November 2024 | Mon | Tue | Wed | Thu | Fri | Sat | Sun |
---|
| | | | 1 | 2 | 3 | 4 | 5 | 6 | 7 | 8 | 9 | 10 | 11 | 12 | 13 | 14 | 15 | 16 | 17 | 18 | 19 | 20 | 21 | 22 | 23 | 24 | 25 | 26 | 27 | 28 | 29 | 30 | | Calendar |
|
feeds | |
|
| Kiên Giang | |
| | |
Tác giả | Thông điệp |
---|
Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Join date : 04/11/2011
| Tiêu đề: Re: Kiên Giang Fri Jun 01, 2012 8:20 am | |
| Theo chân Ngoại lượm trái mù uI.
Ngày thơ theo ngoại lượm mù u Cho anh kêu ké ngoại, em ừ Anh xách giỏ trầu theo bước ngoại Lội đồng, tìm hái cọng u du.[1]
Trời mới xế chiều, chưa tắt nắng Dù nè em... một cọng u du Ngoại cười: "Con gái ưa làm điệu Ra chợ, ngoại mua cho chiếc dù".
Lượm tiếp ngoại mù u mới rụng Xe đèn thắp đỡ tối ba mươi Ở nhà quê nhớ thời đồ khổ Đèn đuốc mù u vẫn sáng trời.
Nịnh đầm, ruột mù u nhồi nhuyển Rồi tiếp xe đèn đến tối mù Ngoại tặng anh nguyên đôi đủ cặp Kể như đèn cưới xóm mù u.
Móc ruột mù u, chừa vỏ mỏng Anh làm gáo nhỏ... chơi nhà chòi Nước mưa, em uống năm mười gáo Uống nước nhà quê nhớ suốt đời.
II.
Rời xóm mù u mấy chục năm Ngày thanh bình vội vã về thăm Ngoại già khuất bóng vào thiên cổ Em lấy chồng xa cũng bặt tăm.
Cây mù u cỗi, người ta đốn Làm cối làm chày, giả gạo thuê Mất ngoại, xa em, buồn héo ruột Mình anh thờ thẫn dạo đường quê.
Đèn mù u, chiếc gáo mù u Đã lắng chìm trong bụi mịt mù Đèn điện vẫn cần cho cuộc sống Anh thầm biết thế, vẫn trầm tư.
III.
Về xóm cũ, mình anh giỗ ngoại Đèn mù u: kỷ niệm ngày thơ Anh nhờ họa sĩ lên màu sắc Ánh lửa trong màu đẹp cõi mơ.
Nghe chày giả gạo đêm trăng sáng Anh ngỡ vầng trăng như vỡ tung Cất bước xa làng, sao nhịp cối Nện vào lòng tiếng vọng rưng rưng.
Kiên Giang 1. Một loại cỏ dại, thân cây mọc thẳng đứng, tàn xoè ra như cánh dù mở rộng. | |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Join date : 04/11/2011
| Tiêu đề: Re: Kiên Giang Fri Jun 01, 2012 8:27 am | |
| Thửa lên baMẹ dạy con từng lời đỏ đẻ Tiếng đầu tiên: Má...Má! Ba...Ba! Môi thơm sữa nở tròn hoa búp Hơi gió hát bài "Thơ ấu ca".
Con biết nói, mẹ hôn thắm thiết Vào đôi môi mộng dính cơm nhai. Cha cười trong mắt ..., phà hơi thuốc Tay với bồng con hết thở dài.
Mẹ bảo: "Hàm râu hôi thuốc điếu" Cha liền hớt tóc, xức dầu thơm Nghe con đỏ đẻ lời ba má Từ đó cha mình thương má hơn.
Con nói bằng tim lời mẹ dạy Từ khi nằm võng, thuở lên ba Vào trường, tay viết theo tim nhé Con viết thâm tình đậm chữ hoa.
Cô giáo dịu hiền thay thế mẹ Dạy con đồ đậm chữ song thân Dầu con bập bẹ Mờ...a...sắc Chữ mẹ vẫn nguyên một ý vần.
Lên năm, lên sáu rồi lên bảy Con sẽ quên dần tiếng võng đưa Dầu đổi lớp thầy, thay nhãn tập Đừng quên tiếng mẹ, mái trường xưa.
Kiên Giang
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Join date : 04/11/2011
| Tiêu đề: Re: Kiên Giang Fri Jun 01, 2012 8:31 am | |
| Tiền và Lá(Riêng tặng các bạn đã dang dở với mối tình đầu ...) Ngày thơ, hớt tóc "miểng rùa Ngày thơ, mẹ bắt đeo "bùa cầu ông". Đôi ta cùng học vỡ lòng, Dắt tay qua những cánh đồng lúa xanh. Đôi nhà cũng một sắc tranh, Chia nhau từ một trái chanh, trái đào. Đêm vàng soi bóng trăng cao, Ngồi bên bờ giếng đếm sao trên trời. Anh moi đất nắn "tượng người", Em thơ thẩn nhặt lá rơi làm tiền. Mỗi ngày chợ họp mười phiên, Anh đem "người đất" đổi tiền "lá rơi". Nào ngờ mai mỉa cho tôi, Lớn lên em đã bị người ta mua.
Kiếp tôi là kiếp làm thơ, Vốn riêng chỉ có muôn mùa lá rơi. Tiền không là lá em ơi! Tiền là giấy bạc của đời in ra. Người ta giấy bạc đầy nhà, Cho nên mới được gọi là chồng em.
Bây giờ những buổi chiều êm, Anh gom lá đốt, khói lên tận trời!!!
Người mua đã bị mua rồi, Chợ lòng họp một mình tôi vui gì!
Kiên Giang(1956)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Join date : 04/11/2011
| Tiêu đề: Re: Kiên Giang Fri Jun 01, 2012 8:34 am | |
| Tiếng ru ba miềnTiếng mẹ ngân nga triều nước lớn Điệu vành khuyên, âm hưởng tiếng chim oanh Mây không đuổi cánh cò bay mỏi gió Đất miệt vườn mở rộng chân trời xanh.
Tiếng mẹ ra mở đường bay cánh gió Kết tụ mùa xuân trải bốn ngàn năm Chìm xuống đất ngấm vào đáy thâm tâm Sức mạnh chìm ngụy trang trong tiếng nấc Mắt chìm xuống mà tâm hồn bất khuất Tóc ngả màu vì bạc trắng niềm tang Vạt áo tứ thân, manh áo vá quàng Đều in ngầm bản đồ cong chữ S.
Tiếng mẹ ru sình non thành đất thép Trường Sơn gầy giương đòn gánh dẻo dai Mốc trắng mồ hôi lưng áo vá vai, Lóng lánh kim cương trái tim mẹ Việt Tiếng ru vượt trời cao ôi diễm tuyệt Cuộn sông Hồng uốn khúc Cửu Long Giang. Gõ xương khô gọi hồn phách mồ hoang.
Thức dậy tìm sử xanh hơi thở mát, Hòn Vọng Phu nhìn thủy triều ca hát Tình hoài hương bát ngát mấy trùng dương Nắng vàng hanh lồng bóng nước soi gương Rừng gọi gió cho sương mù bàng bạc.
Mỏi mòn tiếng vạc Đêm lạnh kêu sương Hai mươi năm lẻ đau thương Chiến tranh rỉ sét trong xương sọ người.
Hiu hiu khói hắt sương mờ cổ độ Quạnh hiu trời đất đục màu mây Áo nâu sút chỉ đường may Cánh diều chao gió, đứt dây tơ trời Mối giềng gấm vóc xe lơi Vơng nghèo nát bố, tao nôi rã rời Đạn bom cày nát đất trời Mà niềm đau vẫn chói ngời trăng sao.
