Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» Gửi em ở cuối sông Hồng
Kiên Giang EmptyFri Feb 17, 2023 8:01 am by Vân Nhi

» Tôi đi học
Kiên Giang EmptySat Sep 07, 2019 4:23 pm by Vân Nhi

» Trần Hưng Đạo
Kiên Giang EmptyWed Jun 06, 2018 4:53 pm by Vân Nhi

» Huyền Chi
Kiên Giang EmptyMon Jun 04, 2018 4:35 pm by Vân Nhi

» Guitar đường phố: đỉnh của đỉnh
Kiên Giang EmptyTue May 29, 2018 7:45 am by Vân Nhi

» Quan Âm Thị Kính
Kiên Giang EmptyFri May 25, 2018 2:02 pm by Vân Nhi

» Thanh Tịnh
Kiên Giang EmptyMon May 21, 2018 3:25 pm by Vân Nhi

» Thuyền viễn xứ
Kiên Giang EmptyThu May 03, 2018 2:19 pm by Vân Nhi

» Xuân Tâm
Kiên Giang EmptyThu Jul 06, 2017 1:49 pm by Vân Nhi

November 2024
MonTueWedThuFriSatSun
    123
45678910
11121314151617
18192021222324
252627282930 
CalendarCalendar
Most Viewed Topics
Lý Bạch
Nguyễn Bỉnh Khiêm
Vũ Hoàng Chương
Chế Lan Viên
Bùi Giáng
Nguyễn Khuyến
Đại Nam Quốc Sử diễn ca
Đoạn Trường Tân Thanh
Trần Tế Xương
Quách Tấn
Keywords
Xương thường đoạn thầy Phong Pháp công Lược dũng Trọng phan Luật miền quách Khuyến những trường Đường Liên nguyễn nhân thảm Chỉnh Trần xuân nhất

 

 Kiên Giang

Go down 
Chuyển đến trang : 1, 2  Next
Tác giảThông điệp
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 10:53 am

Kiên Giang - Hà Huy Hà
(1929 - 2014)

Kiên Giang Kiengiangp
Vài nét về tác giả:

Nhà thơ Kiên Giang tên thật là Trương Khương Trinh, sinh ngày 17 tháng 2 năm 1929 tại làng Đông Thái, huyện An Biên, tỉnh Kiên Giang. Ông là đồng hương của nhà văn Sơn Nam. Năm 1943 ông theo học trường tư Lê Bá Cang ở Sài Gòn.

Ngoài làm thơ, Kiên Giang, với nghệ danh là Hà Huy Hà, còn là một soạn giả cải lương rất nổi tiếng thời đó, cùng với Năm Châu, Viễn Châu, Hà Triều - Hoa Phượng, Quy Sắc,... Các tác phẩm cải lương của ông có thể kể đến Áo cưới trước cổng chùa, Người vợ không bao giờ cưới, trong đó Người vợ không bao giờ cưới đã giúp cho nghệ sĩ Thanh Nga đạt giải Thanh Tâm và trở thành một ngôi sao trong giới cải lương.

Trước 1975, Kiên Giang còn làm ký giả kịch trường cho nhiều tờ báo lớn của Sài Gòn như Tiếng Chuông, Tiếng Dội, Lập Trường, Điện Tín, Tia Sáng,... Ông từng tham gia phong trào ký giả ăn mày và dẫn đầu đoàn biểu tình chống lại những quy chế khắt khe của chính quyền cũ áp đặt lên giới báo chí. Vì hành động này, Kiên Giang đã bị đi tù.

Sau 1975, Kiên Giang làm Phó đoàn cải lương Thanh Nga, kiêm cán bộ phòng nghệ thuật sân khấu.

Ông từng làm Ủy viên Ban chấp hành Hội Sân khấu thành phố Hồ Chí Minh qua 3 nhiệm kì.

Nhà thơ kiêm soạn giả Kiên Giang đã trút hơi thở cuối cùng lúc 5 giờ ngày 31-10 tại Bệnh viện Nguyễn Tri Phương, hưởng thọ 85 tuổi.


Tác phẩm:
Thơ


  • Hoa trắng thôi cài trên áo tím (1962)
  • Lúa sạ miền Nam (1970)
  • Quê hương thơ ấu

Cải lương


  • Người đẹp bán tơ (1956)
  • Con đò Thủ Thiêm (1957)
  • Người vợ không bao giờ cưới (1958 – với Phúc - Nguyên)
  • Ngưu Lang Chức Nữ
  • Áo cưới trước cổng chùa
  • Phấn lá men rừng
  • Từ trường học đến trường làng
  • Dòng nước ngược
  • Chia đều hạnh phúc
  • Trương Chi Mỵ Nương
  • Mây chiều xuyên nguyệt thôn
  • Sương phủ nửa chừng xuân
  • Chén cơm sông núi
  • Hồi trống trường làng
  • Lưu Bình - Dương Lễ


Rất nhiều bài tân cổ giao duyên: Trái gùi Bến Cát, Đội gạo đường xa, Tim đá mạ vàng, Ngồi trâu thổi sáo, Ánh đèn soi ếch, Người đẹp bán tơ, Hương cao quê ngoại, Trái tim cò trắng, Vắt sữa nai nuôi mẹ, Hương sắc gái Cà Mau, Lập quán kén chồng, Ni cô và lão ăn mày, Khói lò gạch, Cô gái miền Tây...


Nguồn trích từ trang: http://vi.wikipedia.org/wiki/Kiên_Giang


Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 10:59 am

Thư mục
Bánh ống Trà Vinh
Cầu tre
Chậu nhỏ đựng đầy hồn cố thổ
Chuyến tàu đời
Cô hàng bông cỏ
Cối khuya
Cốt trăng
Đau trong lòng
Đẹp Hậu Giang
Đếm sao vô hình
Đêm thai nghén
Đồng tiền duyên
Đồng xu giấy chặm
Dưới bóng dừa
Dưới giàn mồng tơi
Đường vượt biển
Gió bấc hiu hiu
Hoa trắng thôi cài trên áo tím
Hương nước mưa
Khói trắng
Lúa sạ miền Nam
Mai tôi đi rồi bà có buồn không
Màu mực tím
Mới cưới
Ngủ bên chân mẹ
Người hùng thế hệ
Nhạc xe bò
Nửa con đường chữ S
Quán đình làng
Quán giữa đồng
Sa mạc trắng
Sàng gạo
Tà áo tím
Theo chân Ngoại lượm trái mù u
Thửa lên ba
Tiền và Lá
Tiếng ru ba miền
Tìm nắng trong đêm
Tình quê tình nước
Tóc thề xứ Huế
Tuổi tắm mưa
Xe Trâu



Được sửa bởi Vân Nhi ngày Mon Jun 04, 2012 5:00 pm; sửa lần 1.
Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 11:07 am

Bánh ống Trà Vinh


Tôi yêu kiểu áo "tầm vong" nhỏ
Đôi mắt đen huyền cô gái lai
Đôi mái chùa cong như cánh phượng
Gió bay cờ phướng đẹp mây trời.

Tôi yêu hơi nước trong nồi đất
Nấu chín mùi thơm bánh Phú Vinh
Lá dứa tiên thanh màu lá mạ
- Cô em mặc áo cũng thiên thanh.

Tôi yêu múi bưởi Thanh Trà ngọt
(Những hột kim cương của đất lành)
Thay tách nước trà khi đụt nắng
Ra về còn luyến chút ân tình.

Đời lặng lờ trôi trên biển lúa
Vờn theo bóng nhạn cánh cò bay
Lưới tung chụp sóng, tìm cơm áo
Thuyền trở về sông, bến cá đầỵ

Tiếng trống cơm hoà nhạc ngũ âm
Trong ngày Đưa Nước, hội trăng rằm
Dù Kê hát bội vui chùa miễu
Sống thái bình, quên cả tháng năm.

Hơi nước còn thơm mùi bánh ống
Còn thơm tà áo sắc thiên thanh
Cô em bán bánh sao hiền quá
Lóng lánh mắt huyền in bóng anh.

Vườn bưởi Biên Hòa tuy ngọt lịm
Cũng không bằng nửa múi Thanh Trà
Vì hương tóc rối thơm bông bưởi
- Cô gái Trà Vinh đẹp mặn mà.

Về xứ Trà Vinh ăn bánh ống
Thương màu lá dứa, áo thiên thanh
Gió đưa hương bưởi vào hơi thở
Thương xứ thương luôn gái Vĩnh Bình.




Kiên Giang

(Lúa Sạ Miền Nam)

Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 1:46 pm

Cầu tre

(Gởi Thùy Nhiên và thân tặng những bạn đường đang sống quay cuồng giữa đô thành loạn vết xe ngựa và cát bụi, chắc không bao giờ hướng mặt về miền quê để mà sống lại với mối tình "cầu tre" ...)


Ai ở làng quê
đă từng qua nhịp,
Qua nhịp cầu tre;
Lặng nghe, lặng nghe
Tiếng hò tiếng hát
Dưới mái nhà tranh.

Ầu ơ .... "Ví dầu cầu ván đóng đinh,
Cầu tre lắc lẻo, gập ghềnh khó đi .
Khó đi mượn chén ăn cơm,
Mượn ve mua rượu, mượn đờn kéo chơi".
Kéo lên: ọ é ò e ....
Cầu tre lắc lẻo, cầu tre gập ghềnh.
Cầu tre một nhịp chênh vênh,
Bắc ngang dòng nước lênh đênh sóng bèo.
Cầu tre lắc lẻo, cheo leo,
Những đêm trăng xế, trăng treo đầu cầu.
Cầu tre soi bóng sông sâu,
Ánh trăng sóng nước đượm màu lung linh.
Cầu tre gối nhịp đất lành,
Nằm nghe tiếng hát, tâm tình quê hương.
Cầu tre làm chiếc đò ngang,
Nối đôi bờ đất đôi làng thương nhau.

Nhà anh ở kế bên cầu,
Nhà em ở cuối đầu cầu bên sông.
Bên sông cứ mỗi hừng đông,
Em ra vo gạo, bến sông bên cầu.
Anh vừa mở cổng thả trâu,
Thấy em, anh vội xé rào nhìn em.
Rồi qua cầu nói với em:
"Cô vo nếp anh thèm mùi xôi"
Vì anh, khi mới hừng trời,
Qua cầu, em biếu dĩa xôi muối mè.
Cầu tre lắc lẻo cầu tre,
Con đò chở tấm tình quê qua cầu....
Từ đây cứ mỗi mùa cau,
Anh qua cầu để bẻ cau cho nàng.
Khi nào trầu hút trầu khan,
Anh qua xin lá trầu vàng bên em.
Khi mùa cấy hái "đông ken",
Ruộng anh em cấy, đất em anh cày.
Vần công lối xóm tiếp tay,
Kết tình lưu luyến gái trai đôi làng.
đôi tim trang lứa nhịp nhàng,
Hoà theo nhịp sóng lúa vàng mênh mông.
đôi lòng cách một dòng sông,
Tơ hồng chưa buộc, tơ lòng đã xe.
Cầu tre lắc lẻo cầu tre,
Duyên nghèo đầm thấm, tình quê nồng nàn.
Trong tình yêu nước, yêu làng,
Có tình chăn gối, đá vàng lứa đôi.
Mẹ chàng cậy mối cậy mai,
Tặng quà lễ nói một đôi bông vàng.
Hai bên cô bác họ hàng,
Chọn ngày lễ cưới qua rằm tháng Giêng.
Bỗng rồi lửa cháy xóm giềng,
Cầu tre gãy nhịp gục nghiêng giữa dòng.
Lửa tràn lan cháy bên sông,
Máu pha nước mắt đỏ lòng trường giang.
Giặc tràn về bắt sống nàng,

. . . . . . . . . . . . . . . .

Thôi đành dập liễu vùi mai,
Bóng hồng gục giữa rừng người hung hăng.
Từ đây sông lạnh bóng trăng,
Nước như ngừng chảy sầu vương mối hờn.
Vườn xanh úa hết chồi non,
Cau khô, trầu héo chẳng còn nồng cay.
đôi trâu bỏ dở vốc cày,
Lòng người lòng đất đắng cay não nề.
đêm đêm như vẳng còn nghe,
Tiếng than khóc của cầu tre một mình:
"Ví dầu cầu ván đứt đinh,
Cầu tre găy nhịp, chung tình khóc nhau.
Cầu tre khóc một hôm nào,
Mẹ qua cầu bỏ trầu cau cho chàng.
Còn đâu mùi vị xôi vàng,
Buổi đầu trai gái đôi làng biết nhau.
Còn đâu những buổi thả trâu,
đứng bên hàng trúc xé rào nhìn em.
Còn đâu mùa ruộng "đông ken"
Ruộng anh em cấy, đất em anh cày.
Còn đâu vị lá trầu cay,
Miếng cau dầy trắng mà say miếng trầu.
Bây giờ quê cũ còn đâu,
Còn đâu người đẹp với cầu tre xưa".

Chiều chiều gió thổi, gió đưa
Nhớ người một buổi chiều mưa lên đường.
Người lên đường ra lính.
Trong lòng và trên đầu súng,
Có hình ảnh nước Việt Nam.
Trong ấy có đôi làng thân mến,
Một dòng sông và đôi bến ngó nhau,
Một tình thương bắc một nhịp cầu,
Chìm sâu giữa đôi lòng trang lứa,
Thân yêu nhau từ thuở thanh b́nh.
đến khi thời loạn đao binh....
Lòng còn chôn chặt khối tình đầu tiên.
Mai này trời lặng phong yên,
Bóng cờ tươi thắm ngự trên hoang tàn.
Anh sẽ về làng,
Về tận bên sông quê;
Anh bắc nhịp cầu quay,
Anh xây chân cầu sắt
Trên xác chiếc cầu tre,
Nối liền đôi bờ đất
Hàn lại vết thương đau.
Bến xưa dù đổi nhịp cầu,
đất nghèo còn giữ lấy màu quê hương.
Dù cầu sắt nọ giàu sang,
Áo cầu rực rỡ phết vàng sơn son.
Dù sông cạn với núi mòn,
Trong hồn quê vẫn có hồn cầu tre.
Dù đời tham tướng bỏ xe,
Lòng anh lắng xuống niềm quê chân thành.
Dù đời mê bã hư danh,
Lòng quê bắc lại mối t́nh cầu tre.
Cầu tre ới hỡi cầu tre,
Cầu tre lắc lẻo, cầu tre chung tình...




Kiên Giang

(Rạch Giá, Thượng tuần tháng Chạp, 53)

Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 1:54 pm

Chậu nhỏ đựng đầy hồn cố thổ

Kỷ niệm một chuyến trở về thăm làng cũ
(Đông Yên, U Minh Thượng)



Năm mươi năm, bỏ làng xa xứ
Đầu bạc mới tìm về cố hương.
Quên mất Vàm ngoài sông Cái nước
Không nghe gà gáy giữa canh sương.

Khỉ hết chuyền cành bần hái trái
Bông không còn rụng thả trôi sông;
Ngày thơ xé mắm ăn bần chín,
Bóng mát lung linh chở khẳm xuồng.

Cây cầu dừa bắc ngang đường lở
Trẻ quậy bùn sôi bến tắm mưa
Nay đã xây cầu, hai mố đúc
Mình quên là phải cái cầu xưa.

Kìa sân phơi lúa thời thơ dại
Con nít đá banh gọt bặp dừa
Ai đá thua khum lưng, cõng bạn
Bây giờ lập miếu nhớ người xưa.

Đã cất lâu ngôi trường lợp ngói
Trống da trâu đánh buổi đông trường.
Thầy cô ở huyện vô đây dạy,
Cha mẹ học trò đều mến thương.

Thằng bạn cái thời tuổi tắm mưa
Dắt mình tìm lại đất nền xưa;
Vẫn còn nguyên vẹn, không ai chiếm
Tràm mọc đầy sân, mặc gió lùa.

Ở chợ, người giàu giành hết đất
Không nhà, tới chết vẫn long đong.
Sao chưa trở lại U Minh Thượng
Hai đứa già ôm tuổi tắm mưa.

Nắm chặt tay sần người bạn cũ
Gượng cười, đứng ngắm cánh diều bay.
Còn mang nặng nợ văn chương đó,
Khó trở về quê lúc trắng tay.

Đứng giữa nền xưa sao muốn khóc
Hàng ba giăng võng, mẹ ru con.
Sáu năm hồn mẹ vào thiên cổ
Tiếng võng nhà bên gợi nỗi buồn.

Vẫn tiếng cu gù thời trẻ dại,
Còn nghe gió hát lộng chồm tre.
Bến sông lở đất khơi dòng chảy
Đông xóm xanh làng mát bóng quê.

Móc đất giữa nền nhà bỏ trống
Đựng đầy chiếc giỏ cuối đời người.
Đem hồn quê gởi nơi thành thị,
Giữ lấy cố hương giữa chợ đời.

Chậu nhỏ đựng đầy hồn cố thổ
Tiếng gà rừng gáy thuở khai hoang
Ngỡ sông quê chảy vờn hương khói
Nghe tiếng cu kêu sực nhớ làng.




Kiên Giang


Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 1:57 pm

Chuyến tàu đời


Chuyến tàu đã chuyển bánh rồi
Xe qua từng trạm kéo còi biệt ly
Khói tàu vơ vẩn thành mây
Mối tình lưu khứ thoáng bay lên trời.

Em tôi đứng giữa ga đời
Lần đầu tiên khóc, tiễn người đi xa.
Xe qua cổng, khuất nhà ga
Bánh nghiền gió bụi, nghiến qua cõi lòng.

Đôi con đường sắt song song,
Chạy về một hướng mà không giao đầu.
Sân ga nằm nhớ con tàu
Tàu theo bóng sắc để sầu sân ga.

Trường đời là bóng đường xa
Tình đời là chuyến tàu qua vội vàng.
Đắng cay là cát bụi đường,
Lòng ta là một đám tang ... không mồ.

Thân tằm gầy guộc xác xơ
Chợ đời, mấy kẻ bán thơ làm giàu.
Đời ta lỡ mấy chuyến tàu,
Vì chưng vứt bỏ công hầu sau lưng.




Kiên Giang

(Trên một chuyến tàu đêm tháng 6 - 61)

Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 2:01 pm

Cô hàng bông cỏ


Năm ngoái cùng sang đò Rạch Miễu
Sánh vai qua "bắc" dưới trăng tà;
Nắm tay xuống bến như đôi trẻ
Chờ đợi nôn nao phút tới nhà.

Gió thổi, thổi tung đôi mái tóc
Em choàng khăn lụa, kiểu choàng hầu.
Gió không hôn được làn da mộng,
Em đứng nhìn trăng như khẩn cầu.

Lúc đến giáo đường trong lễ nhứt
Trăng sao vũ trụ chứng tình duyên;
Thoáng nhìn nhân dáng như tơ liễu
Hồn mộng đan nhau lưới tóc huyền.

Sợ em vấp ngã khi qua bến
Anh nhẹ dìu em bước xuống đò.
Em nắm tay anh như cố bám
Trái tim thi sĩ, mối tình thơ.

"Bắc" vừa tách bến, em cười nụ
Chỉ rặng dừa khẽ bảo: "Bến Tre!
Quê mẹ bên sông râm bóng mát
Gốc dừa bám đất vững chân quê".

Ngày thơ em gánh hàng bông cỏ
Bán chợ Bang Tra khắp lối mòn
Ai cũng khen nước da trắng mịn
Cỏ dường quyến luyến gót chân thon.

Về xứ, em mua thuốc Mỏ Cày
Mua tôm nước bạc, rượu nồng cay.
Đãi chồng chợ búa về quê vợ,
Cát bụi đô thành bỏ lại đây.

Lâu lâu về tỉnh đi đò máy
Cùng thở gió sông, ngắm nắng hồng.
Qua vịnh qua doi tìm bến mát
Neo hồn Lý Bạch giữa dòng sông.

Mùa cá tôm, hội hè sóng nước
Thả thuyền đuổi bắt sóng trường giang.
Sóng trôi, thuyền lướt theo không kịp
Làm vỡ hào quang, nát mảnh trăng.

Nửa đêm thuyền chở khẳm khoang trăng
Chở tiếng chuông khuya, nhạc giáo đường.
Khác đạo, trái tim cùng máu đỏ,
Phật trời sẽ buộc mối tơ vương.

Năm sau qua "bắc", lòng đơn chiếc
Sao chuyến xe đò chạy quá nhanh
Nuốt vội quãng đường đầy kỷ niệm
Tóc xanh đã rối mộng xuân xanh.

Đò máy Bang Tra ngày mấy chuyến
Rước đưa hành khách lạ hay quen
Còi tàu nức nở kinh cầu nguyện
Như tiếng lòng anh tưởng nhớ em.

Về xứ dừa xanh tìm kỷ niệm
Lạnh lòng, lạnh gió, lạnh đường xe.
Người xưa bỏ xứ lên đô thị
Có thấu tình ta hỡi Bến Tre!




Kiên Giang

(Bến Tre, một mùa gió bấc)

Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 2:13 pm

Cối khuya


Ngày con thơ dại
Mẹ thức suốt đêm
Một mình giã mướn đóng thêm tiền trường
Chày khuya làm mỏi canh sương
Nện từng nhịp mạnh mở đường chữ thơm.

Lửa ngầm cháy ruột củi cơm
Sương khuya đọng lá bầu non ngoài giàn.

Cơm củi cháy tàn
Mẹ còn đứng cối
Đèn khuya le lói
Soi bóng tre gầy.

Sương nhiều nên cám không bay
Mà sao vầng trán ướt đầy mồ hôi.

Gạo này mẹ giã trắng tươi
Nửa mua giấy mực, nửa nuôi gia đình
Ngày mai con xuống tỉnh thành
Mang theo giạ gạo, chút tình mẹ quê.

Con nằm ngủ vạt giường tre
Lòng thơ trăn trở lắng nghe nhịp chày.
Hé mền nhìn bóng cao gầy
Con thương thương quá, nhịp chày canh sương.

Nát rồi cối gạo quê hương
Từ ngày bỏ xứ lên đường tản cư
Trán nhăn cày nếp ưu tư
Đêm nay ngồi viết lá thư quê nghèo.

Ao xưa tản mác sóng bèo
Chân trời cũ, tiếng sáo diều im hơi
Ngước lên, mắt loạn bụi đời
Trời đen khói lửa, sáng ngời hoả châu.

Chày xưa cối cũ còn đâu
Còn đâu hột gạo thơm mùi quê xưa.

Nửa đời con, mấy gió mưa
Công ơn trời biển con chưa đáp đền
Đêm nay gục khóc bên đèn
Làm thơ dâng mẹ trọn niềm cối khuya.




Kiên Giang

(Tết, 1967)

Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 2:18 pm

Cốt trăng

Tục lệ quết bánh phồng đêm rằm tháng chạp không còn nữa ở làng quê. Đẹp biết mấy bàn tay trai làng lấm mồ hôi ướt tóc mai của cô gái trang lứa đứng cối chày đôi. Không còn ai cán mỏng vầng trăng trên chiếc bánh phồng sốp của tuổi thơ. Ánh trăng rằm vẫn đọng trong lòng cối cô đơn. Nhưng ánh vàng đã tan loãng trong mênh mông, phải chăng đi tìm một chân dung mờ khuất.


Quết bánh phồng đêm rằm tháng chạp
Dòng sông lấp lánh, sóng bâng khuâng.
Khi chày khua cối, làng xao xuyến,
Gọi chị Hằng Nga viếng xóm làng.

Xem đôi trai gái quết chày đôi
Giọt giọt mồ hôi ướt tóc mai
Anh vội nâng khăn lau trán mộng
Cô em bẽn lẽn, giấu môi cười.

Bột nhuyễn màu trăng bởi ánh vàng,
Hoà tan khi mẹ cán vầng trăng.
Trên nền bánh mỏng, trăng vàng ửng
Trăng sáng cuối năm, sáng cả làng.

Tàn trăng tháng chạp vào Nguyên Đán
Hết Tết ra giêng, em lấy chồng
Năm tới cũng ngày rằm tháng chạp
Cối trăng nhớ nhịp chày mồ côi.

Chỉ mình anh, chị Hằng thao thức
Một mình đứng cối đến trăng tà
Tiếp tay mẹ, cán trăng trên bánh
Vì bánh là trăng đến mọi nhà.

Năm năm sau, lại về quê cũ
Làng xóm không ai quết bánh phồng.
Cối lạnh đọng màu trăng tháng chạp
Ánh vàng trong cối toả mênh mông.

Bánh chợ, đủ màu cay đắng mới,
Bánh phồng đời gọi bánh quê mùa.
Cối mòn, chày gãy nằm trong bếp
Mặc thói đời nhiều nỗi nắng mưa.




Kiên Giang

Tháng Chạp 2012

Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 2:20 pm

Đau trong lòng


Vắng em sa mạc vào hồn
Lạc đà thay bước nỗi buồn ngao du.
Vắng em trưa có sương mù,
Thư trang lạnh ngắt lời thư nhạt tình.
Hởi người vào buổi trăng trinh
Trái tim có mấy bóng hình trong mơ.

Dại khờ là kẻ làm thơ
Từ lâu nuôi mộng, bây giờ nghẹn đau!
Đã yêu trao trọn cho nhau
Mà người lừa đảo nói câu đưa đò.

Đường tình cát bụi mịt mờ,
Trong lầu mộng ngọc có mồ thanh lâu
Trần ai hề bã công hầu,
Mơ khanh tướng, bước qua cầu phù hoa.

Nàng đi vay mượn hồn ta,
Điểm trang hư vọng bước qua xác gầy.
Làn môi đôi mắt gót giày
Moi tim, nạo tủy xác này héo khô.

Nàng chê thi sĩ dại khờ,
Làm thơ đổi gạo bao giờ giàu sang.
Những thằng thi sĩ lang thang
Trọn đời vào mộng tiêu hoang kiếp đời.

Còn gì xét lại người ơi
Trái tim rách nát ngàn bài thơ đau
Từ ngàn xưa cho đến ngàn sau
Bao giờ thi sĩ hết đau trong lòng.




Kiên Giang


Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 2:24 pm

Đẹp Hậu Giang


Hậu Giang ơi! Hậu Giang!
Đây là khúc ruột của miền Nam
Nằm trong lòng đất, trong lòng nước…
Đất của miền Tây, nước Hậu Giang.

Hậu Giang ơi! Hậu Giang!
Con sông yêu quý của miền Nam,
Đây dòng nước bạc dài rung cảm,
Khói sương vương vương dáng xóm làng.

Nơi đây dân sống no lành lắm,
Với đất miền Tây, nước Hậu Giang,
Với trái Cần Thơ, rau Bảy Núi,
Với khô Rạch Giá, lúa miền Nam.

Muối Bạc Liêu mặn tình biển cả,
Tiêu Hà Tiên nồng ý quê hương;
Thơm tho khói thuốc mùi Cao Lãnh,
Cá cháy bùi ngon vị Sóc Trăng.

Gạo “Móng Chim” thơm mùi rạ ngọt,
Nấu nồi Hòn Đất, lò Hòn Me;
Chụm than đượm lửa Cà Mau ấy…
Chan chứa bao tình, ôi xứ quê…

Tàu mật cật em chầm nón lá,
Anh đội đầu che nắng che sương;
Khi cày khi cấy khi phăng lưới,
Anh nhớ mối tình gái Hậu Giang.

Năm nào thiếu áo không mùng ngủ,
Nhớ đến bàn tay gái Thất Sơn,
Len lỏi nhổ bàng đươn đệm nóp,
Mặc cho tiếng súng vọng bên đồn…

Qua mùa nước nổi vùng Châu Đốc,
Nhớ lá Cà Mau, nhớ lóng tre,
Nhớ choại U Minh, tràm Cán Gáo
Nhà bè mới ấm lửa đèn khuya.

Hòn Tre, Phú Quốc dù xa bãi
Vẫn nhớ phù sa, mảnh đất liền,
Nước biển người ơi là máu đất,
Máu nào mà chẳng trở về tim!…

Nếu thiếu bóng dừa soi bóng nước,
Thiếu bông lúa trổ, búp măng tre;
Biển không nổi sóng, rừng không gió…
Ta thiếu trong hồn nét đẹp quê.

Nếu cô thương nữ ngưng câu hát,
Cô gái thương hồ bặt tiếng ca;
Biển sẽ trầm tư, sông sẽ khóc…
Hồn quê chìm lặng giữa tha ma.

Đã mấy mùa thu mờ khói lửa,
Hậu Giang trầm mặc giữa câu kinh;
Mùi nhang huyền ảo mờ sương khói,
Chuông vọng niềm đau khóc thái bình.

Bao gót giày đinh dẫm luống cày,
Đất này nhức nhối bởi chông gai…
Bấy nhiêu nấm mộ, bao niêu máu!
Lòng đất lòng người chung đắng cay…

Mười năm giông tố vừa tươi sáng…
Máu mới ngừng rơi lại chứa chan…
Sông mới vừa êm, trời nổi gió…
Đoàn viên chưa hưởng, lại ly tan.

Trở lại xóm dừa mùa lửa loạn.
Ngồi trên bến cũ, đêm không trăng.
Khêu đèn tôi thấy trong lòng nước,
Có máu miền Nam, máu Hậu Giang.

Nước chảy một dòng ra biển cả,
Vẫn mang tình nước Cửu Long Giang.
Nguồn ơi! Dù nước xa nguồn nước,
Nước vẫn nhớ nguồn: nước Việt Nam.

Bao giờ cho nước thôi pha máu!…
Nước đục rồi trong: nước Cửu Long…
Khói sóng vươn lên mờ khói súng…
Hậu Giang mới đẹp cả lòng sông…




Kiên Giang

Tây Đô, tháng 6.1955

Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 2:26 pm

Đếm sao vô hình


Ngày chúng mình yêu nhau
Mắt anh là vì sao
Mở rộng vùng chiêm bao
Cho tình em lấp lánh

Em thích hôn mắt anh
Rồi bảo : "Đây trời xanh
Cho hồn em trú ẩn
Trong vùng mát thơm lành".

Những đêm trời sáng sao
Mình thích ra bờ ao
Áp đầu nhìn một hướng
Hồn cùng bay lên cao.

Ngoéo tay mình giao ước
Ai đếm hết sao trời
Sẽ được hôn trong mắt
(Người nào thua cuộc chơi)

Anh đếm một hai ba
(Không kể ánh sao sa)
Bốn năm rồi sáu bảy
Sao tiếp sao hằng hà.

Khi đếm sao anh dặn
Đừng đếm sao Ngân Hà
(Những vì sao tan vỡ)
Làm Ngưu-Chức lìa xa.

Một trăm, ngàn vì sao
Vì sao thấp hay cao
Vì sao mờ hay tỏ
Đều đẹp tình ly tao.

Đếm hoài không hết số
Vì vòm trời bao la
Nên tình thơ man mác
Sao nở ... trời cẩn hoa.

Đôi mươi năm sau nữa
Cuộc sống cướp ngày xanh
Mắt anh mờ ánh lửa
Vì thao thức tàn canh.

Em vẫn hôn mắt anh
Với chuỗi hôn nồng cháy
Khẽ nói : "Trời vẫn xanh
Trong trái tim tinh anh".

Sao trời dầu tắt lặn
Nhưng ánh sao ân tình.
Vẫn sáng đẹp bình minh
Khi tình ta gắn bó

Thời chiến trời hết xanh
Vì màu đen khói loạn
Dải Ngân Hà tan nhanh
Sao trời rơi tan tành.

Đêm trăng, đi ngủ sớm
Không dám đứng bờ ao.
Sánh vai ngắm trời cao
Tàn rồi trăng thơ ấu

Hãy đếm trong ánh mắt
Hằng hà sao vô hình
Để em tơ ôm ấp
Hương tuổi thời băng trinh.




Kiên Giang


Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 2:31 pm

Đêm thai nghén


Qua rồi, biết bao đêm không ngủ
Ta khóc trong lòng giấy tả tơi
Bằng óc, bằng tim, bằng cảm hứng
để ghi chép lại vạn trang đời.

Thao thức là giờ đau quặn thịt
Là giờ thai nghén của tâm hồn
Ôi! thần thánh, phút, giây thai nghén
Hỡi trang giấy trắng hỡi tâm hồn.

Hãy sống triền miên bên giấc ngủ
Mỉm cười trong bóng tối thâm u.
Cười trong rau cỏ, khi thai nghén,
Mà bút cuồng đau vẫn hẹn hò.

Kẻ tuyệt vọng chỉ là xác chết
Những lời hoa gấm thuốc hồi sinh
Hãy ghì ôm lấy đời hoa mộng
Hỡi kẻ bơ vơ kẻ tuyệt tình.

Mực chảy mở đường cho thế hệ
Là bao giọt máu tự buồng tim
Xác gầy nhưng dạ bằng gang thép
Trên huyệt đầu lâu, ta đắp nền.

Bao giờ hộc máu trên trang giấy
Gần tàn hơi, bút vẫn nở hoa
Trong tác phẩm ta gieo sự sống
Cái còn sống mãi vẫn là ta.

Qua rồi biết bao đêm không ngủ
Bạn ở phố nghèo, ngõ hẻm sâu.
Bạn ở lầu cao, hay gác trọ
đêm nầy vẩy bút đón chào nhau.

Gặp nhau rồi, giữa đêm thai nghén
Dẫu lạ hay quen, dẫu kẻ thù
Hãy vẩy bút cùn, tung giấy mực
Tìm nhau trong bóng tối thiên thu.




Kiên Giang


Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 2:35 pm

Đồng tiền duyên


Chưa chồng ôm má ngủ đi em
Cứ ngỡ còn thơ dưới mái thềm
Thuở mới lên mười ăn nước đá
Cười duyên má núng đủ hai tiền.

Người chị thấy em mình ngộ nghĩnh
Bảo rằng: "Cô Út có hai tiền
Hãy cho chị đổi hai đồng bạc
Có lấy hai đồng đổi chút duyên?"

Em mắc cỡ chạy ôm siết mẹ
Đôi bàn tay nhỏ bụm đồng tiền
Giả vờ ngáy ngủ nhưng không ngủ
Khúc khích cười trong áo mẹ hiền.

Năm nào vào tuổi xuân đôi chín
Em vẫn còn ôm mẹ ngủ say
Nuối tiếc cái thời ăn nước đá
Lòng còn ấp ủ mộng thơ ngây.

Hãy siết mẹ đi và siết nữa
Vì không lâu nữa độ vài năm
Gối tay chồng thế tay người mẹ
Ru mộng hồn vào giấc ái ân.

Ai mở vòng tay kề gối phượng
Dìu em vào mộng giữa trường đời.
- Em ơi ngày ấy bao lâu nữa
- Anh muốn nàng thơ chậm trả lời.

Hãy để đồng tiền tròn má núng
Cho anh hôn lén cứ làm thơ
- Ngày nào có kẻ giàu xin cướp
Anh mất tiền duyên hết ước mơ.




Kiên Giang

(28 -12 - 63)

Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 2:39 pm

Đồng xu giấy chặm


Lòng trang vở mới ôi tinh anh
Nét mực tím ngời màu tuổi xanh
Em viết vào đây ngàn mộng ngọc
Chưa lần nào lén viết thư tình.

Ôi đẹp làm sao giây phút ấy
Từ khi cô giáo tập em đồ.
Không kê giấy chặm em vô ý
Để dấu tay lem vở học trò.

Mồ hôi ươn ướt ốc tay tròn
In dấu lem nhòa trang giấy thơm.
Cô bảo: "Hoa tay em xấu quá
Xoè tay cô khẻ thế roi đòn ".

Cô khẻ tay em, cô khẻ nhẹ
Em xoa tay, anh cũng xoa tay
Nỗi đau da thịt, anh đau thế
Mà nỗi lòng đau, ai thế đây?

Anh nhịn ăn mua tờ giấy chặm
Tặng cô bạn nhỏ lót kê tay
Em mừng nước mắt rơi trên giấy
- Tiếng hát nô đùa ôi đắm say!

Mực hết lem nhòa trang vở cũ
Cô khen: "Trò nhỏ có hoa tay
Nét đồ khép nép như con gái "
- Hoa trắng ngoài sân đã nở đầy.

Trống trường hai buổi điểm thời gian
Em đợi khi trường đổ trống tan
Em trả đồng xu mua giấy chặm
- Chiều rồi hoa trắng rụng đầy sân.

Sau ngày ra tỉnh xa trường cũ
Trang vở ngày xanh xếp lại rồi
Bông điệp úa nhàu chôn xác bướm
Đồng xu anh giữ, nhớ thương hoài ...

Thế rồi từ độ ra trường lớn
Em lấy chồng, anh mới viết văn
- Xứ Huế xa vời, tàu chuyển bánh
Ga đời anh đứng khóc ly tan.

Người cũ theo chồng ra xứ Huế
Đồng xu kỷ niệm vẫn còn đây
Em đem tiền bạc đền ơn nghĩa
(Mười mấy năm rồi, anh mới hay)

Gõ đồng xu nhẹ trên đường sắt
Nghe nức nở lên nhạc tiễn hành
Tàu chạy xa rồi, thôi đã hết
Đồng xu giấy chặm, chuyện ngày xanh.




Kiên Giang

(Huế - 62)

Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 2:43 pm

Dưới bóng dừa


Về đây lòng thấy yêu yêu
Yêu người, yêu xứ hay yêu bóng dừa
Tôi yêu sen nở bờ hồ
Hay yêu cô gái học trò tóc xanh
Bao nhiêu cảnh,bấy nhiêu tình
Qua nguồn rung cảm...chảy thành dòng thơ.

Ai người khăn gói gió đưa
Về đây...quên hết nắng mưa, bụi đời
Khi yêu, yêu lắm người ơi
Cả trời cả đất cả người Bến Tre.

Bóng dừa râm mát lối quê
Người ơi! Tôi ngỡ lối về cung tiên
Gái làng đi họp chợ phiên
(Phất phơ tà áo nàng tiên xứ dừa).

Em ạ trưa nồng vào quán cũ
Lòng người trở lại buồn bâng quơ
Khơi trong dĩ vãng tìm vang bóng
Kỷ niệm ngủ yên dưới bóng dừa.




Kiên Giang


Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 2:46 pm

Dưới giàn mồng tơi

Kính tặng Mẹ


Mẹ già nấu rượu nếp than
Kiếm tiền trả bớt nợ nần thâm niên
Trán nhăn cày nếp ưu phiền
Bàn tay nào sạch? Đồng tiền nào dơ?

Cau già xa gốc trơ vơ
Trái đau trổ muộn bạc phơ mái đầu.
Nửa đêm ngồi ngoáy cối trầu
Nghiền tan cay đắng trộn màu thời gian.

Nhìn màu tím rượu nếp than
Ngỡ ngồi hóng mát dưới giàn mồng tơi
Nghe mòn mỏi nhịp vơng lơi
Thoáng hương cau ngát mây trời quê hương.

"Bần gie, đom đóm lập lòe
Năm mười chín tuổi, mẹ về với cha".
Hai mươi, nở nhụy khai hoa
Vầng trăng mười chín xế tà vì đâu?
Mùa mưa cắm cá giăng câu
Mùa khô, bắt ách xe trâu băng đồng.

Hai vai gánh nợ con chồng
Tay nhen bếp lửa, tay bồng con thơ.
Thở dài theo điệu ầu ơ
"Lấy chồng xa xứ, bơ vơ một mình
Bên ven rừng xứ U Minh
Trọn niềm dâu thảo, trọn tình mẫu thân.
Bây giờ héo hắt tuổi xuân
Sáu mươi năm, sáu mươi năm mỏi mòn
Vầng trăng Xẻo Đước thôi tròn
Đường câu đã cuốn, lối mòn đã qua.

Tàu xuplê một,
Tàu xuplê ba..
Con sông Cái Lớn, làng xa.. khói mờ
Trưa buồn nghẹn tiếng hitcô
Xót xa chim vịt bơ vơ gọi bầy.

Ới sông Cái Lớn
Ới ngọn bần gie
Lửa đom đóm chẳng lập loè
Bao giờ mới thấy lối về quê xưa.




Kiên Giang

(trích tập thơ "Lúa Sạ Miền Nam")

Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 2:51 pm

Đường vượt biển


Nõn nà thay lá giao mùa
Đẹp sao sản phụ mới vừa khai hoa
Vút cao tiếng khóc tu-oa
Tưởng chừng nhạc khúc tình ca chào đời
"Đàn ông đi biển có đôi,
Đàn bà đi biển mồ côi một mình".

Người Mẹ xé khăn làm tã lót
Ủ con so, hòn ngọc trong lành
Chồng nghèo lên tận rừng xanh
Đốt than, hái ráng ủ tình tào khang
Phòng sanh nào khác cung vàng
Trên giường cữ khói, nữ hoàng ngự lên
Chồng là người lính trung kiên
Canh chừng giấc ngủ nàng tiên bên giường
Mùi thơm dầu chổi tỏa hương
Xông thơm da thịt nữ hoàng con so.

Than hồng củ ráng, xông chăn gối
Ấm cả nhà xiêu, ánh lửa mờ
Vàng bạc trên đời không đổi được
Một hòn ngọc quí: đứa con so.

Non ngày non tháng em nằm ngủ
Muối mặn, tiêu nồng, cơm dẻo thơm
- "Má nó ăn đi, đây sữa ngọt
Sữa nghèo chuyền máu để nuôi con".

Đợi tối người chồng làm giấy nợ
Hỏi vay bạc tháng mấy mươi phân
Buộc tay bà mụ đền ơn nghĩa
Rồi sẽ cày thuê trả nợ nần.

Nhìn thấy gói tiền, em khẻ hỏi
- "Tiền đâu ghim kỹ, giống tiền vay?"
Anh liền nói dối: - "Tiền cha mẹ,
Cứng cát mình làm lễ cột tay".

Cầm tờ giấy bạc vàng kim gút
Người vợ biết tiền chồng mới vay
Không nói ra mà lòng đã khóc
Khi bàn tay nắm lấy bàn tay.

Đàn bà sống chết đường sanh nở
Đi biển mồ côi chỉ một mình
Chín tháng cưu mang đường vượt biển
Trăm năm hương lửa biết bao tình.




Kiên Giang

(trích tập thơ "Lúa Sạ Miền Nam")

Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 3:00 pm

Gió bấc hiu hiu


Ngày xưa mới học chữ a, bê
Con bỏ mái thềm, xa bóng quê
Ở trọ nhà người nơi Rạch Giá,
Cái đầu hớt tóc kiểu "ca-rê".

Quá giang ghe lúa ra trường tỉnh
Phải trả công người: tát nước ghe;
Ngủ đứng như tù trong khám tối
Học trò nghèo sớm tập làm thuê.

Hay ghét nhà giàu từ độ ấy
Lớn lên tôi định lên Tà Lơn;
Học bùa, học võ đi ăn cướp
Có lẽ đời mình đỡ khổ hơn.

Mỗi độ bãi trường, kỳ lễ lớn
Tôi dành tiền bỏ ống ngày thơ
Mua văn kiếm hiệp và ma quái
Để học cái nghề tôi ước mơ.

Trong trường tụ tập năm ba đứa
Giả bộ chia phe cướp chủ nhà
Sào huyệt: vườn xoài hay giếng nước
Múa roi trâu thế chiếc roi da.

Bắt chủ nhà trói gô thúc ké
Tống tiền nhãn tập với cò thơ.
Đem tiền cướp cho người nghèo khó
Thơ mộng thay đảng cướp học trò!

Ba tôi hay chuyện con ăn cướp
Đánh mấy trận đòn, cột gốc me
"Ăn cướp đâu bằng làm chủ quận
Học làm quan khỏi phaỉ lo nghèo".

Từ đó tôi không còn đánh cướp
Chẳng thèm nuôi giấc mộng làm quan
Vừa lên lớp nhất, làm văn sĩ
Vừa tập làm thơ, vừa viết văn.

Vừa mới ra trường đi dạy học
Thôi dạy làm thơ nên trắng tay
Đời viết văn như manh lá rách
Nước sông gạo chợ, ngày qua ngày.

Bãi trường tỉnh, đầu mùa xuân cũ
Con nắm tay Ba xuống bến tàu.
Đầu hớt "ca-rê" vừa mọc tóc
Nghe hơi gió bấc lạnh da đầu.

Đáp tàu khói, về quê ăn tết
Gió bấc đầu mùa gợn sóng đêm.
Ôm ổ bánh mì làm gối nhỏ
Đem về cho mẹ với cho em.

Quê hương chìm khuất chân trời lửa
Ba bốn năm, không về cố hương.
Rồi một chiều mưa, dây thép đến
Mới hay cha chết ở trong làng.

Theo chuyến xe đò về tới xứ
Người ta đã khép áo quan rồi
Mẹ không vuốt mặt cha lần chót
Con cháu còn xa mấy dặm đời.

Mấy em gái có chồng xa xứ
Đứa ở Bạc Liêu, đứa Vũng Tàu
Con cái đùm đề, cơm áo chợ
Muốn về xóm cũ, chắc còn lâu.

Mẹ già goá bụa sầu con cái
Nay trọ nhà đèn, mai bến xe.
Nấu rượu nếp than, làm bánh khéo
Lo cho thằng út chuyện gia thê.

Bây giờ kỷ niệm còn đâu nữa
Từ lúc lìa quê bỏ bến tàu
Bỏ mộ cha nằm vùng đất biển
Hiu hiu gió bấc tiếng còi sầu.

Từ lúc tản cư, rời Xẻo Đước
Con sông Cái Lớn, lục bình trôi
Bến vàm Cái Nước, tàu thôi ghé
Hồi mõ điểm canh ... tiếng thở dài.

Nhớ ngày cha mới lìa quê nội
Bơi chiếc xuồng con đến xứ người.
Kinh Xáng mới đào, Tây chiếm đất
Cha đi lập nghiệp giữa đồng khơi.

Phát mướn cày thuê, mua lúa giống
Trăng rừng soi lạnh nẻo khai hoang.
Cày sương, cha thức theo gà gáy
Quần vải hột dền bạc gió sương.

Mấy mùa làm ruộng nghèo xơ xác
Lúa hột vào kho lẫm chủ điền.
Mướn đất thôi đành ăn lúa lép
Mùa khô bứt choại kiếm thêm tiền.

Nửa đời sự nghiệp còn tay trắng
Chưa trả ơn, cha đã chết rồi
Bóng nuí Thái Sơn cao chót vót
Hồn cha phảng phất tận mây trời.




Kiên Giang

Đêm 21-2-67

Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 3:29 pm

Hoa trắng thôi cài trên áo tím

Một bài thơ hai đoạn kết

HOA TRẮNG THÔI CÀI TRÊN ÁO TÍM của thi sĩ Kiên Giang là một bài thơ rất quen thuộc với người Việt Nam và đã được phổ nhạc; gần đây nhất là bài Chuyện Tình Hoa Trắng do ca sĩ Như Quỳnh trình bày. Gọi là một bài thơ nhưng thật sự có đến hai bài Hoa Trắng Thôi Cài Trên Áo Tím hay đúng hơn, một bài thơ với hai đoạn kết hoàn toàn trái ngược nhau. Cả hai bài đều hiện hữu song song và cùng nổi tiếng, tuy ít có người để ý đến sự việc bất ngờ này...

Nghi vấn chính của bài viết là tại sao ông Kiên Giang đã làm như vậy và trên một khía cạnh, đã đi trước các đạo diễn Hollywood bao nhiêu năm trời. Nhiều người vẫn thắc mắc và gần đây, một nhóm bạn trong chương trình Cây Mùa Xuân đã gặp gỡ và ủy lạo các nghệ sĩ cổ nhạc nghèo khó... Trong chương trình đó, một người trong nhóm ở Việt Nam đã gặp ông Kiên Giang hỏi về nghi vấn này và được bác cho biết như sau:

... Hồi đó, có một anh chàng học sinh nọ, tên Trinh, quê ở tận miền Rạch Giá lên trọ học tại Sài Gòn, học cùng lớp với cô nữ sinh tên là Nguyễn Thị Thúy Nhiều, người ở Sóc Trăng. Thuở đó, chàng là học sinh khá giỏi về Văn nhưng lại yếu về môn Toán, tình bạn của họ rất trong sáng, có xen lẫn tình yêu thơ mộng, những khi chàng bí Toán thì hay nhìn sang để “copier” nàng. Lúc là sinh viên, chàng là cây bút của một tờ báo, còn nàng, tuy gia đình có hoàn cảnh khó khăn nhưng không thể làm gì thêm. Thế là chàng dùng tiền nhuận bút chia sẻ cho nàng. Tình yêu, tình bạn thơ mộng đó kéo dài suốt quãng đời sinh viên của hai người tại đất Sài Gòn. Hai người còn có lời hứa sống chết có nhau.

Sau khi chia tay tại Sài Gòn, chàng ở lại làm nhà văn, nhà báo, soạn giả... Nàng về quê đi dạy học và đợi chờ ngày sum họp. Thời gian thấm thoát trôi qua, hoàn cảnh đổi thay nên chàng đã thất hứa, đi lấy vợ... Được tin, nàng buồn khổ vô cùng và sau đó rất lâu nàng mới chịu lấy chồng. Nghịch cảnh chăng (?) hay vì nàng quyết định chọn mà chồng của nàng cũng tên Trinh.

Một thời gian sau, anh chàng Trinh thất hứa, nay là trưởng toán của một đoàn nghệ thuật lớn, lưu diễn và gặp lại nàng. Chàng có đến thăm cô Thúy Nhiều và đã viết bài thơ Hoa Trắng Thôi Cài Trên Áo Tím thứ nhất để gọi là “tạ lỗi” vì đã thất hứa trong tình yêu. Trong bài này, người con gái mất đi để lại trong lòng người trai một nỗi buồn khôn nguôi như lòng của anh Trinh sinh viên với mối tình cũ. Ngoài ra chàng còn gởi hai vé hát mời vợ chồng cô Thúy Nhiều đi xem. Tuy nhiên, người chồng của cô rất ghen nên hai người đã không đến xem buổi trình diễn của đoàn hát của chàng sinh viên xưa.

Vì hận lòng hay hận đời, Trinh đã sửa lại đoạn kết bài thơ Hoa Trắng Thôi Cài Trên Áo Tím. Lần này Trinh cho chàng trai trong bài thơ bị chết và người con gái suốt đời ôm mối hận tình, khóc người yêu cũ... để trả thù việc vợ chồng cô đã từ chối lời mời xem hát của anh. Đến đây chắc các bạn cũng đã biết anh chàng Trinh sinh viên kia chính là ông Kiên Giang (tên thật là Trương Khương Trinh, bút hiệu khác Hà Huy Hà, sinh ngày 17-2-1929 tại Rạch Giá).

Còn cô Nguyễn Thị Thúy Nhiều đã mất. Những người con của cô đều rất thành danh trong nghề nghiệp và cuộc sống, có người là giáo sư. Riêng về người chồng của cô Thúy Nhiều, ông này là người rất ghen nhưng lại có vợ lẽ. Ông vẫn còn sống với người vợ sau. Thời gian sau này, lúc cô Thúy Nhiều còn sống, ông chồng vì ân hận mình phụ bạc vợ, đã có đến nhà thờ đi bằng đầu gối để xin lỗi vợ mình.




Hoa trắng thôi cài trên áo tím
- Bản 1957 -
Tâm tình của người trai ngoại đạo
đối với cô gái có đạo


I.
Lâu quá không về thăm xóm đạo
Từ ngày binh lửa xoá không gian
Khói bom che lấp chân trời cũ
Che cả người thương, nóc giáo đường.

Mười năm trước, em còn đi học
Áo tím điểm tô đời nữ sinh
Hoa trắng cài duyên trên áo tím
Em là cô gái tuổi băng trinh.

Trường anh ngó mặt giáo đường
Gác chuông thương nhớ lầu chuông
U buồn thay! Chuông nhạc đạo
Rộn rã thay! Chuông nhà trường.

II.
Lần kia anh ghiền nghe tiếng chuông
Làm thơ sầu mộng dệt tình thương
Để nghe khe khẽ lời em nguyện
Thơ thẩn chờ em trước thánh đường.

Mỗi lần tan lễ, chuông ngừng đỗ
Hai bóng cùng đi một lối về
E lệ, em cầu kinh nho nhỏ
Thẹn thùng, anh đứng lại không đi.

III.
Sau mười năm lẽ anh thôi học
Nức nỡ chuông trường buổi biệt ly
Rộn rã từng hồi chuông xóm đạo
Tiễn nàng áo tím bước vu quy.

Anh nhìn áo cưới mà anh ngỡ
Chiếc áo tang liệm khối tuyệt tình
- Hoa trắng thôi cài lên áo tím
Thôi còn đâu nữa tuổi băng trinh.

Em lên xe cưới về quê chồng
Dù cách đò ngang, cách mấy sông
Anh vẫn yêu em người áo tím
Nên tình thơ ủ kín trong lòng.

IV.
Từ lúc giặc ruồng vô xóm đạo
Anh làm chiến sĩ giữ quê hương
Giữ tà áo tím, người yêu cũ
Giữ cả lầu chuông, nóc giáo đường.

Mặc dù em chẳng còn xem lễ
Ở giáo đường u tịch chốn xưa
Anh vẫn giữ lầu chuông gác thánh
Nghe chuông truy niệm mối tình thơ.

Màu gạch nhà thờ còn đỏ thẫm
Như tình nồng thắm thuở ban đầu
Nhưng rồi sau chuyến vu quy ấy
Áo tím tình thơ đã nhạt màu .

V.
Ba năm sau chiếc xe hoa cũ
Chở áo tím về trong áo quan
Chuông đạo ngân vang hồi vĩnh biệt
Khi anh ngồi kết vòng hoa tang.

Anh kết vòng hoa màu trắng lạnh
Từng cài trên áo tím ngây thơ
Hôm nay vẫn đoá hoa màu trắng
Anh kết tình chung gởi xuống mồ

VI.
Lâu quá không về thăm xóm đạo
Không còn đứng nép ở lầu chuông
Những khi chuông đổ anh liên tưởng
Người cũ cầu kinh giữa thánh đường.

"Lạy Chúa con là người ngoại đạo
Nhưng tin có Chúa ở trên cao
Trong lòng còn giữ màu hoa trắng
Cứu rỗi linh hồn con, Chúa ơi!"



Kiên Giang

(Bến Tre, 14-11-1957)
Hoa trắng thôi cài trên áo tím
- Bản 1958 -


Lâu quá không về thăm xóm đạo
Từ ngày binh lửa cháy quê hương
Khói bom che lấp chân trời cũ
Che cả người thương nóc giáo đường

Mười năm trước em còn đi học
Áo tím điểm tô đời nữ sinh
Hoa trắng cài duyên trên áo tím
Em còn nguyên vẹn tuổi băng trinh

Quen biết nhau qua tình lối xóm
Cổng trường đối diện ngó lầu chuông
Mỗi lần chúa nhật em xem lễ
Anh học bài ôn trước cổng trường

Thuở ấy anh hiền và nhát quá
Nép mình bên gác thánh lầu chuông
Để nghe khe khẽ lời em nguyện
Thơ thẩn chờ em trước thánh đường

Mỗi lần tan lễ, chuông ngừng đổ
Hai bóng cùng đi một lối về
E lệ em cầu kinh nho nhỏ
Thẹn thùng, anh đứng lại không đi

Sau mười năm lẻ anh thôi học
Nức nở chuông trường buổi biệt ly
Rộn rã từng hồi, chuông xóm đạo
Khi nàng áo tím bước vu quy

Anh nhìn áo cưới mà anh ngỡ
Chiếc áo tang liệm kín khối sầu !
Hoa trắng thôi cài trên áo tím
Giữ làm chi kỷ vật ban đầu !

Em lên xe cưới về quê chồng
Dù cách đò ngang cách mấy sông
Vẫn nhớ bóng vang thời áo tím
Nên tình thơ ủ kín trong lòng

Từ lúc giặc ruồng vô xóm đạo
Anh làm chiến sĩ giữ quê hương
Giữ màu áo tím, cành hoa trắng
Giữ cả trường xưa, nóc giáo đường

Giặc chiếm lầu chuông xây ổ súng
Súng gầm rung đổ gạch nhà thờ
Anh gom gạch nát, xây tường lủng
Chiếm lại lầu chuông, giết kẻ thù

Nhưng rồi người bạn đồng song ấy
Đã chết hiên ngang dưới bóng cờ
Chuông đổ ban chiều, hồi vĩnh biệt
Tiễn anh ra khỏi cổng nhà thờ

Hoa trắng thôi cài trên áo tím
Mà cài trên nắp áo quan tài
Điểm tô công trận bằng hoa trắng
Hoa tuổi học trò, mờ thắm tươi


Xe tang đã khuất nẻo đời
Chuông nhà thờ khóc đưa người ngàn thu
Từ đây tóc rũ khăn sô
Em cài hoa trắng lên mồ người xưa.



Kiên Giang

(Gia Định, 28-05-1958)

Bản này có bút tích công nhận của Thi sĩ.
Nhấn vào hình xem:


Kiên Giang Hoa-tr10




Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 3:53 pm

Hương nước mưa


Trời đang đứng bóng trưa gay gắt
Anh ghé nhà em xin nước mưa
Ngỡ lạc Đào Nguyên hay Thượng Uyển
Khi bông sứ nở hội đương mùa.

Uống nước trời mưa anh những tưởng
Uống mùi hương tóc gái thơ ngây
Nước trong veo quá, không men rượu
Mới uống lòng đã ngây ngất say.

Gió thổi tóc bay hương phảng phất
Giả vờ anh gọi: "Nước mưa thơm"
Hương xông từ tóc lên da thịt
Vì má hồng chưa có dấu hôn.

Vuốt tóc liếc nhìn như bẽn lẽn
Môi cười nửa nụ trách người quen
"Cái anh thi sĩ đa tình quá
Uống nước no rồi chọc ghẹo em".

Cổng đã khép rồi bông sứ rụng
Anh lên đường giữa nắng ban trưa
Lòng còn say ngất dư hương cũ
Hương tóc hay là hương nước mưa.




Kiên Giang


Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 3:57 pm

Khói trắng

(Kính Dâng Mẹ của tôi và của bạn với tất cả lòng thương kính)


Hương cau thơm phức ngôi sao mẹ
Thơm ngát mái nhà, thơm áo cơm;
Con thở trong mùi thơm bát ngát,
Thịt da mái tóc quyện mùi thơm.

Nước mắt chảy xuôi ... tình mẫu tử
Chảy theo nước mắt cuộn mồ hôi.
Mẹ đem cái chết làm nên sống
Nước mắt một dòng ... vẫn chảy xuôi.

Ngày xửa ngày xưa thời trẻ dại,
Con đau rên siết mẹ sầu lo.
Bán đôi bông cưới mua thang thuốc
Mua bánh tai heo, giấy học trò.

Đêm nào con khóc đòi ru ngủ
Mẹ thức mỏi mòn: nhịp võng đưa;
Thân lạnh nằm khoanh lòng mẹ ấm
Mẹ ơi ! Con lớn giữa niềm ru.

Nhớ ngày mẹ ốm nằm trong xó
Chiếu lạnh ủ không ấm vóc gầy
Đau đớn ... không hề rên siết khẽ,
Sợ con nghe tiếng mà buồn lây.

Nói làm sao hết mẹ hiền ơi!
Công đức niềm đau lẫn tiếng cười
Mẹ lấy bụi đời làm phấn sáp
Che dù trời nắng, đội mưa rơi.

Nhớ mùa cau trổ trong vườn cũ
Mẹ quét lá vàng ủ lấy phân.
Khói trắng lên trời như tóc bạc,
Con ngỡ khói tóc quyện mây Tần.

Chiều nay dừng gót trên bờ biển
Nhìn sóng bạc đầu mây trắng trôi
Con ngỡ khói vườn hay tóc mẹ
Bay tìm con, lạc bước giữa đường đời.

Mai mốt con về thăm xóm mẹ,
Thăm mùa cau trổ, bóng làng xưa.
Để rình nghe lại trong hiu quạnh,
Tiếng hát ngày xưa, nhịp võng đưa.

Con sẽ kính dâng bên gối mẹ
Gói trà Tàu, gói bánh tai heo
Hương cau quyện lại hai màu tóc
Nước mắt đoàn viên ấm xóm nghèo.




Kiên Giang

(13 - 6 - 61)

Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 4:01 pm

Lúa sạ miền Nam


Mời bạn về thăm quê hương lúa sạ
Ngắm biển trời Đồng Tháp, đất An Giang.
Gò Óc Eo còn dấu vết một kho tàng
Nhớ thuở bòn vàng những năm đồ khổ
Lặn dưới bùn sâu mở đường hơi thở
Đưng Ba Thê nhớ cỏ lúa Láng Linh
Bảy Núi gọi mây dựng bức tường thành
Ngăn gió độc cho xanh màu lá mạ

Mời bạn về ôm chân cây lúa sạ
Để reo mừng đau xót với Hậu Giang
Mẩy trăm năm từ thuở mới khai hoang
Nhạc rừng trâu vượt trời nghe đồng vọng
Gọi nhau về Miền Tây chân trời mộng
Chào tay chai rạch đất thế lưỡi cày.

Thủy triều lên xuống vơi đầy
Mồ hôi đổ xuống, đất lầy trổ bông.

Mời bạn về thăm vùng trời đất đứng
Để lắng nghe mạch sống chảy âm thầm
Dưới mặt nước, nhạc ngầm gợn dư âm
Chuyển thành sóng dập vờn theo tóc lúa
Lúa yêu đồng nên dịu dàng ca múa
Trên địa đàng thơm ngát hương phù sa
Cá tôm kéo về đại hội hải hà
Ca mừng lúa với “Trường ca sung túc”
Mặt đất rộng phơi da đầu dưới nước
Cho rễ dày đan tóc lúa rối đoanh
Gió gợn mặt biển xanh
Sóng xao tóc lúa vây quanh xóm làng.

Lúa lên theo nước
Lúa vượt lên mây
Lá mỏng lá dày
Bao la biển lúa
Gió nghiêng gió ngửa
Sóng bủa láng cò
Cây lúa dật dờ
Như áo lụa thủy cung chào đại hội
Về Miền Tây với bàn tay vẫy gọi
Chào An Giang Bảy Núi tiếp Láng Linh
Chào kênh Vĩnh Tế nối mạch Giang Thành
Cho nước bạc từ sông xuôi biển cả
Bằng tay thép với đôi chân tượng đá
Những người xưa khai phá địa đàng xanh
Sừng sững Thất Sơn một dãy trường thành
Chim mỏi cánh vẫn bay vào bóng mát
Leo cột buồm nhìn ruộng đồng man mác
Yêu làm sao, trời đất, nước Miền Nam
Vẹt màn rêu trên bia đá núi Sam
Ghi công đức Thoại Ngọc Hầu thuở trước
Người xưa bảo: “Đây là vùng đất phước
Đất oai hùng toàn nhân kiệt địa linh”
Khi trời xanh trở xám lử đao binh
Lúa lặn xuống tránh mùi tanh thuốc súng
Thân lúa mềm nhưng dẻo mềm chân đứng
Đứng cùng người cùng lịch sử Miền Nam
Dù đớn đau bầm dập chẳng rên than
Khi gục xuống là hẹn hò quật khởi

Cò trắng ngàn năm bay chẳng mỏi
Lưng trâu, sáo đậu ngóng mây chiều
Bếp un dệt khói đan mùng lưới
Giấc ngủ ru theo tiếng sáo diều.

Nước càng cao lúa càng cao
Lúa lên theo nước vẫy chào áng mây
Mồ hôi chảy xuống đất lầy
Cho dài lá lúa cho đầy chén cơm.

Chiều chiều chống chiếc xuồng cui nhỏ
Người chống sào như danh tướng chống gươm
Khoát nước giữa đồng thăm đọt lúa
Thêm yêu đồng ruộng mến quê hương
Tay chai sỏi đá
Vuốt đọt lúa non
Ngỡ bồng con nhỏ, ngỡ ôm vợ hiền
Lúa là ngọc
Lúa là tiền
Lúa ru ta lớn trong niềm yêu thương.

Lớp người chết dựng mùa xuân chín
Xác lạnh buộc dây bó đệm bàng
Thịt rã tan từ mùa nước nổi
Bón phân đất béo, hột cơm vàng

Lúa sạ vượt trời cao đất đứng
Bừng bừng hào khí ngút trăng sao
Trái tim bằng thép, chân bằng đá
Nước xoáy lòng sông cuộn máu đào.

Màu Sóc nâu Nàng Tây gạo Điểm
Ngàn năm bốc khói bếp phù sa
Hãy về sông Hậu sông Tiền cũ
Dựng lại quê hương dưới mái nhà.

Dầu ăn gạo Mỹ chở tàu binh
Đừng phụ gạo quê đất nước mình
Lúa sạ vẫn còn nguyên rễ mẹ
Địa đàng còn rộng chân trời xanh.




Kiên Giang

Miền Tây mùa nước lụt 1964

Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 4:05 pm

Mai tôi đi rồi bà có buồn không

Để tưởng nhớ anh Lê Thương từ một câu nói trên giường bệnh trong những ngày sau cùng trước mặt chị Lê Thương: "Mai tôi đi rồi, bà có buồn không?". Kính tặng chị Lê Thương ghi dấu đêm thao thức với nhạc sĩ Lê Thương 20/9/1996, để chị còn nghe văng vẳng bên tai câu nói: "Mai tôi đi rồi, bà có buồn không?".


"Mai tôi đi rồi, bà có buồn không?"
Lời nói êm, sâu nặng nghĩa vợ chồng
Người nhạc sĩ trước phút giây hấp hối
Tám chữ buồn - Dòng nhạc chảy mênh mông
"Mai tôi đi rồi, bà có buồn không?"
Buồn chớ, buồn suốt một đời góa bụa
Nỗi đau nào bằng nỗi vợ xa chồng
Đừng nói anh ơi! Để bớt đau lòng
Hãy giữ nụ cười mang vào nỗi nhớ
Mong anh bình thản như đang viết nhạc
Bản nhạc buồn dù ray rứt dư âm
Không nói ra bởi giấu nỗi buồn ngầm
Ký ức vợ chồng viết ngàn điệp khúc
"Mai tôi đi rồi, bà có buồn không?"
Đừng nói thêm để em bớt đau lòng
Lo cho anh đến phút ngừng hơi thở
Nửa thế kỷ tình yêu mấy mặn nồng
Âm nhạc vô cụng nỗi đau vô tận
Từ thú đau thương nức nở cung đàn
Mặc thời gian chồng chất tuổi phong trần
Tình vẫn thanh xuân dù phai màu tóc
Khóc trong tiếng cười, cười trong tiếng khóc
Lá mùa đông vàng rụng nối mùa xuân
Ba trăm nhạc phẩm: gia tài để lại
Nhạc sống đợi vàng ngọc cũng tiêu tan
Em không hoá đá dù anh khuất núi
Vì tượng hình anh dựng giữa tim em
Chồng nhạc cũ, em kê đầu làm gối
Sẽ gặp anh trong giấc mộng từng đêm.




Kiên Giang

Viện điều dưỡng
Đêm 19 rạng 20/9/1996


Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 4:12 pm

Màu mực tím


Mực tím phai rồi anh vẫn nhớ
Mùa hoa điệp nở, mộng ngày xanh
KG



Tôi đã tương tư màu mực tím
Từng ngày mới viết chữ A, B
Cong queo dòng bút tình thơ dại
Chữ nghĩa đẹp trong nét vụn về.

Mỗi lần trái mồng tơi chín
Anh hái làm mực tím
Tặng cô bạn nữa ve bầu
Cô đem mực tím nhuộm màu áo thơ.

Từ ngày nhuộm áo màu tim tím
Bè bạn gặp em ở cổng trường
Thường gọi : Này cô em áo tím
Cho anh nhểu mực viết văn chương.

Mỗi lần tan học tung tăng bước
Em đụt mưa chiều trú nắng trưa
Dưới lá mồng tơi râm bóng mát
Ngồi nghe mẹ kể chuyện đời xưa.

Mẹ nghèo chăm bón vồng khoai tím
Hái lá mồng tơi bán chợ làng
Đổi gạo mua đèn cùng giấy mực
Nuôi con ăn học, mấy năm trường.

Từ lúc em vào trường áo tím
Riêng anh thi học rớt trường tư
Khác trường, khác lớp, tình chưa ngỏ
Ký ức ngày xanh ... lớp bụi mù.

Mẹ không phiền trách anh thi rớt
Nhưng thoáng nét buồn trong mắt sâu
Vẫn bán lá khoai mua giấy mực
Nuôi con chờ đợi mùa thi sau.

Để tự trách mình anh cạo trọc
Học trò thi rớt hoá nhà sư
Đèn chong từ đó soi trang sách
Chữ nghĩa tương tư mắt học trò.

Sợ lỡ mùa thi mẹ lại già
Gánh hàng oằn nặng, quãng đường xa
Bóng chiều nghiêng xế trên lưng mẹ
Con học đợi ngày chiếm thủ khoa.

Bên song cửa sổ ngôi nhà cổ
Khi mẹ gánh hàng họp chợ đông
Con ngỡ trong hồn, hoa phượng nở
Đẹp thay trang sách dưới đèn chong.

Sương khuya rơi uớt cánh đồng
Ướt vai áo mẹ, ướt lòng sách đêm
Trăng mờ sáng tựa hoa đèn
Mẹ lo cơm áo, con tìm công danh.

Mùa thi ấy con vừa thi đỗ
Thì bóng từ thân đã khuất rồi
Ai đẩy xe tang chầm chậm lại
Chờ hoa phượng rụng phủ quan tài.

Mẹ buông gánh nợ đời đi vội
Cát bụi quay cuồng theo bánh xe
Ví biết mẹ già sao mất sớm
Con tìm danh vọng để làm chi!

Mây Tần từ đó thành mây trắng
Con ngỡ mây tan: tóc mẹ hiền
Ngước mắt nhìn mây con vẫn ngỡ
Mẹ mình họp chợ chốn cung tiên.




Kiên Giang


Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 4:16 pm

Mới cưới


(Để gởi những tâm hồn đoạ lạc khi biết hướng về ngưỡng cửa gia đình.)

Nàng ngỡ vợ chồng như mới cưới .
KG



Thành đô đêm ấy ... trời mưa lớn...
Tơ lạnh giăng sầu xóm ngoại ô.
- Có một linh hồn say đoạ lạc
Trở về hốc hác giữa cơn mưa.

Nghiêng nghiêng chiếc bóng xô phên cửa,
Rón rén vào trong: bóng tối dầy.
Tóc rối còn tanh mùi phấn rữa,
Mặt người úp xuống giữa bàn tay.

Người ấy khoát rèm nhìn chiếu lạnh:
- Kìa người vợ yếu ngủ mê say,
Đôi tay thon nhỏ kê làm gối,
Hai đứa con gầy nằm sải tay.

Thấy chăng con bú trong cơn ngủ,
Nút mạnh đôi bầu vú héo hon.
- Ai biết mẹ gầy trong giấc ngủ,
Vẫn sang dòng máu để nuôi con.

Người chồng đau xót khi nhìn vợ:
Một xác gầy mòn như xác ma!
Khi vắt teo ... đôi bầu sữa máu,
Ru cho con ngủ giấc yên hòa.

Tay run kéo vội manh chăn rách
Đắp vội lên mình ba mẹ con;
Cả một nguồn thương như rủ xuống
Trong niềm hối hận... giữa tâm hồn.

Ai nỡ cuồng say theo phấn bướm,
Đắm hồn sầu mộng giữa men cay ...
Khi con thiếu sữa, cơm lưng chén,
Nhan sắc vợ nhà phải úa phai!

Tô Thị ngàn xưa vang bóng cũ,
Thương chồng hóa đá đứng trông chồng...
Nhưng trong lòng đá ... lòng sương phụ
Vẫn nhịp điều hòa ... nhịp thủy chung!

Từ đấy em ơi hồn đọa lạc
Quay về phía cũ mái lều xưa.
Em thôi vò võ sầu Tô Thị,
Thôi hát bài ca "Núi Vọng Phu".

Ngủ đi em nhé, hiền thê hỡi!
Anh muốn biến thành tiếng hát ru,
Hay tiếng võng đưa, cùng điệu nhạc,
Dỗ cho con, vợ ngủ say sưa.

Vuốt nhẹ bàn tay lên tóc rối
Lòng yêu dào dạt ý tình mơ.
- Vợ hiền nào khác hoa khôi đẹp
Nở trước lòng ai chẳng có mùa.

Nàng trong thao thức vờ say ngủ
Để lắng nghe chồng thương vợ con.
Nàng ngỡ vợ chồng như mới cưới ...
Đêm nay mới thật đêm tân hôn.

Mưa cứ mưa dầm trong ngõ tối
Đèn chong bỗng rực ánh trăng sao;
Phải chăng bạch lạp... đêm hoa chúc
Mừng cuộc hôn nhân mới bắt đầu.




Kiên Giang

- 1956 -

Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 4:19 pm

Ngủ bên chân mẹ


I
Hơn nửa vòng thế kỷ đã qua
Thuở con còn khóc tiếng tu oa
Nằm bên gối mẹ trong mùng vá
Bếp khói xông đêm ấm mái nhà.

Xé vạt áo may thêm tả lót
Mùi thơm khai sánh tợ hương trầm
Bởi thương con, mẹ quên thân mẹ
Hết áo, mẹ liền vội xé khăn.

II
Bây giờ mẹ quá tám mươi rồi
Xuồng tản cư ghé mấy bến đời
Khói đốt đồng mờ che xóm cũ
Ngày xanh của mẹ sớm tàn phai.

Tóc trắng bông gòn màu tuyết phủ
Tuổi già như bóng xế hoàng hôn
Máu khô, sữa cạn, chân mò mẫm
Vẫn sống hẫm hiu kiếp mỏi mòn.

Em gái có chồng đi tứ xứ
Con trai đứa chết, đứa long đong
"Mẹ nuôi con biển Hồ lai láng"
Tình vẫn sâu dù máu cạn dòng.

III
Tết này con ngủ bên chân mẹ
Một cổ thụ già bên gốc khô
Con ngỡ trở về thời bú mớm
Nghe bên thềm vẳng tiếng ầu ơ.

Nhìn mẹ ốm gầy dáng khẳng khiu
Lòng con chua xót biết bao nhiêu
Suốt đêm nước mắt trào bên gối
Bếp khói khuya buồn cũng hắt hiu

IV
Hết Tết con về nơi chợ búa
Bỏ thân cổ thụ giữa mùa đông
Biết con mấy Tết, bao mùa bấc
Còn ngủ bên chân mẹ nửa không!




Kiên Giang

Rạch Giá cuối tháng Chạp âm lịch 1990

Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 4:22 pm

Người hùng thế hệ


Tuổi hai mươi lòng hai mươi,
Là bông lúa mới là trời bình minh

Vì sao sáng chiếu mắt long lanh,
Ưa sống lên mầu mái tóc xanh.
Ngõ hẻm, xóm nghèo đầy bóng tối,
Với ta vẫn đẹp chứa chan tình.

Một thân hình đẹp nhưng không đẹp,
Nếu thiếu tâm hồn, thiếu trái tim.
Nào khác phường túi cơm giá áo,
Cuộc đời ngưng đọng giữa bùn đen.

Người hùng không phải bằng gươm súng,
Xây dựng nên đời bằng máu xương...
- Sáng tạo bằng tim bằng não tủy,
Cuộc đời vẫn đẹp vẫn lên hương.

Bắp thịt dù cằn teo dáng đẹp,
Song già vẫn thắng tuổi hai mươi .
Trên đường ta hát bài "Yêu Sống",
Tiếng hát rung rinh cả mặt trời.

Người hùng thế hệ: người trai Việt,
Không chỉ hùng bằng xác thịt thôi.
Bằng cả tâm hồn và khối óc.
Người hùng thế hệ Việt Nam ơi!




Kiên Giang

- 1956 -

Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 4:29 pm

Nhạc xe bò


Đêm xưa trăng mới đứng đầu
Đoàn xe bò đã qua cầu Hàng Sanh.
Nhạc xe bò rộn âm thanh
Khô khan mà thảm, mong manh mà sầu.
Bánh xe lốc cốc
Lên dốc đầu cầu

Bài thơ nghèo khổ mở đầu giao duyên
Trăng mờ trăng cũng sáng lên
Để nghe đất vọng tiếng rên xe bò
Đường khuya heo hút xa mờ
Cây cằn gục khóc giữa mồ mông lung
Qua vòm bóng tối chập chùng
Cỗ xe chở nặng rêm lòng đường khuya
Tình thơ ý nhạc lê thê
Móng bò phân nhịp, vành xe hoà đàn.
Tình tang! Lốc cốc! Tình tang
Đời nghèo lăn mãi theo đường vết xe
Đi về một nẻo đi về
Mòn bao vòng sắt, nỗi nghèo không tan
Hò xang! Lốc cốc! Hò xang
Nhịp roi mẹ hát cho tan nỗi sầu
Sầu vì đâu
Hận vì đâu
Chỉ trời với ánh trăng thâu thấu tình
Đêm nay thức suốt tàn canh
Một mình mẹ kể, một mình con nghe
- Lâu rồi mẹ phải đánh xe
Sớm hôm chở mướn kéo thuê kiếm tiền
Đời nghèo vất vả, lênh đênh
Khi chìm khi nổi cũng trên xe bò
Mái nhà là dạ xe bò ấy
Rường cột chính là đôi bánh xe
Chiếc vơng tòn ten giăng dưới dạ
Vật, người quấn quít một nhà xe.

Xe lăn chiếc võng nhịp như đu
Vành sắt trầm ngân phổ tiếng ru
Con ngủ say nồng trong sóng nhạc
Nhạc xe nức nở điệu du cư

Ầu ơ ...
Ru con sẵn nhạc xe bò
Ru con sẵn tiếng chuông chùa buồn tênh.

Mai nầy con lớn khôn lên
Nhớ rằng: Cha bị giặc điên cầm tù
Nhớ thù con phải trả thù
Vì đâu? ... mẹ đánh xe bò ... thế cha
Đêm đêm ôm bóng trăng tà
Cỗ xe lưu động, mái nhà lang thang.

Mẹ còn nhớ những năm đồ khổ
Cỗ xe bò thành cỗ xe tang
Chở thây đem gởi nghĩa trang
Kiếm tiền tang khó mua nhang cúng chồng
Những năm ly loạn bềnh bồng
Lòng xe chở nặng những lòng tản cư.

Bánh xe lốc cốc
Xuống dốc đầu cầu
Chuông "Long Vân Tự" nguyện cầu xót xa
Giận đời ly loạn
Máu chảy dầm dề
Cột khăn tang trắng
Mẹ dựng cờ xe
Giữa lòng khăn trắng, mẹ đề chữ tang
Tang cha, mẹ quấn trên đầu võng
Để nhắc cho con một mối thù
Tang chồng, mẹ đội trên đầu
Cho màu tóc bạc tiệp màu khăn tang.

Xe từng qua vạn dốc đường
Mà đời mẹ, dốc đoạn trường chưa qua
Mắt lòa vì ngóng đường xa
Giọng khàn vì hát bài ca "độc hành"
Tình tang! Lốc Cốc! Tang tình!
Nhạc vang hòa khúc viễn trình đắng cay.

Lòng đường là phím là dây
Bánh xe là mấy ngón tay gảy đàn.

Bánh xe nghiến dốc ... cung trầm
Đường ngân vang tiếng dương cầm du dương
Đời nghèo khởi sắc lên hương
Triền miên trong nhạc vấn vương xe bò
Buồn thay! Tiếng vọng chuông chùa
Lắng sâu! Tiếng võng, câu hò, lời ru
Hỡi người mẹ của Ngàn Thu
Đời con quý nhất "bài thơ xe bò".




Kiên Giang

(Hàng Sanh, đêm 25-5-57)

Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 4:31 pm

Nửa con đường chữ S


Tôi đã đi nửa con đường chữ S,
Theo vòng cung chiếc gánh Trường Sơn
Dẫu dấn chân chưa qua vạn nẻo mòn
Nhưng lòng vẫn mến thương miền sỏi đá
Đêm Bồng Sơn ngủ trần nơi quán lá
Ngóng nhìn trăng Bình Định úa phai màu
Nửa khuya, xe đổ ghé Sông Cầu
Ăn Bánh phu thê nhớ hương mùa cưới
Trưa Tam Quan bóng dừa thêu nắng chói
Mà tưởng lầm bóng mát Miền Nam
Ghé Qui Nhơn, lòng hoài niệm thi nhân
Hàn Mặc Tử nằm vũng trăng ói máu
Qua Trà Khúc đêm trăng mười sáu
Nghe nước lên theo xe gió hòa ca.

Ngọt ngào thay hương cớm mạch nha
Uống nước trà Blao làm thơ lưu tặng
Qua bến Hàn Giang chào mừng Đà Nẵng
Luyến màu đá trắng Ngủ Hành Sơn
Đèo Hải Vân mây khói chập chờn
Xe lên dốc trên đầu sóng bạc
Đêm Lăng Cô: bức tranh Thủy mạc
Nét đan thanh bàng bạc khói lam chiều
Màu xanh Bạch Mã tịch liêu
Quyện hồn Lưu Nguyễn bay về ngàn xưa.

Đến nơi rồi Huế đẹp Huế thơ
Núi Ngự trần truồng phơi bồng dảo
Dòng sông Hương ngủ say đêm diễm ảo
Con đò khuya lơ lững giữa vời
Cô gái Huế tóc dài nghiêng nón nhỏ
Lời giao duyên úp mở giọng Liêu Trai
Cố Đô ơi hãy thao thức suốt đêm dài
Nghe xương cốt cựa mình trong đáy mộ

Một thời đại mấy triều vua sụp đổ
Còn sót gì trong dạ đất nâu
Còn sót gì trong đáy mồ sâu
Còn đâu tiếng tung hô vạn tuế
Thành nội xưa nơi hội hè trùng dế
Dấu chân bò dẫm nát sân rồng
Chuông Từ Đàm tan biến giữa hư không
Chùa Thiên Mụ vút cao soi bóng lạnh

Thăm Quảng Trị khi mưa mùa chưa tạnh
Bến sông Hàn rêu đặc cạn lòng sông
Quảng Trị buồn vào giấc ngủ đêm đông
Với thành quách điêu tàn phơi gạch nát
Đường ra Hiền Lương mịt mù gió cát
Đôi lá cờ phơ phất đôi bờ sông
Tôi đến đây nhìn nước chảy một dòng
Màu xanh đỏ phân nhịp cầu vĩ tuyến
Gót độc hành đến đây nửa chuyến
Nửa con đường chữ S dứt nơi đây
Gió không lên cờ chẳng buồn bay
Cho tê tái đất trời bở ngở
Trở lại sông Hàn nằm bến gió
Thức trắng đêm cùng cây cỏ rông rêu
Tôi nằm nghe tiếng khóc giữa cô liêu
Làm nhức nhối hồn đau rên rỉ
Sáng hôm sau xa rời Quảng Trị
Viết bài thơ nửa chuyến độc hành
Chép vào trang lưu bút ngày xanh
Đôi vần ý chân thành mà ray rức...




Kiên Giang


Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 4:35 pm

Quán đình làng


Cây đa trốc gốc
Đè nóc đình làng
Căm hờn quân giặc hung tàn
Làm cho cây ngả, đình làng vẹo xiêu.
Đa tàn, quán đổ đìu hiu
Bao nhiêu lá rụng, bấy nhiêu điêu tàn.
Còn đâu túp quán đình làng
Có cô quán nhỏ bán hàng hữu duyên
Còn đâu những buổi kỳ yên,
Đèn lồng cờ phướn treo trên cổng đình
Còn đâu những mối duyên tình,
Hẹn hò mỗi độ cúng đình kỳ yên.

Cây đa trốc gốc
Thợ mộc đang cưa
Cưa làm mấy khúc
Nước mắt mấy hàng
Khóc cây đa mới rụi tàn
Nên không che quán đình làng như xưa.

Cây đa trốc gốc
Thợ mộc đã cưa
Cưa kèo cưa cột cho vừa
Sửa sang lại quán đình xưa huy hoàng
Thân đa dựng quán đình làng
Uy nghi sống cận Thổ thần từ đây.

Năm năm ra tháng giêng này
Dân làng nao nức lo ngày kỳ yên
Đèn lồng cờ phướn treo lên
Rừng cờ ngũ sắc tô duyên cổng đình.

Cô quán nay thành cô giáo mới
Mở trường ngay lòng quán đình làng
- Dân làng kết tuội trăm hoa nở,
Ra giữa giêng làm lễ tựu trường.
Những mái đầu xanh vừa hớt tóc,
Cườm tay còn ngấn sợi vàm trâu.
Tắm rồi - đi chợ mua manh giấy
Đóng tập bao thêm lớp giấy dầu.

Buổi khai trường vui hơn ngày Tết
Lân múa năm con đủ sắc màu
Mừng quán đình làng vừa cất lại
Tối nay, hát bội hát ba chầu.

Phấn trắng, bảng đen, màu mực tím
Xông hương sách vở ôi! Thiêng liêng
- Trống trường đã đánh xin đừng tưởng
Là trống cúng đình giữa tháng giêng.

Trai làng len lén nhìn cô giáo
Đang viết từng trang tập vỡ lòng
Mới thấy mùa xuân đang thắm nở
Ở lòng cô giáo mới chưa chồng.

Năm năm khi trở về quê cũ
Vừa thấy quán xưa, dáng cổng làng
Lòng thấy hồi xuân, yêu quán cũ
Yêu luôn cô giáo dạy trong trường.




Kiên Giang

(1955)

Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 4:39 pm

Quán giữa đồng


Trà Mi có quán giữa đồng,
Có cô gái nhỏ má hồng hữu duyên;
Hữu duyên mà lại chín chuyên,
Nhưng lòng khép kín như phên quán này.

Trưa vào đúng buổi cày,
Tôi vào quán đợi xế dài ..., cày dâm.
Hôm nào trời đổ mưa dầm,
Tôi vào hơ áo ... đợi tàn cơn mưa.

Chiều chiều gió đẩy gió đưa,
Nhìn xem lá mạ mà mơ duyên nồng.
Tháng ba, cá rốc lên đồng;
Trai làng đã rạ kêu công đầu mùa.
Chiều rồi!... đồng vọng chuông chùa;
Cày chưa hết việc... mặc giờ hoàng hôn.
Cày trưa thiếu nước thiếu cơm,
Ghé vào quán nhỏ đỡ cơn đói lòng.
Cám ơn cô quán giữa đồng,
Quán nghèo tuy hẹp, mà lòng không thưa.

Từ khi giặc đốt quán xưa,
Thiếu nơi trú nắng, đụt mưa qua ngày.
Tôi buồn khi thả vốc cày,
Đành ngồi dang nắng... đợi chiều cày dâm.
Trời dù mưa mới lâm râm,
Tôi lo thiếu lửa ..., hơ chăn áo nghèo.

Tàn rồi biết mấy mùa cày,
Qua bao mùa cấy, lòng nầy quạnh hiu.
Vì đâu quán đổ lều xiêu,
Bao nhiêu tro xám, bấy nhiêu căm hờn.
Ngồi đây than thở nỗi buồn,
Tro còn tro xám, rêu còn rêu xanh.

Xóm ngoài có một đám tranh,
Xóm trong có đám tre xanh như rừng.
Em cột tranh đương mái
Anh đốn tre làm kèo
Dựng lên túp quán nghèo
Trên nền xưa quán cũ.
Vội gì hỡi khách bộ hành,
Ghé đây cô quán sưởi tình xứ quê.
Quán nghèo mình thích mình mê,
Xoài chua cũng nghĩa, bưởi the cũng tình.
Nơi đây có trái thơm lành,
Quít đường Sa đéc, cam sành Mỹ Tho;
No tròn vú sữa Cần Thơ,
Xứ vườn nước biếc gái tơ trắng hồng.

Ít tiền ai muốn no lòng,
Liệu cơm gắp mắm... mùa đồng củ co.
Trai đồng tuy xấu tuy thô,
Năm thìn bão lụt, giá so ngàn vàng.
Ai đang khát nước giữa đàng,
Ghé đây sẽ được cô hàng vuốt ve.
Dừa xiêm gốc ở Bến Tre,
Uống vào uống cả tình quê xứ dừa.
Lạy trời ráo nắng mưa vừa,
Lúa đồng ngậm sữa ... hương mùa dâng men.

Mỗi mùa cày cấy "đông ken",
Quán nghèo rộn rã như phiên chợ làng.
Công cày yêu công cấy
Những mối tình trắng trong
Nở hương trong quán giữa đồng,
Chính đây là quán tơ hồng đưa duyên.
Hết mùa cày cấy "đông ken".
Công cày công cấy lơi nên vợ chồng.
Chỉ riêng cô quán giữa đồng,
Lọc lừa bến nước... tơ hồng chưa xe.
Vái trời khiến xuôi cô quán
Ở vậy ... đừng kén chồng
để cho vui đồng vui áng,
Công cày công cấy còn đông.

Tôi yêu túp quán giữa đồng,
Hay yêu cô quán chưa chồng... đố ai!
đố cô công cấy
đố bên công cày
Bao lâu, ... nàng mới định ngày vu qui?
Hỡi ai về xóm Trà Mi
Ghé thăm cô, kẻo cô đi lấy chồng!...




Kiên Giang


Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 4:42 pm

Sa mạc trắng


Hàng đôi trên giấy: con đường sắt
Gạch đỏ là ga trạm khởi hành
Chữ nghĩa kết toa theo máu óc
Trái tim thi sĩ mãi xuân xanh.

Chấm phết đóng từng ga trạm nhỏ
Trên con đường sắt chạy song song
Trái tim là một con tàu suốt
Chẳng có sân ga trạm cuối cùng.

Thuở bé, mới đi học vỡ lòng
Hàng đôi gạch lợt nét song song.
- Thầy khuyên viết chữ trong hàng ấy
Xem chữ người ta đoán tấm lòng.

Từ lúc vào đời, buông sách vở
Đèn chong leo lét nến liêu trai
Đi tìm cơm áo trong đau khổ
Nước mắt làm khô hết nụ cười.

Đêm nào thai nghén, tim trăn trở
Ngực lép thân gầy, máu ói ra
Đầu gục ngủ say trên vũng trắng
Hồn đau mới ghé tạm sân ga.

Thèm khát làm sao đôi nhịp bước
Giọng ê a rười rượi u buồn
Vang lên từ đấy lòng thơ dại
Từ áo sờn bâu, chiếc guốc mòn.

Ôi bóng xuân xanh đã nhạt rồi
Đường đời bứt phá nét hàng đôi
- Đường đời không thẳng như trang giấy
Ta vẫn đi ngay đến cuối trời.

Đời dẫu bủa giăng ngàn cạm bẫy
Ta đi cho suốt quãng đường xa
Trường đời, chợ giấy là sa mạc
Ngòi bút ta thay bóng lạc đà.

Sa mạc trắng ơi! Sa mạc trắng ơi!
Ta thâu khoảng rộng, bốn phương trời
Vào lòng sa mạc, trong hồn trắng
Quá khứ, tương lai nối nhịp đời.




Kiên Giang

(Rạch Ong 1966)

Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyThu May 31, 2012 4:49 pm

Sàng gạo


Mẹ rắc hoàng hôn theo gạo trắng,
Cám bay phương phất quyện hương cau.
Nghiêng nghiêng bóng xế sau lưng Mẹ
Gạo trắng như màu tóc trắng phau

Thuở bé về quê ăn gạo giã
Đắng cay nước mắt trộn mồ hôi.
Mùi thơm gốc rạ thơm hương khói
Con lớn dần theo số tuổi đời

Từ khi xa xứ lên đô thị
Tiếng máy rền vang át tiếng chày
Cổng kín tường cao đà khuất lấp,
Bóng người sàng gạo cuối chân mây.

Cái gì còn lại trên sàng gạo
Là hạt kim cương: hạt ngọc trời
Phấn cám, bụi đời bay lẫn lộn
Mẹ ơi! cơm trắng bởi mồ hôi.

Suốt đời cực khổ, đời làm dâu
Cay đắng chín muồi nỗi khổ đau
Lừa lọc ân tình theo hột thóc
Trái bồ hòn lẫn hạt trân châu.

Lâu quá con thèm ăn gạo giã
Thèm mùi sữa ngọt, sữa con so
Thèm đêm trăng sáng chày khua cối
Làm rụng hằng nga xuống vũng thơ.

Chiều nào con đứng bên hàng trúc
Thấy tóc Mẹ rơi giữa nắng tà
Tóc trắng nằm chôn trong gạo trắng
Mẹ ngồi nhặt tóc mới hay già.

Cái thời thơ dại không còn nữa
Cát bụi mờ bay khắp nẻo đời
Gạo chợ đã phai mùi gốc rạ
Men đời đắng lắm Mẹ hiền ơi!

Lâu quá nhốt đời trong ngõ hẻm
Lầu cao che khuất áng mây trôi
Mẹ ơi! đâu hướng về quê Mẹ?
Nắng muộn hoàng hôn đã tắt rồi.




Kiên Giang


Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyFri Jun 01, 2012 7:47 am

Tà áo tím


Trời ửng pha lê ngời áo tím
Đường lên trường cũ bướm hồng bay
Gió vừa đủ mát ru da thịt
Suối tóc thề buông như vẫy tay.

Đá sợ gót sen bớt nõn nà
Biến thành nhung gấm dưới chân hoa
Lá rơi lót thảm trên đường mộng
Mở lối vào xuân tuổi ngọc ngà.

Vở mới tương tư mười búp măng
Nâng niu chữ nghĩa giữa tờ hương
Nghe chừng hơi thở thơm tinh khiết
Thỏ thẻ lời chim tiếng hót vang.

Băng trường lên nước màu thời gian
Em khắc tên em ở góc bàn
Năm mới đổi tên thay lớp mới
Em còn gởi lại một mùa xuân.

Ép cánh điệp hồng trong vở cũ
Nhốt vào kỷ niệm chút tình thơ
Tàn niên học cũ, lên trường mới
Tiếc nhớ bâng khuâng thuở học trò.

Nhớ buổi tan trường, chim vỡ tổ
Chờ em trước cổng dưới hàng sao
Phất phơ áo tím qua đường cái
Muốn cúi chào em chẳng dám chào.

Em về lối cũ anh theo lén
Em bước nhanh, anh cũng bước nhanh
Đuổi bắt âm thầm tà áo tím
Ngàn năm còn đẹp dáng xuân xanh.




Kiên Giang


Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyFri Jun 01, 2012 8:20 am

Theo chân Ngoại lượm trái mù u


I.

Ngày thơ theo ngoại lượm mù u
Cho anh kêu ké ngoại, em ừ
Anh xách giỏ trầu theo bước ngoại
Lội đồng, tìm hái cọng u du.[1]

Trời mới xế chiều, chưa tắt nắng
Dù nè em... một cọng u du
Ngoại cười: "Con gái ưa làm điệu
Ra chợ, ngoại mua cho chiếc dù".

Lượm tiếp ngoại mù u mới rụng
Xe đèn thắp đỡ tối ba mươi
Ở nhà quê nhớ thời đồ khổ
Đèn đuốc mù u vẫn sáng trời.

Nịnh đầm, ruột mù u nhồi nhuyển
Rồi tiếp xe đèn đến tối mù
Ngoại tặng anh nguyên đôi đủ cặp
Kể như đèn cưới xóm mù u.

Móc ruột mù u, chừa vỏ mỏng
Anh làm gáo nhỏ... chơi nhà chòi
Nước mưa, em uống năm mười gáo
Uống nước nhà quê nhớ suốt đời.

II.

Rời xóm mù u mấy chục năm
Ngày thanh bình vội vã về thăm
Ngoại già khuất bóng vào thiên cổ
Em lấy chồng xa cũng bặt tăm.

Cây mù u cỗi, người ta đốn
Làm cối làm chày, giả gạo thuê
Mất ngoại, xa em, buồn héo ruột
Mình anh thờ thẫn dạo đường quê.

Đèn mù u, chiếc gáo mù u
Đã lắng chìm trong bụi mịt mù
Đèn điện vẫn cần cho cuộc sống
Anh thầm biết thế, vẫn trầm tư.

III.

Về xóm cũ, mình anh giỗ ngoại
Đèn mù u: kỷ niệm ngày thơ
Anh nhờ họa sĩ lên màu sắc
Ánh lửa trong màu đẹp cõi mơ.

Nghe chày giả gạo đêm trăng sáng
Anh ngỡ vầng trăng như vỡ tung
Cất bước xa làng, sao nhịp cối
Nện vào lòng tiếng vọng rưng rưng.





Kiên Giang


1. Một loại cỏ dại, thân cây mọc thẳng đứng, tàn xoè ra như cánh dù mở rộng.
Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyFri Jun 01, 2012 8:27 am

Thửa lên ba


Mẹ dạy con từng lời đỏ đẻ
Tiếng đầu tiên: Má...Má! Ba...Ba!
Môi thơm sữa nở tròn hoa búp
Hơi gió hát bài "Thơ ấu ca".

Con biết nói, mẹ hôn thắm thiết
Vào đôi môi mộng dính cơm nhai.
Cha cười trong mắt ..., phà hơi thuốc
Tay với bồng con hết thở dài.

Mẹ bảo: "Hàm râu hôi thuốc điếu"
Cha liền hớt tóc, xức dầu thơm
Nghe con đỏ đẻ lời ba má
Từ đó cha mình thương má hơn.

Con nói bằng tim lời mẹ dạy
Từ khi nằm võng, thuở lên ba
Vào trường, tay viết theo tim nhé
Con viết thâm tình đậm chữ hoa.

Cô giáo dịu hiền thay thế mẹ
Dạy con đồ đậm chữ song thân
Dầu con bập bẹ Mờ...a...sắc
Chữ mẹ vẫn nguyên một ý vần.

Lên năm, lên sáu rồi lên bảy
Con sẽ quên dần tiếng võng đưa
Dầu đổi lớp thầy, thay nhãn tập
Đừng quên tiếng mẹ, mái trường xưa.





Kiên Giang


Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyFri Jun 01, 2012 8:31 am

Tiền và Lá

(Riêng tặng các bạn đã dang dở với mối tình đầu ...)


Ngày thơ, hớt tóc "miểng rùa
Ngày thơ, mẹ bắt đeo "bùa cầu ông".
Đôi ta cùng học vỡ lòng,
Dắt tay qua những cánh đồng lúa xanh.
Đôi nhà cũng một sắc tranh,
Chia nhau từ một trái chanh, trái đào.
Đêm vàng soi bóng trăng cao,
Ngồi bên bờ giếng đếm sao trên trời.
Anh moi đất nắn "tượng người",
Em thơ thẩn nhặt lá rơi làm tiền.
Mỗi ngày chợ họp mười phiên,
Anh đem "người đất" đổi tiền "lá rơi".
Nào ngờ mai mỉa cho tôi,
Lớn lên em đã bị người ta mua.

Kiếp tôi là kiếp làm thơ,
Vốn riêng chỉ có muôn mùa lá rơi.
Tiền không là lá em ơi!
Tiền là giấy bạc của đời in ra.
Người ta giấy bạc đầy nhà,
Cho nên mới được gọi là chồng em.

Bây giờ những buổi chiều êm,
Anh gom lá đốt, khói lên tận trời!!!

Người mua đã bị mua rồi,
Chợ lòng họp một mình tôi vui gì!




Kiên Giang

(1956)

Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyFri Jun 01, 2012 8:34 am

Tiếng ru ba miền


Tiếng mẹ ngân nga triều nước lớn
Điệu vành khuyên, âm hưởng tiếng chim oanh
Mây không đuổi cánh cò bay mỏi gió
Đất miệt vườn mở rộng chân trời xanh.

Tiếng mẹ ra mở đường bay cánh gió
Kết tụ mùa xuân trải bốn ngàn năm
Chìm xuống đất ngấm vào đáy thâm tâm
Sức mạnh chìm ngụy trang trong tiếng nấc
Mắt chìm xuống mà tâm hồn bất khuất
Tóc ngả màu vì bạc trắng niềm tang
Vạt áo tứ thân, manh áo vá quàng
Đều in ngầm bản đồ cong chữ S.

Tiếng mẹ ru sình non thành đất thép
Trường Sơn gầy giương đòn gánh dẻo dai
Mốc trắng mồ hôi lưng áo vá vai,
Lóng lánh kim cương trái tim mẹ Việt
Tiếng ru vượt trời cao ôi diễm tuyệt
Cuộn sông Hồng uốn khúc Cửu Long Giang.
Gõ xương khô gọi hồn phách mồ hoang.

Thức dậy tìm sử xanh hơi thở mát,
Hòn Vọng Phu nhìn thủy triều ca hát
Tình hoài hương bát ngát mấy trùng dương
Nắng vàng hanh lồng bóng nước soi gương
Rừng gọi gió cho sương mù bàng bạc.

Mỏi mòn tiếng vạc
Đêm lạnh kêu sương
Hai mươi năm lẻ đau thương
Chiến tranh rỉ sét trong xương sọ người.

Hiu hiu khói hắt sương mờ cổ độ
Quạnh hiu trời đất đục màu mây
Áo nâu sút chỉ đường may
Cánh diều chao gió, đứt dây tơ trời
Mối giềng gấm vóc xe lơi
Vơng nghèo nát bố, tao nôi rã rời
Đạn bom cày nát đất trời
Mà niềm đau vẫn chói ngời trăng sao.

Uất hận giặc Ngô mười năm thế kỷ
Căm hờn xâm lược suốt trăm năm
Việt Nam! Việt Nam! hỡi Việt Nam!
Con gọi mẹ bằng niềm đau bốc lửa

Con gọi mẹ thuở nằm nôi bú sữa
Khi mẹ già ngồi vá áo đêm thâu
Khi chỉ kim xe kết mối thù sâu
Khi trẻ thơ thả diều trên bãi cỏ
Khi tuổi xuân nhìn đời tia mắt lửa
Khi gái quê gánh….

Vườn cây xơ xác lá cành
Nụ hoa chưa kết trái lành, lại khô
Mắt nai ngơ ngác bơ vơ
Chiều hoang chống nạng bên mồ, tìm cha.

Mặt đất biển trời đang nhiễm độc
Gió tanh tử khí lạnh mồ hoang
NGàn hoa máu nở trong gai lửa
Tổ Quốc mình chừ bấy thịt xương.

Sông Hồng ứa máu
Bốc lửa Hồ Gươm
Quặn thắt sông Hương
Mây trùm đỉnh Ngự chiều sương gợn buồn
Tiếng kinh Diệu Đế mỏi mòn
Ngàn năm thao thức gọi hồn ngàn xưa
Miền Trung đau khổ
Ơi xứ dân gầy
Máu xương đông đặc luống cày khô khan
“Trời hành cơn lụt mỗi năm”
Nước Thu Bồn lạnh tê chân dân gầy.

Bởi rơi nhiều nước mắt
Nên ruột thắt chín chiều
Đồng Nai sóng gợn cánh bèo ly hương
Cò bay thẳng cánh đồng hoang
Khóc thương đọt lúa Chiêm vàng héo hon
Hỏa châu đốt trái trăng tròn
Sôi màu da mét xanh dờn niềm đau.

Xích lại gần nhau những màu da mất máu
Hãy chuyền cho nhau tấm áo tứ thân.
Hãy xé làm hai nửa mảnh khăn thâm
Hãy sớt chia một tấm tình ruột thịt
Hai mươi năm mù mịt
Mặt trời lặn từ lâu
Cỏ gai mọc giữa đầu lâu
Máu xươg thế kỷ bắc cầu Việt Nam.
Chắp tay cầu nguyện
Hoà bình hiển hiện
Trong lòng Việt Nam
- Bao giờ Xuân mới là Xuân
- Khi chuông đồng vọng thanh âm êm đềm
- Bao giờ tiếng hát lả mềm
- Khi hơi thở ngọt vút niềm ca dao
- Bao giờ trời thắp trăng sao
- Khi bàn tay cháy khêu cao ngọn đèn.

Nhìn xuống thấp ba miền đất máu
Tạ ơn người ngủ giấc ngàn thu
Nằm trong vơng đất hay lòng mẹ
Ghiền được vỗ về tiếng hát ru.

Một dãy giang sơn hề gấm vóc
Cà Mau liền máu thịt Nam Quan
Trường Sơn nằm soãi ôm lưng mẹ
Chín mạch rồng phun máu Việt Nam.

Mùa Xuân tới, trời yên cơn bão loạn
Cánh diều bay reo múa giữa lưng trời
Bong bóng màu nâng mộng đẹp lên khơi
Mắt ngước lên đọng vầng trăng ngũ sắc
Đường xuống tận phương Nam ra ải Bắc
Còi tàu đêm thét vọng nhạc thanh bình
Cả Việt Nam rách nát sẽ cựa mình,
Chào rừng, biển, núi, đồng vừa sống lại
Ôi tha thiết đê mê, ôi cuồng dại !
Niềm ước mơ vĩ đại của toàn dân
Đứng đi lên chỉ đứng một chân
Những phế binh, những anh hùng cứu nước
Hãy chống nạng hàng đầu, cùng nhịp bước
Trước dân lành, khi vừa hết chiến tranh
Kéo nhau đi khắp đồng ruộng thị thành
Cứ khóc mừng trên đường tìm về xứ

Chùa Một Cột còn soi gương nước cũ
Hồn Hát Giang thức ngủ mắt Mê Linh
Trăng Hồ Tây còn gợn sóng lung linh
Cau mặt uốn nếp nhăn chào lịch sử
Cùng nhau đốt khói thiêng đền Trấn Vũ
Lên chùa Hương cầu nguyện Hội non sông.

Sông Hương nhớ mạch sông Hồng
Máu ngàn xưa chảy quặn lòng đế đô
Tiếng ngâm sa mạc ngẩn ngơ
Hồn Khâm Thiên cũ xông mồ quan viên
Màu vôi trắng nhịp Trường Tiền
Tiếng hò mái đẩy thôi chìm đáy khuya
Giọt sương vọng cổ đầm đìa
Gọi phù sa kéo nhau về bình nguyên
Bông gòn phơn phớt mây tiên
Cho bồ câu trắng bay lên đỉnh trời.

Tiếng mẹ ru kéo lơi vòng kẽm sét
Phá vòng đai thế kỷ chiến tranh đen
Không xưng danh mà đời vẫn gọi tên
Mẹ Việt Nam: Mẹ oai hùng vạn kỷ
Đàn con mẹ mang tâm hồn thi sĩ
Tay làm thơ tay mở cánh thiên thần
Múa bút so gươm diệt lũ hung tàn
Dựng bao gấm mùa xuân trong huyết sử
Thế nước lòng dân ào ào thác lũ
Tổ Quốc mình bất tử vượt thời gian.

Miền Trung sỏi đá
Lên nhịp hò khoan
Bánh xe gió vẫn chuyển luân khí hùng
Điệu ru cay đắng vị gừng
Mưa trong nắng đục, nhạc lừng sông Hương
Tiếng ngâm sa mạc
Giọng điệu à ời
Ngàn năm còn nức nở lời Nguyễn Du
Hồn Đồ Chiểu quyện cỏ khô
Ngàn năm dậy sóng tiếng ru đồng bằng.




Kiên Giang

Đêm 12-12-68

Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang EmptyFri Jun 01, 2012 8:42 am

Tìm nắng trong đêm


Ba hát, Má ngâm, con chép lại,
Bài thơ Tìm Nắng viết trong đêm.
Mai khôn lớn, thấu tình cha gởi
Một tấm lòng cha mấy nỗi niềm.

Con, vợ ngủ bên cầu vệ sinh
Trong nhà ổ chuột, hẻm Ba Đình
Gối chăn, nhà bếp cùng tanh tưởi
Không ở tù sao chịu ngục hình.

Di ảnh Mẹ, sao đôi mắt ướt
Từ mồ sâu đã trở về thăm
Khói hương hiu hắt: mây tang úa
Nói dối: Mẹ ơi! Đó khói trầm.

Thuở khai hoang ở nhà kê tán
Bồ lúa, hàng ba tắm ánh trăng
Hủ gạo nay không còn hột tấm
Thua kẻ kêu cơm ở vệ đường.

Tôm luộc co mình cong dáng ngủ
Duỗi chân e sập đổ bàn thờ
Giống tù nhân nhốt “xà lim” tối
Muỗi rệp tha hồ hút máu thơ.
Không giường nệm, vợ con nằm đất
Hơi lạnh không xua nắng hỏa lò
Lửa nướng con thành khô cá lẹp
Thương con thức giấc dậy làm thơ.

Ăn sớm lo chiều, ôi thắt thẻo
Anh ơi! hết gạo, hết đồ cầm
Bé Uyên đòi sách, đòi mua nhạc
Tiếng vợ buồn như nhạc ngũ âm.

Cha già con muộn, con mau lớn
Măng mọc tre tàn: Tre héo khô
Quần áo học trò con mặc chật
Đòi mua ba chẳng đủ tiền mua.

Trời hỡi, Ngọc Hoàng, ơi Phật, Chúa
Đâu từ bi, bác ái, tình người
Kẻ gian nịnh bợ, giàu như thổi
Người sạch trong tan nát rã rời.

Bạc tỉ dồn hầu bao mọt nước
Của công nhét túi lũ sâu dân
Mộ bia còn bị ăn xương cốt
Đừng nói làm chi chuyện nghĩa nhân.

Giải phóng thật ra là lũ giặc
Đổi màu mặt nạ lũ ma trơi,
Giàu đen rắn độc, nghèo tro bụi
Ai hóa kiếp, còn ai đổi đời?

Ba hối hận hai lần "hạ chiếu"
Đốt thiêu con, vợ, phủ hoa tươi.
Rồi ba treo cổ mừng sinh nhật
Thi sĩ Kiên Giang đã đổi đời.




Kiên Giang

Kiên Giang viết trong đêm.
(Hẻm Ba Đình - quận 8 )


Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Kiên Giang Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Kiên Giang   Kiên Giang Empty

Về Đầu Trang Go down
 
Kiên Giang
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 2 trangChuyển đến trang : 1, 2  Next

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: Thơ Tuyển Việt Nam :: Từ 1930 đến nay-
Chuyển đến