Ngân Sinh Hỡi kẻ ta chờ mong...! nhưng chẳng phải! Vì mỹ nhân xiêm thoáng trên lầu xưa Đã lẩn bóng như làn mây êm ái Và ngàn năm đã lịm giấc say sưa! Tiếng ca Hãy cùng ai, nơi hơi đêm quyến luyến, Đứng đê mê tình tự dưới giăng ngà! Vì đêm biếc rồi tàn, giăng xuân biến, Và vừng hồng sẽ tắm nắng chân mây xa, Anh Nga Chàng ơi! Chàng ở lại, Chờ vừng hồng tắm nắng chân mây xa... Và, biệt chàng, thiếp xin đi, đi mãi mãi! Vì, than ôi! chàng quên lãng bóng Anh nga, Ngân Sinh Anh nga! Anh nga! Nàng dừng hài hãy đứng dưới vòm hoa! Anh Nga Ngân lang, chàng hỡi! Giờ ái ân mơ hồ như gió thổi, Mà đành lòng chẳng để hững hờ qua! Bên phòng sách, thướt tha, Ai uốn liễu? Và tỳ bà đâu đưa văng vẳng điệu? Ngân Sinh Ôi! Người đâu mà yểu điệu như nàng Thôi? Người đâu mà tươi thắm, dịu dàng, Mà đoá môi phảng phất sự mơ màng, Mà tóc huyền bay óng như mây qua, Mà mắt đưa như ngọc ánh dưới giăng ngà? Anh Nga Phù dung tươi, nép tường, như kiễng gót Ngắm tre đằng rũ tóc dịu dàng ngân. ++ Bên vành giăng, lóng lánh áng mây vần, Và cỏ mềm bâng khuâng bên cát bạc. ++ Vườn ướp trong hương thơm, như man mác Biết bao lời mây nước đắm say lòng... ++ Tình làng! chàng hãy để tim mơ mòng, Lặng tắm dưới lưu ly hồ mộng tưởng! ++ Cho tim mê tưởng nhầm: giờ vui sướng Sẽ kéo dài mãi mãi với thời gian. ++ Tiếng ca Nhịp lời lòng... ai ơi! lời quyến luyến Với lời tơ ẩn hiện dưới giăng ngà! Kẻo đêm biếc rồi tàn, giăng xuân biến, Và vừng hồng sẽ tắm nắng chân mây xa, Ngân Sinh Đêm giăng! Hãy dừng lại trong vườn hoa! Và, vừng ô khe khắt! Chớ vội vàng tắm nắng chân mây xa! ++ Ta muốn không bao giờ sao kia tắt, Không bao giờ phơ phất ánh đông hồng! ++ Muốn đêm dài nặng phủ khối sương bông Và ôm ấp vườn say cho tối mãi! ++ Ta ước nghe, ngàn đời, lời ân ái Trong đêm mờ, hoà nhịp... giấc mơ điên. ++ Cho hồn mơ lướt tới cõi u uyên, Nơi Suối Đào nao nao trong vắt chảy... ++ Rồi, tay ôm đờn tình man mác gảy, Ta uốn lời luyến sắc Anh nga nương! Anh Nga Giăng nghiêng ánh. Bóng tường se sẽ ngã. Và giời đông, lát nữa, sẽ dần tươi... Nhưng, trước lúc ven giời thoa son thắm, Hãy để lòng say đắm một đêm nay! Ngân Sinh Đêm nay và mãi mãi...! Tình nương ơi! Anh Nga Gió im lìm chơi vơi trong vườn vắng Và tiếng tỳ văng vẳng đưa từng hơi... Nhưng, đến buổi, than ôi! đèn giăng tắt, Bóng Anh nga vơ vất cõi mông lung. Ngân Sinh Vơ vất cõi mông lung? Nhưng... Nhưng Anh nga, nàng hỡi!... hình như nàng... Hình như nàng... Ai, năm xưa... bảo khuất dưới Suối Vàng? Anh Nga Suối vàng... Nơi muôn năm... ua uất nỗi mơ màng... Tiếng ca Khách đa tình còn bâng khuâng quyến luyến Giấc mơ xuân đằm thắm dưới giăng ngà, Mà đêm biếc sắp tàn, giăng xuân biến, Và vừng hồng gằn tắm nắng chân mây xa. Anh Nga Chàng ơi! Chàng! Anh nga là một bóng dưới Suối Vàng, Nơi muôn năm u uất nỗi mơ màng... Nên, chàng ơi! Khi giời đêm ửng sáng, Vong hồn thiếp sẽ không còn lảng vảng Trong vườn hoa, để ngắm áo chàng bay... Bao nhiêu nỗi đau lòng dù quên lãng, Trăm năm còn ôm mãi khối hận này... Anh Nga Và, góc vườn, nghẹn lệ lúc chia tay, Thiếp ra đi ngàn thu không giở lại... Ngân Sinh Để những đêm âm thầm giăng suông dãi, Bình lòng càng trĩu chất nỗi buồn thương... Anh Nga Bình minh tươi phơn phớt sau rèm sương Và tinh tú mờ phai trên giời lặng... Ngân Sinh Nàng bâng khuâng dần lùi trên cát trắng, Êm như hơi và chậm tựa mây chiều... Anh Nga Tay run run cố níu dải the điều, Chàng thổn thức nhẹ lần theo bước thiếp... Ngân Sinh Vườn đìu hiu vẫn mơ màng thiêm thiếp: Hãy dừng chân, nàng hỡi...! phút giây thôi! Anh Nga Xin từ đây vĩnh quyết, hỡi chàng ôi! Tiếng ca Vườn vắng vẻ, thư sinh còn quyến luyến Cảnh thần tiên huyền ảo dưới giăng ngà. Nhưng đêm biếc đã tàn, giăng xuân biến, Và vừng hồng đã tắm nắng chân mây xa Ngân Sinh Vừng hồng đã tắm nắng chân mây xa. Và... Dưới ánh giăng tà... Đâu mất...? Nàng Anh nga đi đâu mất dưới giăng tà? Huy Thông(Đêm 16-17/7/1935) (Nguồn: http://vhv.vn)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Thu Oct 11, 2012 4:36 pm | |
| Gió chiềuKhi hơi gió bên mình anh tha thướt, Niềm ái ân tim bỗng thấy chan hòa.
Vì anh tưởng gió êm đềm nhẹ lướt Du dương ca một khúc ái ân ca...
Nên, em ơi! Lòng anh hằng ao ước Ngồi bên em nghe gió cuốn, chiều chiều.
Nghe gió qua như ca lời mây nước, Như khuyên ai đắm đuối trong tình yêu!Huy Thông
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Thu Oct 11, 2012 4:38 pm | |
| Khúc tiêu thiềuNgồi dưới liễu du dương ta nhẹ nhấc Cây nhã tiêu dồn dập nhạc mơ hồ. - Gió ngang mơ hàng cây chưa tỉnh giấc; Bình minh xuân êm ái như lời mơ.
Kìa Tây Thi! sao mây chưa đượm trắng Anh tới đây chưa kịp gọi hồn tiêu, Em đã sớm cong mình trên nước lặng Cho nước trông ngược vẽ dáng yêu kiều?
Đừng rũ vội...? giời im còn tăm tối, Cầu Nhược Gia chưa kẻ bám tre lần... Quăng lụa thắm bên nguồn đừng rũ vội, Em lên nghe anh gọi tiếng chim thần!
Em hay chăng? ngày xưa khi vua Thuấn Chúm môi thiêng say thổi khúc tiêu này, Phượng sánh hoàng từng không theo nhịp uốn; Ngàn muôn chim giao cánh chập chờn bay.
Đờn suối bỗng lên cung - và chan chứa Những câu ca tươi sáng ánh u uyên. Nụ trúc đào quên thu đua thắm nở; Gió trên trần dìu dặt ngát hương tiên...
Ngày nay, cạn lời khua trong ống rỗng, Không bao giờ thấy nữa cảnh huyền xưa. Suối thờ ơ, mây gió lười cảm động; Chim xa xôi lạ điệu Tiêu thiều ca
Tiêu chẳng khiến giời đêm kia thôi tối, Hơi xuân qua vẫn lạnh... nhưng cần chi? Vì, mỗi lần rung hơi anh đắm thổi, Em lắng nghe lời trúc, hỡi Tây Thi!Huy Thông
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Huy Thông Thu Oct 11, 2012 4:41 pm | |
| Tiếng ái ânLời thiếu nữ: Em không muốn mơ màng trong cảnh mộng, Nhìn trăng lên sương tỏa với mây trôi, Nghe đàn chiều nơi đầu dây trầm bổng Vẳng đưa sang theo hơi gió xa xôi.
Em không muốn du chân bên hồ vắng Ngắm vừng ô xa phai ánh dần dần. Em không muốn trông hoàng hôn yên lặng, Lặng ngồi nghe như vang tiếng ái ân...
Vì, than ôi, tiếng ái ân đằm thắm Chỉ chờ khi em thơ thẩn bên rèm, Ngắm mây vẩn trên không gian thăm thẳm, Là êm đềm réo rắt bên tai em!
Em sợ nghe, khi chiều tàn đêm hết Vẳng bên tai tiếng gọi của ái ân, Là vì rằng lòng yêu đương tha thiết Em đã trao tất cả cho tình quân.
Em đã thiết tha trao, tình quân hỡi! Lòng yêu đương tha thiết trong tay ai Mà vì đâu bao ngày em mong đợi, Luyến phòng văn, ai nỡ lặng yên hoài...
Em quyết không bao giờ thèm tưởng tới Kẻ khi xưa em mong đợi ngày đêm Và bao phen lòng kiêu căng sôi nổi, Em bắt lòng khinh kẻ đã khinh em!
Nhưng, luôn luôn, tiếng đàn chiều van vỉ, Sương lam tan, mây thắm, liễu yêu kiều Như khuyên em chớ vì ai bỏ phí Ngày xuân sanh, nhan sắc với tình yêu.
Muôn ngày xưa trong ngày xuân rực rỡ Em có yêu kẻ khác... nhưng than ôi! Không bao giờ em yêu ai được nữa; Không bao giờ được nữa, tình quân ôi!
Cho nên đã bao ngày, em không muốn Nhìn liễu xanh mơn trớn nước rung rinh, Nhìn mây êm nơi xa xa nhẹ cuốn Như mang qua tiếng gọi của ái tình.Huy Thông
| |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Huy Thông | |
| |
| | | | Huy Thông | |
|
Trang 1 trong tổng số 1 trang | |
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |