Nhà nàng ở cạnh nhà tôi, Cách nhau cái dậu mùng tơi xanh rờn. Hai người sống giữa cô đơn, Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi. Giá đừng có dậu mùng tơi, Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng.
Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng... Có con bướm trắng thường sang bên này. Bướm ơi! Bướm hãy vào đây! Cho tôi hỏi nhỏ câu này chút thôi... Chả bao giờ thấy nàng cười, Nàng hong tơ ướt ra ngoài mái hiên. Mắt nàng đăm đắm trông lên...
Con bươm bướm trắng về bên ấy rồi! Bỗng dưng tôi thấy bồi hồi, Tôi buồn tự hỏi: "Hay tôi yêu nàng?" -- Không, từ ân ái lỡ làng, Tình tôi than lạnh gio tàn làm sao? Tơ hong nàng chả cất vào, Con bươm bướm trắng hôm nào cũng sang.
Mấy hôm nay chẳng thấy nàng, Giá tôi cũng có tơ vàng mà hong. Cái gì như thể nhớ mong? Nhớ nàng? Không! Quyết là không nhớ nàng! Vâng, từ ân ái nhỡ nhàng, Lòng tôi riêng nhớ bạn vàng ngày xưa.
Tầm tầm giời cứ đổ mưa, Hết hôm nay nữa là vừa bốn hôm. Cô đơn buồn lại thêm buồn, Tạnh mưa bươm bướm biết còn sang chơi?
Hôm nay mưa đã tạnh rồi! Tơ không hong nữa, bướm lười không sang. Bên hiên vẫn vắng bóng nàng, Rưng rưng... tôi gục xuống bàn rưng rưng... Nhớ con bướm trắng lạ lùng! Nhớ tơ vàng nữa, nhưng không nhớ nàng.
Hỡi ơi! Bướm trắng tơ vàng! Mau về mà chịu tang nàng đi thôi! Đêm qua nàng đã chết rồi, Nghẹn ngào tôi khóc... Quả tôi yêu nàng.
Hồn trinh còn ở trần gian? Nhập vào bướm trắng mà sang bên này!
Tôi rút ruột nhả dòng tơ óng mượt Hôm nay đây dệt áo với thêu cờ. Cờ non sông bay lộng giữa trời thu, Sao sáng mọc, sắc tơ vàng óng ánh, Áo lụa ấm những ngày đông giá lạnh. Uốn xiêm tơ nhịp múa hội xuân lành, Tôi âm thầm trong đống lá dâu xanh, Nằm gọn ghẽ giữa lòng tơ vấn vít. Tôi mải miết (cho dù tôi sẽ chết) Tôi nhảy vào nước lửa để dâng tơ, Nồi ươm sôi, khói nước tỏa sương mờ... Người hãy gắng quay tơ và dệt lụa. Xin hiển trọn cuộc đời tôi bé nhỏ Cho cờ thiêng, cho áo ấm, cho người.
Xót xa thay! Xưa họ lấy hồn tôi, Xe những sợi tơ đàn kỹ nữ, Mê hát xướng, những chàng tuấn tú, Đêm liền đêm rượu thịt say sưa. Họ dệt tôi thành những tấm khăn tơ Thêu nắn nót đôi trái tim rớm máu, Mũi tên cắm, gửi tặng người yêu dấu.
Họ lại may thành những tấm long bào, Khoác lên mình những kẻ ngự ngôi cao Chuyên vui sướng trên máu xương trăm họ. Kẻ quyền quý cắt tôi từng mảnh nhỏ, May áo quần, xếp chặt những rương son. Mà dân gian thì rét mướt gầy mòn Quần áo vải rách bươm như mớ giẻ, Tôi đã sống phí mùa xuân tuổi trẻ, Oan dâu xanh mà uổng cả tơ vàng, Làm trò chơi cho một bọn giàu sang, Đem thiên hạ vùi sâu vòng khổ não...
Cách mạng nổi, một mùa thu gió bão Gông ách xưa đều đổ gãy tan tành, Tôi, con tằm, ăn những lá dâu xanh, Của dân tộc do mồ hôi nước mắt Bao dân lành trần cánh tay cuốc đất Để nuôi tôi, tôi xin nhả tơ vàng, Đây dòng tơ từ buổi gió thu sang! Người hãy gắng quay tơ mà dệt lụa. Xin hiến trọn cuộc đời tôi bé nhỏ Cho cờ thiêng, cho áo ấm, cho người.
Đàn tôi đứt hết dây rồi Không người nối hộ, không người thay cho Rì rào những buổi gieo mưa Lòng đơn ngỡ tiếng quay tơ đằm đằm.
Có cô lối xóm hàng năm Trồng dâu tốt lá, chăn tằm ươm tơ Năm nay biết đến bao giờ Dâu cô tới lứa, tằm cô chín vàng? Tơ cô óng chuốt mịn màng Sang xin một ít cho đàn có dây.
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Fri Aug 17, 2012 10:03 am
Đêm cuối cùng
Hội làng mở giữa mùa thu, Trời cao gió cả trăng như ban ngày.
Hội làng còn một đêm nay, Gặp em còn một lần nầy nữa thôi. Phường chèo đóng Nhị độ Mai, Sao em lại đứng với người đi xem? Mấy lần tôi muốn gọi em, Lớp Mai Sinh tiễn Hạnh Nguyên sang Hồ.
Tình tôi mở giữa mùa thu, Tình em lẳng lặng kín như buồng tằm.
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Fri Aug 17, 2012 10:05 am
Đêm mưa đất khách
Một thân lận đận nơi trời xa. Nằm nghe mưa rơi trên mái nhà Gió bắt vào thu đầy tiếng lá Đời tàn, mộng đẹp, tiếc xuân qua. Long tong mưa nhỏ gieo từng giọt Vắng lặng không nao một tiếng gà Chờ nửa vầng trăng, trăng chẳng lại Đêm dài đằng đẵng, đêm bao la.
Cũng may cho những người lưu lạc Càng khỏi trông trăng đỡ nhớ nhà. Mấy tháng chưa nguôi sầu hận cũ, Nằm đây chăn chiếu của người ta Đĩa đèn chết đuối thân bồ hải Chung Tử đi rồi lẻ Bá Nha. Khá thương nghìn dặm thân làm khách. Nằm đọc Liêu Trai bạn với ma. Run run song ngỏ bàn tay lạnh, Phảng phất giường đen dải áo là. Bữa mộng ân tình, say đến sáng Bài thơ tâm sự nghĩ không ra. Chuyến đò thân thế đưa toàn hận Bãi cát phù sinh đổi tháp ngà. Đổi thay gớm mặt người thiên hạ, Giường mộng thương cho gái nõn nà Đất khách Mai Sinh cười phụ bạc, Đêm dài Hàn Tín mộng vinh hoa. Ở đã không đành đi cũng dở, Thân này há ngại chuyện xông pha. Sàng đầu kim tận từ hôm đó, Tráng sĩ vô nhan cực lắm mà! "Thời lai đồ điếu thành công dị Sự khứ anh hùng ẩm hận đa" Hỡi ôi! Trời đất vô cùng rộng Nào biết tìm đâu một mái nhà? Có như mắt Tịch xanh mà uổng Đất khách cùng đường ta khóc ta! Mưa mãi mưa hoài mưa bứt rứt Đêm dài đằng đẵng đêm bao la...
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Fri Aug 17, 2012 10:07 am
Đêm mưa nhớ bạn
Đương đêm trời đổ mưa rào Nằm đây mơ dáng lầu cao kinh thành Mây hồ trắng, nước hồ xanh Ngày xưa hai đứa chúng mình quen nhau Chung vui cho đến chung sầu Lòng thơ chung trắng, mái đầu chung xanh Cái ga Hàng Cỏ vô tình Bỗng ai đem dựng trường đình mà chơi! Cũng là một chuyến tàu xuôi Chuyến tàu xé lẻ chia đôi chúng mình Rời ra những ngón tay xinh Tàu đi ánh sáng kinh thành bừng lên Nơi này chẳng có ai quen Nhớ nhung xin gửi tới miền lầu cao Thương như thế, nhớ làm sao! Kinh thành biết có mưa rào đêm nay? Hồn đơn phách quế đắng cay Có ai buồn nhớ nơi này nữa không?
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Fri Aug 17, 2012 10:41 am
Đôi mắt
Vò nhàu chéo áo làm vui Ướt đôi mắt đẹp nhìn tôi nặng tình Sông đầy lạnh bến dừa xanh Kể từ ngày cưới xa anh lần đầu Chiều quê lùi lại sau tàu Mắt em sáng mãi chòm sao trên trời Đưa chồng vượt biển ra khơi Đêm đêm con mắt vì tôi thức ròng... Miền Nam em đứng trông chồng Đầu sông ngọn sóng một lòng đinh ninh Có trong đôi mắt em xinh Ánh hồ Gươm biếc in hình ảnh tôi Xóm thưa bằn bặt tiếng cười Lúa non đổ bãi, trái tươi rụng vườn Mắt em sực tỉnh lửa hờn Trái ngon lại chín, lúa thơm lại vàng Nghiêng đầu hôn tóc con ngoan Mắt em giếng ngọt mơ màng trăng thanh Con nhìn mắt mẹ long lanh Đẹp lời sông núi thắm tình cha con.
Mây bay tóc phố đầu thôn Anh thương đôi mắt vẫn tròn ánh sao Mây thu thăm thẳm từng cao Mắt em rót sáng thêm vào mắt anh.
Đường về dựng suối treo ghềnh Chân ta vững bước, mắt mình rối trông Chiều quê lại ngát hương đồng Đêp sao đôi mắt tiễn chồng hôm xưa...
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Fri Aug 17, 2012 10:48 am
Đồng Tháp Mười
Bảy trăm nghìn mẫu đất Sớt chia bốn tỉnh miền Nam Khăng khít biên thuỳ Chùa Tháp Nằm trong tay trái Cửu Long Giang Đồng Tháp Mười Đồng Tháp Mười Bao la bát ngát Bưng sậy lên hoang Mùa nắng đất khô cỏ cháy Mùa mưa nước ngập lan tràn Cò trắng nghìn năm bay chẳng dứt Chân trời bốn mặt rộng thênh thang. Bưng sình hỗn loạn Kênh rạch ngổn ngang Theo bờ kênh dân chúng lập thành làng Sức mạnh muôn người góp lại Khẩn đất khai hoang Đào đìa nuôi cá Lên liếp trồng tràm Cố nông cùng sức ra làm Nhớ câu tấc đất tấc vàng bấy nhiêu Muỗi mòng đỉa vắt Nước đọng bùn lầy Người dân quyết sống Quản gì đắng cay Nao nao mạch máu dòng kênh chảy Loang loáng mồ hôi luống đất cày Tuần mưa cữ nắng đổi thay Vườn đơm trái ngọt, ruộng đầy lúa thơm Đồng Tháp Mười Một mảnh giang sơn Hình thôn dáng xóm thương thương Hoa ô môi nở bốn phương anh đào.
Kể từ khi Đặt chân lên đất nước này Giặc Pháp giở trò xâm lược Ngậm hờn vong quốc Tháp Mười chung oán hận với non sông Bông súng ngoài đồng Bầm gan tím mặt Nước phèn chua chát Lắng nỗi đau thương Đốc Binh Kiều, Thiên Hộ Dương Bóng cờ khởi nghĩa mờ trong gió sương Dưới tay giặc trăm đường nhục nhã Hai tay làm, làm chả có ăn Sưu cao thuế nặng trăm phần Bưng tai bịt mắt xiềng chân gục đầu Trai tráng đi xâu Trẻ không được học Đói nghèo nheo nhóc Khắp cả non sông thành địa ngục Há riêng Đồng Tháp mà thôi! Tiếng cuốc canh trường kêu khắc khoải Đồng hoang vời vợi bóng trăng soi... Gươm báu chôn vùi Đợi giờ quật khởi Tám mươi năm đen tối Chao ôi! Thèm khát mặt trời Đến một buổi Lửa uất hận bùng sôi cùng máu đổ Mầm đấu tranh vút mọc với sao vàng Khắp xóm cùng làng Reo hò chuyển đất Say sưa ngây ngất Cùng với giang sơn Mừng ngày độc lập Đồng Tháp Mười Đồng Tháp Mười Cờ đỏ sao vàng Tung bay đầy trời Lúa vàng reo vui Chim ca không ngớt lời Địa ngục phá toang Xiềng xích chặt rồi Giữa mùa thu, xuân đất nước khoe tươi Sáng ra Đồng Tháp mặt trời lại lên Dân ta giành được chính quyền Gieo mùa hạnh phúc xây nền tự do Gây dựng lại cơ đồ Đồng Tháp Người dân cày mở mặt từ đây Tiếng hò xa vướng chân mây Bông gòn trắng xóa trải đầy lối đi Sóng xanh biển lúa xanh rì Gió lên từng dãy buồm về phiêu phiêu... Mỹ An, Thiên Hộ, Cái Bèo Rau tươi, trái chín, chợ chiều họp đông.
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Fri Aug 17, 2012 10:58 am
Đường rừng chiều
Lữ hành bắt gặp quán cơm, Bầy ong bắt gặp mùi thơm hoa rừng. Đèo cao con suối ngập ngừng, Nắng thoai thoải nắng chiều lưng lửng chiều. Trăng non như một cành diều, Trẻ con phất dối thả liều trên mây. Chim nào kêu mỏi ngàn cây, Ngẩn ngơ đôi chiếc ngựa gầy dong xe. Đồi sim dan díu nương chè, Trắng phau khói núi, xanh lè áo ai...
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Fri Aug 17, 2012 2:00 pm
Giấc mơ
Bỗng dưng đúc được nhà vàng Sắm xe tứ mã rước nàng vu quy Vợ hiền cử án tề my Nửa năm đèn sách đi thi đỗ đầu Ý không cho cưới nàng hầu Nửa đêm vợ khóc hoen mầu mắt xanh Quan to nhất phẩm triều đình Lầu cao, cửa cuốn buông mành có hoa Ðêm đêm gối cánh tay ngà Nồi kê chưa chín... canh gà đã sôi. Cánh tay ngọc biến đâu rồi? Gối chăn còn giữ nguyên mùi phấn hương.
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Fri Aug 17, 2012 2:02 pm
Giấc mơ anh lái đò
Năm xưa chở chiếc thuyền này Cho cô sang bãi tước đay chiều chiều Để tôi mơ mãi, mơ nhiều: "Tước đay se võng nhuộm điều ta đi Tưng bừng vua mở khoa thi, Tôi đỗ quan trạng vinh quy về làng Võng anh đi trước võng nàng Cả hai chiếc võng cùng sang một đò."
Đồn rằng đám cưới cô to Nhà trai thuê chín chiếc đò đón dâu Nhà gái ăn chín nghìn cau Tiền cheo, tiền cưới chừng đâu chín nghìn... Lang thang tôi dạm bán thuyền Có người trả chín quan tiền, lại thôi!
Buông sào cho nước sông trôi Bãi đay thấp thoáng, tôi ngồi tôi mơ Có người con gái đang tơ Vẫy tay ý muốn sang nhờ bãi đay Sao cô không gọi sáng ngày Giờ thuyền tôi đã chở đầy thuyền mơ Con sông nó có hai bờ Tôi chưa đỗ trạng, thôi cô lại nhà.
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Fri Aug 17, 2012 3:03 pm
Giòng dư lệ
Tặng T.T.Kh. Cho tôi ép nốt giòng dư lệ Rỏ xuống thành thơ khóc chút duyên. T.T.Kh.
Gió đưa xác lá về đường, Thu sang nhuộm cả sầu thương một trời. Sầu thương quyện lấy hồn tôi, Đêm qua ngồi đọc thơ người xa xăm. Một ngàn năm, một vạn năm, Con tằm vẫn kiếp con tằm vương tơ. Tặng người gọi một giòng thơ, Hay là giòng nước mắt thừa đêm qua. Đường về Thanh Hóa bao xa, Bao giờ ra nhớ rủ ta với, chàng! Bảo rằng quan chẳng cho sang, Ai đời quan cấm đò ngang bao giờ!
Vườn Thanh qua đấy năm xưa, Trọ nhờ đêm ấy giời mưa tối giời. Quanh lò sưởi ấm, bên tôi, Bên người lão bộc đương ngồi quay tơ. Tuổi nàng năm ấy còn thơ, Còn bao hứa hẹn đợi chờ một mai. (Rồi đây bao gió bụi đời, Tôi quên sao được con người vườn Thanh). Lạnh lùng canh lại sang canh, Lòng tôi thao thức với tình bâng quơ. Bởi sinh làm kiếp giang hồ, Dám đâu toan tính se tơ giữa đàng.
Thu sang, rồi lại thu sang, Cúc bao lần nở, lá vàng bao rơi? Bao nhiêu vật đổi sao dời? Đường bao dặm thẳm? hỡi người bốn phương? Trọ bao nhiêu quán bên đường, Nhưng không lần nữa qua vườn Thanh xưa. Cô nàng đêm ấy quay tơ. Tôi quên sao được hẳn chưa lấy chồng. Một hôm lòng lại nhủ lòng: Nơi đây giáp với cánh đồng vườn Thanh. Rồi tôi len lén một mình, Ra đi với một tấm tình hay hay. Đường mòn tràn ngập bông may, Gió heo báo trước một ngày thu sang. Dừng chân trước cửa nhà nàng, Thấy hoa vàng với bướm vàng hôn nhau. Tìm nàng chẳng thấy nàng đâu, Lá rơi lả tả trên đầu như mưa... Chợt người lão bộc năm xưa, Từ đâu mang mảnh guồng tơ lại nhà.
Một hai xin phép ông già, Trọ nhờ đêm ấy nữa là hai đêm. Ông già nể khách người quen, Ngậm ngùi kể lại một thiên "hận tình". Rồi ông kết: (giọng bất bình) "Trời cay nghiệt thế cho đành? Thưa ông. Cô tôi nhạt cả môi hồng, Cô tôi chết cả tấm lòng ngây thơ. Đâu còn sống lại trong mơ, Đâu còn sống lại bên bờ sông yêu? Buồn the sầu sớm thương chiều, Khóc thầm biết có bao nhiêu lệ rồi ! Tơ duyên đến thế là thôi, Thế là uổng cả một đời tài hoa. Đêm đêm bên cạnh chồng già, Và bên cạnh bóng người xa hiện về..." Rùng mình, tôi vội gạt đi: "Già ơi ! Thảm lắm ! Kể chi dài giòng. Cháu từ mắc số long đong, Yêu thương chìm tận đáy lòng đã lâu. Đau thương qua mấy mươi cầu, Cạn giòng nước mắt, còn đâu khóc người."
"Dối già một chút mà thôi, Nghe lời già kể, cháu mười đêm luôn Chợt thương, chợt khóc, chợt buồn, Cháu như một kẻ mất hồn, già ơi!"
Chuyện xưa hồ lãng quên rồi, Bỗng đâu xem được thơ người vườn Thanh. Bao nhiêu oan khổ vì tình, Cớ sao giống hệt chuyện mình gặp xưa? Phải chăng. Mình có nên ngờ, Rằng người năm cũ bây giờ là đây?
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Fri Aug 17, 2012 4:26 pm
Hành phương Nam
Gửi Văn Viễn
Đôi ta lưu lạc phương Nam này Trải mấy mùa qua én nhạn bay Xuân đến khắp trời hoa rượu nở Riêng ta với ngươi buồn vậy thay.
Lòng đắng, sá gì muôn hớp rượu Mà không uống cạn mà không say Lời thề buổi ấy cầu Tư Mã Mà áo khinh cừu không ai may.
Ngươi giam chí lớn vòng cơm áo Ta trói chân vào nợ nước mây Ai biết thương nhau từ buổi trước Bây giờ gặp nhau trong phút giây.
Nợ tình chưa trả tròn một món Sòng đời, thua đến trắng hai tay Quê nhà xa lắc, xa lơ đó Ngoảnh lại tha hồ mây trắng bay.
Tâm giao mấy kẻ thì phương Bắc Ly tán vì cơn gió bụi này Người ơi buồn lắm mà không khóc Mà vẫn cười qua chén rượu đầy Vẫn dám tiêu hoang cho đến hết Ngày mai ra sao rồi hãy hay Ngày mai có nghĩa gì đâu nhỉ! Cốt nhất cười vui trọn tối nay Rãy ruồng châu ngọc, thù son phấn Mắt đỏ lên rồi cứ chết ngay.
Hỡi ơi Nhiếp Chính mà băm mặt Giữa chợ ai người khóc nhận thây Kinh Kha giữa chợ sầu nghiêng chén Ai kẻ dâng vàng, kẻ biếu tay? Mơ gì ấp Tiết thiêu văn tự, Giầy cỏ, gươm cùn, ta đi đây.
Ta đi nhưng biết về đâu chứ? Đã dấy phong yên lộng bốn trời; Thà cứ ở đây ngồi giữa chợ, Uống say mà gọi thế nhân ơi!
Thế nhân mắt trắng như ngân nhũ, Ta với nhà ngươi cả tiếng cười Dằn chén hất cao đầu cỏ dại Hát rằng phương Nam ta với ngươi Ngươi ơi! Ngươi ơi! Hề ngươi ơi! Ngươi sang bên ấy sao mà lạnh, Nhịp trúc ta về lạnh mấy mươi...
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Nguyễn Bính Tue Aug 21, 2012 10:48 am
Không hẹn ngày về
Tặng Anh Thơ
Anh đi không hẹn ngày về Chỉ đào ai buộc, tóc thề ai chôn? Muốn gì anh muốn gì hơn Hôn hoàng nay, lại hoàng hôn mai ngày. Môi khô vóc liễu thêm gầy; Anh xa, ai kẻ lông mày cho ai. Thơ không làm trọn một bài Đàn không gảy trọn một vài khúc ngâm. Ông tơ già quá nên nhầm Ai cho sum họp, ai làm chia phôi Chẳng thà đừng kết duyên đôi Có yêu nhau đấy để rồi xa nhau. Tính năm tính tháng thêm rầu Ấy hai con én ngang lầu bay bay... [1]
Nguyễn Bính 1. Chữ đầu dòng của các câu thơ là: "Anh Chỉ Muốn Hôn Môi Anh Thơ Đàn Ông Ai Chẳng Có Tính Ấy"