Uất hận giặc Ngô mười năm thế kỷ Căm hờn xâm lược suốt trăm năm Việt Nam! Việt Nam! hỡi Việt Nam! Con gọi mẹ bằng niềm đau bốc lửa
Con gọi mẹ thuở nằm nôi bú sữa Khi mẹ già ngồi vá áo đêm thâu Khi chỉ kim xe kết mối thù sâu Khi trẻ thơ thả diều trên bãi cỏ Khi tuổi xuân nhìn đời tia mắt lửa Khi gái quê gánh….
Vườn cây xơ xác lá cành Nụ hoa chưa kết trái lành, lại khô Mắt nai ngơ ngác bơ vơ Chiều hoang chống nạng bên mồ, tìm cha.
Mặt đất biển trời đang nhiễm độc Gió tanh tử khí lạnh mồ hoang NGàn hoa máu nở trong gai lửa Tổ Quốc mình chừ bấy thịt xương.
Sông Hồng ứa máu Bốc lửa Hồ Gươm Quặn thắt sông Hương Mây trùm đỉnh Ngự chiều sương gợn buồn Tiếng kinh Diệu Đế mỏi mòn Ngàn năm thao thức gọi hồn ngàn xưa Miền Trung đau khổ Ơi xứ dân gầy Máu xương đông đặc luống cày khô khan “Trời hành cơn lụt mỗi năm” Nước Thu Bồn lạnh tê chân dân gầy.
Bởi rơi nhiều nước mắt Nên ruột thắt chín chiều Đồng Nai sóng gợn cánh bèo ly hương Cò bay thẳng cánh đồng hoang Khóc thương đọt lúa Chiêm vàng héo hon Hỏa châu đốt trái trăng tròn Sôi màu da mét xanh dờn niềm đau.
Xích lại gần nhau những màu da mất máu Hãy chuyền cho nhau tấm áo tứ thân. Hãy xé làm hai nửa mảnh khăn thâm Hãy sớt chia một tấm tình ruột thịt Hai mươi năm mù mịt Mặt trời lặn từ lâu Cỏ gai mọc giữa đầu lâu Máu xươg thế kỷ bắc cầu Việt Nam. Chắp tay cầu nguyện Hoà bình hiển hiện Trong lòng Việt Nam - Bao giờ Xuân mới là Xuân - Khi chuông đồng vọng thanh âm êm đềm - Bao giờ tiếng hát lả mềm - Khi hơi thở ngọt vút niềm ca dao - Bao giờ trời thắp trăng sao - Khi bàn tay cháy khêu cao ngọn đèn.
Nhìn xuống thấp ba miền đất máu Tạ ơn người ngủ giấc ngàn thu Nằm trong vơng đất hay lòng mẹ Ghiền được vỗ về tiếng hát ru.
Một dãy giang sơn hề gấm vóc Cà Mau liền máu thịt Nam Quan Trường Sơn nằm soãi ôm lưng mẹ Chín mạch rồng phun máu Việt Nam.
Mùa Xuân tới, trời yên cơn bão loạn Cánh diều bay reo múa giữa lưng trời Bong bóng màu nâng mộng đẹp lên khơi Mắt ngước lên đọng vầng trăng ngũ sắc Đường xuống tận phương Nam ra ải Bắc Còi tàu đêm thét vọng nhạc thanh bình Cả Việt Nam rách nát sẽ cựa mình, Chào rừng, biển, núi, đồng vừa sống lại Ôi tha thiết đê mê, ôi cuồng dại ! Niềm ước mơ vĩ đại của toàn dân Đứng đi lên chỉ đứng một chân Những phế binh, những anh hùng cứu nước Hãy chống nạng hàng đầu, cùng nhịp bước Trước dân lành, khi vừa hết chiến tranh Kéo nhau đi khắp đồng ruộng thị thành Cứ khóc mừng trên đường tìm về xứ
Chùa Một Cột còn soi gương nước cũ Hồn Hát Giang thức ngủ mắt Mê Linh Trăng Hồ Tây còn gợn sóng lung linh Cau mặt uốn nếp nhăn chào lịch sử Cùng nhau đốt khói thiêng đền Trấn Vũ Lên chùa Hương cầu nguyện Hội non sông.
Sông Hương nhớ mạch sông Hồng Máu ngàn xưa chảy quặn lòng đế đô Tiếng ngâm sa mạc ngẩn ngơ Hồn Khâm Thiên cũ xông mồ quan viên Màu vôi trắng nhịp Trường Tiền Tiếng hò mái đẩy thôi chìm đáy khuya Giọt sương vọng cổ đầm đìa Gọi phù sa kéo nhau về bình nguyên Bông gòn phơn phớt mây tiên Cho bồ câu trắng bay lên đỉnh trời.
Tiếng mẹ ru kéo lơi vòng kẽm sét Phá vòng đai thế kỷ chiến tranh đen Không xưng danh mà đời vẫn gọi tên Mẹ Việt Nam: Mẹ oai hùng vạn kỷ Đàn con mẹ mang tâm hồn thi sĩ Tay làm thơ tay mở cánh thiên thần Múa bút so gươm diệt lũ hung tàn Dựng bao gấm mùa xuân trong huyết sử Thế nước lòng dân ào ào thác lũ Tổ Quốc mình bất tử vượt thời gian.
Miền Trung sỏi đá Lên nhịp hò khoan Bánh xe gió vẫn chuyển luân khí hùng Điệu ru cay đắng vị gừng Mưa trong nắng đục, nhạc lừng sông Hương Tiếng ngâm sa mạc Giọng điệu à ời Ngàn năm còn nức nở lời Nguyễn Du Hồn Đồ Chiểu quyện cỏ khô Ngàn năm dậy sóng tiếng ru đồng bằng.
Kiên GiangĐêm 12-12-68
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Join date : 04/11/2011
| Tiêu đề: Re: Kiên Giang Fri Jun 01, 2012 8:42 am | |
| Tìm nắng trong đêmBa hát, Má ngâm, con chép lại, Bài thơ Tìm Nắng viết trong đêm. Mai khôn lớn, thấu tình cha gởi Một tấm lòng cha mấy nỗi niềm.
Con, vợ ngủ bên cầu vệ sinh Trong nhà ổ chuột, hẻm Ba Đình Gối chăn, nhà bếp cùng tanh tưởi Không ở tù sao chịu ngục hình.
Di ảnh Mẹ, sao đôi mắt ướt Từ mồ sâu đã trở về thăm Khói hương hiu hắt: mây tang úa Nói dối: Mẹ ơi! Đó khói trầm.
Thuở khai hoang ở nhà kê tán Bồ lúa, hàng ba tắm ánh trăng Hủ gạo nay không còn hột tấm Thua kẻ kêu cơm ở vệ đường.
Tôm luộc co mình cong dáng ngủ Duỗi chân e sập đổ bàn thờ Giống tù nhân nhốt xà lim tối Muỗi rệp tha hồ hút máu thơ. Không giường nệm, vợ con nằm đất Hơi lạnh không xua nắng hỏa lò Lửa nướng con thành khô cá lẹp Thương con thức giấc dậy làm thơ.
Ăn sớm lo chiều, ôi thắt thẻo Anh ơi! hết gạo, hết đồ cầm Bé Uyên đòi sách, đòi mua nhạc Tiếng vợ buồn như nhạc ngũ âm.
Cha già con muộn, con mau lớn Măng mọc tre tàn: Tre héo khô Quần áo học trò con mặc chật Đòi mua ba chẳng đủ tiền mua.
Trời hỡi, Ngọc Hoàng, ơi Phật, Chúa Đâu từ bi, bác ái, tình người Kẻ gian nịnh bợ, giàu như thổi Người sạch trong tan nát rã rời.
Bạc tỉ dồn hầu bao mọt nước Của công nhét túi lũ sâu dân Mộ bia còn bị ăn xương cốt Đừng nói làm chi chuyện nghĩa nhân.
Giải phóng thật ra là lũ giặc Đổi màu mặt nạ lũ ma trơi, Giàu đen rắn độc, nghèo tro bụi Ai hóa kiếp, còn ai đổi đời?
Ba hối hận hai lần "hạ chiếu" Đốt thiêu con, vợ, phủ hoa tươi. Rồi ba treo cổ mừng sinh nhật Thi sĩ Kiên Giang đã đổi đời.
Kiên GiangKiên Giang viết trong đêm. (Hẻm Ba Đình - quận 8 )
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Kiên Giang Fri Jun 01, 2012 9:12 am | |
| Tình quê tình nướcAi yêu nước Việt Nam hơn người Việt, Nhau rún chôn sâu giữa đất lành. Bông trái muôn mùa không ngớt chín, Sông đầy nước biếc, núi xanh xanh.
Luống cày mầu mỡ thơm mùi đất, Vun bón rẫy vườn bông trái thơm. No ấm cũng nhờ bông với trái, Áo đời vẫn ấm, hột cơm ngon.
Kìa nước trường giang chảy uốn quanh, Giữa giòng sông mát bóng dừa xanh, Có cô gái trẻ nâu tà áo, Chèo chiếc đò ngang trước bến đình. Nào ai lăn lóc, xa quê cũ, Mê chốn phồn hoa trắng bụi đường; Giây phút chạnh lòng sao khỏi nhớ, Nhớ nhà, nhớ đất, nhớ quê hương.
Nhớ quê có những đêm trăng sáng, Sáng cả vườn xanh, cả ruộng vàng. Con trẻ quây quần theo gót mẹ, Lên chùa cúng Phật để dâng hương.
Nhớ tiếng võng đưa trầm điệu nhạc, Hoà theo tiếng hát giọng ầu ơ .... Từ môi người mẹ thân yêu quá, Gợi lên bao tình thuở ấu thơ .
Tiếng chày nằng nặng nện không gian, Cùng tiếng gà trưa gáy trễ tràng, Tiếng tập đánh vần cùng nhịp thước, Buồn như nước chảy giữa trường giang.
Ai quên cho mượn mái tranh nâu, Luống đất bờ ao với nhịp cầu; Mồ mả ông bà nằm giữa đất, Lòng người lòng đất cảm thông nhau .
Quê hương là máu, là xương thịt, Nước mắt mồ hôi của giống nòi, Tranh đấu từ bao nhiêu thế kỷ, Bảo tồn gấm vóc đến muôn đời . Còn sống ngày nào trên đất nước, Nếu ai xâm chiếm đến quê hương, Tình quê sẽ hoá ra tình nước: Tình nước đúc thành súng với gươm.
Lòng dân vũ trang bằng tình cảm, Tay dân vũ trang bằng súng đạn. Dân đứng lên siết chặt quân hàng: Giặc vào đây giặc sẽ rã tan...
Kiên Giang(1955)
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Kiên Giang Fri Jun 01, 2012 9:17 am | |
| Tóc thề xứ HuếCuối tháng, thầy vô trường võ bị Xa trời Đồng Khánh, học trò yêu. Xa rời Bến Ngự sông An Cựu Nắng đục, mưa trong lắng tiếng chiều.
Thầy sắp đi xa trò ở lại, Mùa hoa phượng cũ úa phai rồi Cổng trường bỗng biến thành ga nhỏ, Trò tiễn thầy đi, ai ngậm ngùi.
Lần cuối, cô học trò xứ Huế, Ngồi cho thầy vẽ bức chân dung Nhìn trò sao bút màu run quá, Thầy sợ vẽ xong nét cuối cùng.
Thầy xa Huế giữa đêm trời tối Tránh phút giây mình tiễn biệt nhau Thầy trẻ quá nên đa cảm lắm Sợ nghe nức nở tiếng còi tàu.
Khi cùng tiễn biệt ở sân ga Giây phút này sao khỏi lệ sa Trò vẫy tay chào, thầy cúi mặt Tàu qua chở hết bóng ngày qua.
Thầy mua vé chuyến đi đêm tối Hành lý đơn sơ: áo bạc màu Với một trái tim tràn kỷ niệm Ngày về xứ Huế chắc còn lâu.
Thầy ơi! Có biết đêm đưa tiễn Em mặc đồ đen, đứng cuối đường; Khóc mướt khi tàu qua xóm trọ Lần đầu em hiểu nghĩa yêu đương.
Khi bóng tàu qua trong nước mắt Khói bay vương vấn bến sông Hương. Giam mình gác trọ, em ngồi khóc Sương rụng đêm nay ướt mái trường.
Đợi học bài xong em đốt nến, Xông hương trầm, ủ bức chân dung. Nhìn màu sắc, thấy thầy run rẩy, Vì sợ vẽ xong nét cuối cùng.
Đêm nay em viết trong lưu bút Xin gọi thầy bằng một tiếng anh. Đuôi tóc thề kèm thư mới viết Gởi về Gia Định, mộng ngày xanh.
Kiên Giang
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Kiên Giang Fri Jun 01, 2012 9:25 am | |
| Tuổi tắm mưaTặng L. nhớ chuyện tắm mưa năm 1941 - nay đã trở thành cố nhân Đường vuông ngắn bao quanh nhà lồng chợ Từ tuổi nô đùa bát ngát bao la Em mười tuổi, anh mới mười ba Ở truồng tắm mưa không hề ngờ ngợ.
Mẹ bảo: "mười năm sau con cưới vợ" Con mỉm cười chẳng chút thẹn thuồng Anh ngoéo tay em, đua một quãng đường Vừa chạy vừa hô: "Nước mưa mát quá!"
Đường bao quanh chợ Chầu Thành Rạch Giá Sao dài vô cùng trong buổi tắm mưa.
Cô bạn láng giềng trong tuổi nô đùa Mới lên mười thích tắm mưa, té nước Anh chạy sau, nhường cô em chạy trước - Ai chạy thua làm dáng con ngựa trời Anh giả đò thua nói thầm trong bụng Để cô em hí hởn cưỡi lưng ngồi.
"Con gái tắm mưa thật mau trổ mã - Con gái nhà giàu ít đứa tắm mưa" Lời mẹ em như lời ông Hương Quản Thế đành thôi!... tan tác cuộc nô đùa.
Đường đến trường, qua nhà cô bạn nhỏ Đi ngoài cổng rào chẳng dám ngó vô Tan học chiều, gặp nhau đành lánh mặt Tan cuộc tắm mưa, lòng bỗng ngẩn ngơ.
Bốn chục năm sau về thăm xứ sở Đã nên người vẫn bỡ ngỡ làm sao Trong lòng bỗng đổ mưa rào Gặp em biết nói câu chào nào đây Thưa bà! Thưa chị! Ô hay! Chồng em có biết chuyện ngày tắm mưa?
Gặp nhau ai cũng già nua Dường như tóc bạc phất phơ sợi buồn Hai lần lỡ kiếp chồng con Về quê tìm lại dấu mòn tuổi thơ.
Chia tay ở bến xe đò Anh đừng nhắc chuyện tắm mưa, em buồn Anh còn trôi nổi Sài gòn Em xa xứ, giấu nỗi buồn tắm mưa Đôi ta hết tuổi dại khờ Hễ trời mưa, cứ vẫn vơ nỗi buồn.
Mai em trở lại Sàigòn Tiễn nhau, thôi nhắc nỗi buồn tắm mưa.
Kiên GiangRạch Giá 1970, trong một chuyến về quê
| |
| | | Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
| Tiêu đề: Re: Kiên Giang Fri Jun 01, 2012 9:39 am | |
| Xe trâuXe trâu cót két Cót két xe trâu Bánh xe nằng nặng in sâu lối mòn Tay cầm vàm nhỏ Tay nọ ẳm con Nắng vàng Xẻo Đước[1] Con trâu khát nước Thở dốc từng cơn Bánh xe nghiến nát cốt mòn Nát thân không nát nổi hồn mẹ quê Mồ hôi tưới khắp đường xe Thân gầy sức yếu, đường về xa xôi.
Người mẹ nghèo sợ con cảm nắng Lấy khăn rằn bông nửa mui xe Con nằm khoanh ngủ trong lòng mẹ Dưới áng mây lành mát bóng quê.
Xê trâu kéo lúa, chở con thơ Lúa giống năm nay để tới mùa Gieo mạ cho quằn bông lúa chín Cho con no ấm, sớm nô đùa.
Con của má cũng là giống tốt Mai sau con sẽ có gia đình Nuôi con ... sẽ biết công từ mẫu Trọn kiếp làm dâu: kiếp khổ hình.
Từ Đông-Hòa[2] má sang Đông-Thái[3] Một chuyến sang đò : chuyến biệt ly Giọt nước lìa nguồn sa bến đục Bông tràm rơi trắng bước vu qui.
Chín tháng con nằm trong bụng mẹ Chắc nghe mẹ khóc lúc mang thai Nên con của mẹ thành văn sĩ Biết khóc từ khi chửa hiểu đời.
Gà mới gáy má vừa thức giấc Một mình vo gạo ở cầu ao Nấu cơm cho mấy mươi công cấy Ngủ đứng ngoài sân tựa cổng rào.
Em chồng năm đứa nhởn nhơ chơi Khi mẹ đày thân trả nợ đời Cơm nguội cá thiu chan nước mắt Dầm mưa không mãnh áo chầm tơi.
Ngày mẹ ra riêng về Xẻo Đước Giang sơn vỏn vẹn: chiếc xuồng be Cha bơi lái mẹ ngồi bơi mũi Chèo chồng xứ người tìm bến quê.
Mẹ đập ống ngày con sáu tuổi Rước thầy về dạy chữ a, b Còn cha phát đất ông điền chủ Tiền học đóng bằng lúa mẹ giê.
Thầy giáo vỡ lòng làm quốc sự Đến "Điền Trên"[4] ghé bước phiêu lưu Nhà nghèo chữ nghĩa thơm mùi mực Con nhớ muôn đời ông giáo Như[5]
Bông mướp trổ vàng dưới mái hiên Giàu thêm chữ nghĩa, chẳng giàu tiền Trâu già vẫn kéo xe trâu cũ Nữa kiếp con mang nợ chủ điền .
Làng cũ sau ngày binh lửa dậy Con không về nữa xóm Điền-Trên Đông-Yên[6] làng cũ xa xăm quá Mờ vết xe trâu bóng mẹ hiền .
Khi con bán chữ mua cơm áo Tóc mẹ thúng bông rối mái đầu Ngồi kể chuyện buồn đêm Chợ Quán Quãng đời cay đắng, chuyện xe trâu.
Trời hởi mẹ ơi con bất hiếu Nửa đời, sự nghiệp trắng hai tay Tại sao con chẳng đi ăn cướp Cho mẹ cho con bớt đoạ đày.
Tại sao trời bắt làm thi sĩ Khóc mướn thương vay mãi chuyện đời Mà trái tim đau giàu cảm lụy Bị đời gạt mãi mẹ hiền ơi!
Một chiếc xe trâu, bao hột giống Đổi cho con một kiếp làm thơ Nếu không có mẹ, thơ và mộng Con chết còn hơn sống kiếp hờ.
Mẹ bảo: "mọi nghề đều quí trọng Con ơi cứ sống cứ làm thơ Bạc tiền danh vọng như mây nổi Má vẫn gần con, dẫu xuống mồ".
Kiên Giang(Chợ Quán đêm 9-10-63) 1. Xẻo Đước : Một con rạch ở làng Đông Yên 2. Đông Hoà: Làng quê ngoại 3. Đông Thái: Làng quê nội 4. Điền Trên: Một xóm hẻo lánh khi song thân vừa ra riêng đến đây để lập nghiệp 5. Giáo Như: thầy dạy vỡ lòng tên Như. 6. Đông Yên: Một làng ở quận An Biên (tỉnh Kiên Giang) cách quê nội, quê ngoại một ngày thuyền. Song thân đã tạo lập sự nghiệp tại làng này. | |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Kiên Giang | |
| |
| | | | Kiên Giang | |
|
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |