Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng Nhập  
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» Gửi em ở cuối sông Hồng
Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Feb 17, 2023 8:01 am by Vân Nhi

» Tôi đi học
Nguyễn Văn Vĩnh  EmptySat Sep 07, 2019 4:23 pm by Vân Nhi

» Trần Hưng Đạo
Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyWed Jun 06, 2018 4:53 pm by Vân Nhi

» Huyền Chi
Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyMon Jun 04, 2018 4:35 pm by Vân Nhi

» Guitar đường phố: đỉnh của đỉnh
Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyTue May 29, 2018 7:45 am by Vân Nhi

» Quan Âm Thị Kính
Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri May 25, 2018 2:02 pm by Vân Nhi

» Thanh Tịnh
Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyMon May 21, 2018 3:25 pm by Vân Nhi

» Thuyền viễn xứ
Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyThu May 03, 2018 2:19 pm by Vân Nhi

» Xuân Tâm
Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyThu Jul 06, 2017 1:49 pm by Vân Nhi

April 2024
MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     
CalendarCalendar
Most Viewed Topics
Lý Bạch
Nguyễn Bỉnh Khiêm
Nguyễn Khuyến
Bùi Giáng
Vũ Hoàng Chương
Đoạn Trường Tân Thanh
Đại Nam Quốc Sử diễn ca
Chế Lan Viên
Trần Tế Xương
Quách Tấn
Keywords
những Xương Chỉnh phan thầy trường Trần Lược quách Khuyến Thiên nhất đoạn công Đường Pháp dũng Trọng Luật trinh xuân nhân nguyễn miền Liên thảm

 

 Nguyễn Văn Vĩnh

Go down 
Chuyển đến trang : 1, 2  Next
Tác giảThông điệp
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
Bài gửiTiêu đề: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyThu Oct 04, 2012 1:59 pm

Nguyễn Văn Vĩnh
(1882–1936)

Nguyễn Văn Vĩnh  Nguyenvanvinh
Vài nét về tác giả:

Nguyễn Văn Vĩnh là nhà tân học, nhà báo, nhà văn, nhà phiên dịch Việt Nam đầu thế kỷ 20. Khi viết, ông ký nhiều bút hiệu: Tân Nam Tử, Quan Thành, Tông Gia, Lang Gia, Mũi Tẹt Tử, Đào Thị Loan.

Nguyễn Văn Vĩnh sinh ngày 15 tháng 6 năm 1882 tại nhà số 46, phố Hàng Giấy, Hà Nội. Nhưng quê gốc của ông là làng Phượng Vũ, xã Phượng Dực, phủ Thường Tín, tỉnh Hà Đông (nay thuộc xã Phượng Dực, huyện Phú Xuyên, thành phố Hà Nội). Vì quá nghèo, cha mẹ ông phải bỏ làng quê ra ở nhờ nhà bà nghè Đại Gia (tức ông nghè Phạm Huy Hổ) ở phố Hàng Giấy kiếm sống, và rồi sinh ông tại đây.

Năm lên 8 tuổi, ông đi chăn bò thuê ngoài bãi sông Hồng. Sau đó, ông phát hiện ở đình làng Yên Phụ (nay là Trường phổ thông cơ sở Mạc Đĩnh Chi, Hà Nội) có lớp học do thầy giáo người nước ngoài phụ trách, dạy học sinh trở thành thông ngôn (nhân viên phiên dịch).

Sau đó, ông về xin phép cha mẹ được thôi nghề chăn bò, để làm công việc kéo quạt làm mát cho lớp học này. Ngồi cuối lớp kéo quạt, nhưng ông vẫn chăm chú nghe giảng. Nhờ vậy, mà ông nói và viết được tiếng Pháp.

Được Hiệu trưởng D’Argence chú ý và nâng đỡ, đến kỳ thi tốt nghiệp, ông được phép dự thi cùng với 40 học sinh khác, và đã đỗ thứ 12 khi mới 11 tuổi. Nhờ được đặc cách là học sinh chính thức của trường, nên ông được cấp học bổng để theo học trường thông ngôn (Collège des Intreprêtes) niên khóa 1893-1895, và đã đỗ thủ khoa.

Năm 1896, 14 tuổi, ông làm thông ngôn ở Tòa sứ Lào Cai. Ở đây, ông tự học thêm tiếng Anh và tiếng Hoa.

Năm 1902-1905, ông chuyển về Tòa sứ Hải Phòng và Bắc Giang. Thời gian này ông làm cộng tác viên cho tờ Courrier d’Hai Phong (Thư tín Hải Phòng) và tờ Tribune Indochinoise (Diễn đàn Đông Dương).

Được Công sứ Bắc Giang Hauser đánh giá rất cao về tài mẫn tiệp và khả năng nói tiếng Pháp của ông, nên đặc cách cho ông làm Chánh văn phòng. Khi viên quan này được cử làm Đốc lý Hà Nội, ông cũng được đi theo.

Dưới thời Toàn quyền Beau, nhờ sự giúp đỡ của Hauser, Nguyễn Văn Vĩnh cùng với các bạn đồng chí hướng, lần lượt làm đơn xin thành lập Hội Trí Tri (Hà Nội), Hội Dịch sách, Hội giúp đỡ người Việt đi sang Pháp du học, Đông Kinh nghĩa thục (ông là người thảo điều lệ, viết đơn xin phép, và sau đó là giáo viên tiếng Pháp của trường).

Năm 1906, ông cùng Hauser sang Pháp lo việc tổ chức gian hàng Bắc Kỳ tại Hội chợ thuộc địa ở Marseille. Được nhìn tận mắt nền văn minh phương Tây, ông trở về nước với quyết tâm truyền bá Quốc ngữ và bài bác hủ tục phong kiến để canh tân đất nước.

Được Hauser giới thiệu, ông làm quen với Schneider, một chuyên gia nghề in sách và nghề làm báo. Khi đã quen việc, ông xin từ chức ở Phủ Thống sứ để đứng ra làm báo và làm nhà in.

Tiếp đó, ông được Schneider mời biên soạn và in ấn tờ Đại Nam đồng văn nhật báo (Tờ báo hàng ngày của nước Đại Nam chung một văn tự). Cũng trong năm này, ông là người Việt Nam đầu tiên gia nhập Hội nhân quyền Pháp.

Năm 1907, sau khi ra được 722 số, tờ báo trên đổi tên là Đăng cổ tùng báo (Tập báo khêu đèn gióng trống) do ông làm Chủ bút.

Lo ngại vì đường lối hoạt động của Đông Kinh nghĩa thục, thực dân Pháp ra lệnh đóng cửa trường vào tháng 11 năm 1907. Sau đó, họ còn cho bắt giam Phan Chu Trinh, là một trong số giáo viên của trường.

Lập tức, Nguyễn Văn Vĩnh cùng với bốn người Pháp đồng ký tên đòi thả Phan Chu Trinh. Việc làm này cùng với việc cho đăng báo bài Đầu Pháp chính phủ thư của Phan Chu Trinh (dịch từ tiếng Pháp ra tiếng Việt, rồi cho đăng ở phụ trương tờ Đăng cổ tùng báo), khiến Nguyễn Văn Vĩnh bị chính quyền thực dân gọi lên đe dọa.

Sau vụ Kháng thuế Trung Kỳ (tháng 3 năm 1908) và vụ Hà thành đầu độc ở Hà Nội (tháng 6 năm 1908), thực dân Pháp liền cho đóng cửa Đăng cổ tùng báo của ông, đồng thời cấm diễn thuyết, cấm lưu hành và tàng trữ các tác phẩm của trường Đông Kinh nghĩa thục.

Năm 1908, ông được bầu vào Hội đồng thành phố Hà Nội. Cùng năm này, ông xin ra tờ Notre Journal (Nhật báo của chúng ta). Báo này tồn tại được 2 năm.

Năm 1910, ông xin ra tờ Notre Revue (Tạp chí của chúng ta). Báo này ra được 12 số. Cùng năm đó, ông Sài Gòn vào làm Chủ bút tờ Lục tỉnh tân văn.

Năm 1913, ông trở lại Hà Nội làm Chủ bút tờ tuần báo Đông Dương tạp chí (do Schneider sáng lập vào ngày 15 tháng 3 năm 1913). Sau đó, ông được bầu vào Hội đồng Tư vấn Bắc Kỳ (sau đổi làm Viện dân biểu).

Năm 1914, ông kiêm luôn chức Chủ bút tờ Trung Bắc tân văn do Schneider sáng lập.

Sau ngày 15 tháng 9 năm 1919, Đông Dương tạp chí ngừng xuất bản. Thay thế nó là tờ Học báo (tờ báo của bậc tiểu học, Trần Trọng Kim lo việc bài vở, Nguyễn Văn Vĩnh làm Chủ nhiệm). Cũng trong năm này, ông Vĩnh mua tờ Trung Bắc tân văn và cho ra hàng ngày (đây là tờ báo hàng ngày đầu tiên ở Bắc Kỳ).

Năm 1927, ông cùng với Vayrac lập tủ sách Âu Tây tư tưởng (La pensée de l’Occident), rồi tổ chức in các sách do ông dịch thuật.

Năm 1929, ông được bầu vào Hội đồng Kinh tế và tài chính Đông Dương.

Năm 1931, ông cho ra tờ An Nam Nouveau (An Nam mới). Ông làm Chủ nhiệm kiêm Chủ bút cho đến năm 1934.

Năm 1932, ông đi dự họp Đại Hội đồng Kinh tế Tài chính Đông Dương tại Sài Gòn. Trong một buổi họp, ông đã thay mặt giới doanh nghiệp phản đối việc chuyển đồng tiền Đông Dương từ ngân bản vị sang kim bản vị, vì có lợi cho ngân hàng Pháp, nhưng lại có hại cho nền kinh tế Đông Dương.

Đang họp thì có trát của Tòa án đòi tịch biên gia sản vì ông thiếu nợ, do vay tiền lập tờ An Nam Nouveau.

Vỡ nợ, Nguyễn Văn Vĩnh phải sang Lào đào vàng và chết vì bệnh sốt rét ác tính, trên một con thuyền độc mộc ở sông Sêbăngghi (Lào) với một chiếc quản bút trong tay, đang viết dở thiên ký sự Un mois avec des chercheurs d’or (Một tháng với những người tìm vàng, viết bằng tiếng Pháp đăng tải nhiều kỳ trên báo L’Annam nouveau), ở tuổi 54, vào đúng ngày 2 tháng 5 năm 1936.

Linh cữu Nguyễn Văn Vĩnh sau đó được đưa về an táng ngày 8 tháng 5 năm 1936 tại Hà Nội. Tại buổi lễ tang, đông đảo giới báo chí của cả ba kỳ đã đến tiễn đưa ông dưới dòng chữ: Kinh viếng Ông tổ của nghề báo


Tác phẩm:

Theo thống kê chưa đầy đủ, những công trình của Nguyễn Văn Vĩnh gồm có:

Sáng tác

Những bài luận thuyết và ký sự sau:

- Xét tật mình (khởi đăng trên Đông Dương tạp chí từ số 6)
- Phận làm dân (khởi đăng trên Đông Dương tạp chí từ số 48)
- Chỉnh đốn lại cách cai trị dân xã (khởi đăng trên Đông Dương tạp chí từ số 61)
- Nhời đàn bà (khởi đăng trên Đông Dương tạp chí từ số 5)
- Hương Sơn hành trình (Hành trình thăm chùa Hương, đăng trên Đông Dương tạp chí từ số 41 đến 45)
- Một tháng với những người tìm vàng (viết dở dang).

Dịch từ tiếng Pháp sang tiếng Việt

- Thơ ngụ ngôn của La Fontaine (Fable de La Fontaine)
- Truyện trẻ con của Perrault (Les conte de Charles Perrault).

- Mai nương Lệ cốt (Manon Lescaut), tiểu thuyết của Abbé Prévost.
- Ba người ngự lâm pháo thủ (Les trois mouquetaires), tiểu thuyết của Alexandre Dumas.
- Những kẻ khốn nạn(Les Misérables), tiểu thuyết của Victor Hugo.
- Miếng da lừa (La peau de chagrin), tiểu thuyết của Honoré de Balzac.
- Guy-li-ve du ký (Les voyages de Gulliver's), truyện của Jonathan Swift.
- Tê-lê-mặc phiêu lưu ký (Les aventures de Télémaque), truyện của Fénélon.
- Bốn vở kịch của Molière: Trưởng giả học làm sang (Le Bourgeois Gentilhomme), Giả đạo đức (Le misanthrope), Người bệnh tưởng (Le malade imaginaire), Người biển lận (L'avare).
- Tục ca lệ (Turcaret), kịch của Lesage .
- Truyện các danh nhân Hy lạp và La Mã (Lé vies parallèles des hommes illustres de la Grèce et de Rome)của Plutarque.
Rabelais của Emile Vayrac.
- Le parfum des humanités (Sử ký thanh hoa) của Emile Vayrac.
-Chàng Gil Blax xứ Xăngtizan (Gil Blas de Santillane), tiểu thuyết của Lesage.

Ngoài ra còn những bài dịch về Luân lý học (khởi đăng trên Đông Dương tạp chí từ số 15) và triết học yếu lược (khởi đăng trên Đông Dương tạp chí từ số 28).

Dịch từ tiếng Việt sang tiếng Pháp:

- Kim Vân Kiều tân dẫn Pháp văn (tức Truyện Kiều của Nguyễn Du). Đăng từng kỳ trên Đông Dương tạp chí' từ số 18 trở đi.

Dịch từ chữ Hán sang tiếng Pháp:

- Tiền Xích Bích và Hậu Xích Bích, đăng trên Đông Dương tạp chí, lớp mới, số 66-68.


Nguồn: http://vi.wikipedia.org

Về Đầu Trang Go down
Vân Nhi
Đại Ca
Đại Ca
Vân Nhi


Tổng số bài gửi : 5654
Points : 5977
Thanks : 35
Join date : 04/11/2011
Đến từ : phan thiết

Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyThu Oct 04, 2012 2:11 pm

Thư mục

* THƠ NGỤ NGÔN LA FONTAINE
  • Lừa mang hòm sắc
  • Mèo già và con chuột nhắt
  • Con Gấu và hai bác lái
  • Người giết Cọp
  • Chó Sói và đàn Gà Tây
  • Con chó bị chủ xẻo tai
  • Đống của với hai người
  • Các thầy lang
  • Hội đồng chuột
  • Hai người tranh nhau con sò
  • Các loài vật phải bệnh dịch hạch
  • Chó Sói và bức tượng
  • Hai con Dê cái
  • Mặt trời và loài ếch
  • Sư-tử, con Lang và con Hồ
  • Thần Chết và lão tiều phu
  • Già kén kẹn hom
  • Sư-tử về già
  • Anh chàng đứng tuổi với hai chị nhân ngãi
  • Triều đình Vua Sư-tử
  • Con chim phải tên
  • Cụ già và ba người trai trẻ

  • Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyThu Oct 04, 2012 2:19 pm

    Mấy lời của dịch giả


    Tập dịch-văn này tôi làm ra kể đã lâu năm lắm rồi, khi còn ít tuổi, chưa làm văn bao giờ, mà đọc qua thơ La Fontaine cũng phải cảm hứng, chấp chảnh nên văn, tuy lắm câu văn còn lấc-cấc lắm, nhưng các bạn độc giả, cũng nhiều ông xét quá rộng cho là dụng công dịch là đúng. Đúng đây là đúng cái tinh thần, chứ không có nề gì những chữ « hổ » đổi làm « sư-tử », « cái gậy » đổi ra « con chó », khiến cho những người thắc mắc được một cuộc vui, ngồi soi bói từng câu từng chữ, mà kể được ra có ba bốn chữ dịch lầm.

    Những chỗ sai lầm đó, trong bản in này cũng xin cứ để nguyên không dám chữa. Lại in thêm cả nguyên văn tiếng Pháp, cho ai nấy đều có thể khảo xét.
    NGUYỄN VĂN VĨNH


    --------

    VXTĐ: Vài nét về La Fontaine:

    Theo http://vi.wikipedia.org: Jean de La Fontaine (8 tháng 7 năm 1621 – 13 tháng 4 năm 1695), tên tiếng Hán Việt La Phụng Tiên hay Lã Phụng Tiên, là một nhà thơ ngụ ngôn nổi tiếng của Pháp, những bài thơ của ông được biết đến rất rộng rãi vào thế kỷ 17. Theo Gustave Flaubert, ông là nhà thơ Pháp duy nhất hiểu và làm chủ những kết cấu tinh vi trong của ngôn ngữ Pháp trước Victor Hugo. Một bộ phim nói về cuộc sống của ông đã được phát hành tại Pháp vào tháng 4 năm 2007 (Jean de La Fontaine - le défi).


    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyThu Oct 04, 2012 2:32 pm

    Con ve và con kiến


    Ve sầu kêu ve ve,
    ......... Suốt mùa hè,
    Đến kỳ gió bấc thổi,
    Nguồn cơn thật bối-rối.
    Một miếng cũng chẳng còn,
    Ruồi bọ không một con.
    Vác miệng chịu khúm-núm,
    Sang chị Kiến hàng-xóm.
    Xin cùng chị cho vay,
    Dăm ba hạt qua ngày.
    — Từ nay sang tháng hạ,
    Em lại xin đem trả.
    Trước thu, thề Đất Trời!
    Xin đủ cả vốn lời.
    Tính Kiến ghét vay cậy;
    Thói ấy chẳng hề chi.
    — Nắng ráo chú làm gì?
    Kiến hỏi Ve như vậy.
    Ve rằng:
    .........— Luôn đêm ngày,
    Tôi hát, thiệt gì bác.
    Kiến rằng:
    .........— Xưa chú hát! Nay thử múa coi đây.



    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Vevaki10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 7:32 am

    Con cá nhỏ và người đánh cá


    ....Miễn là cá sống dưới hồ,
    Cỏn-con cũng có ngày to kếch-xù.
    ....Nhưng mà cá đã cắn cu (câu),
    Thả ra tôi nghĩ còn ngu nào tầy!
    ....Mỗi chốc câu lại được ngay,
    ....Cá chép nọ lúc ngày còn nhỏ,
    ....Mắc lưỡi câu anh nọ bên sông.
    .......Người rằng:
    ........— Thôi cũng là xong.
    Chẳng chi cũng miếng ở trong đĩa đầy,
    ......Sao bằng ta bỏ ngay vào rổ.
    ....Cá chép con lại nỏ mồm kêu:
    .......— Thân tôi phỏng được bao nhiêu.
    Chẳng qua nửa miếng là nhiều chứ chi?
    ....Xin ông đợi đến khi tôi lớn,
    ....Tôi lại đây để đón ông câu.
    ......Đắt tiền cũng có người thầu (mua).
    Chẳng hơn cá oắt phải câu hàng nghìn.
    ....Mà hồ dễ đã nên một đĩa,
    ....Ăn chua mồm thấm-thía vào đâu.
    ........Người rằng:
    ..........— Dầu chẳng thấm đâu,
    Hỡi anh cá oắt ra mầu khôn-ngoan.
    ....Thôi anh hãy khoan khoan lời tán,
    ....Bữa chiều nay tạm rán ăn chơi.
    ......Gà chuồng ai thả đuổi chơi,
    Biết đâu cá nước chim trời mà tin.



    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Ccnvnd10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 7:38 am

    Chó rừng và chó giữ nhà


    Chó rừng kia xương ngoài da bọc,
    Bởi chó nhà săn-sóc trông nom
    Bữa kia gặp một chó xồm,
    Tròn quay béo mượt, phải hôm chạy quàng
    Chó rừng cũng tính choang một mẻ,
    Vồ anh kia mà xé thit ra.
    Ngặt rằng chó lớn thực-thà,
    Ví bằng đấu sức ai đà dám đoan
    Rằng chó rừng quyết toan được trận,
    Sơn-cẩu ta đành phận khiêm-cung.
    Lại gần rủ-rỉ nói cùng,
    Khen anh chó nọ mượt lông đẫy mình.
    Chó rằng: — Ví tiên-sinh muốn vậy,
    Có khó chi việc ấy mà thèm,
    Ngài nên từ chốn sơn-nham,
    Là nơi kham khổ ở làm chi đây.
    Gầy lõ thịt một dây cùng kiết,
    Các ông đây thảm-thiết đói dài.
    Được bữa hôm khó bữa mai,
    Tháng ngày chăm chắm miệng nhai vẫn thèm
    Cứ theo ta thử xem một chuyến.
    Chó rừng bèn gạ chuyện một khi:
    — Muốn được vậy phải làm gì?
    Đáp rằng: — Công việc khó chi đâu mà
    Đồ rách rưới đi qua cửa ngõ,
    Thì sủa ran đuổi nó đi xa;
    Ngày ngày nịnh hót chủ nhà,
    Vẫy đuôi mừng rỡ ai mà chẳng thương.
    Chỉ có vậy bữa thường cơm cháo,
    Thịt cùng gà xương xẩu thiếu chi.
    Lại còn chủ mến vuốt ve.
    Chó rừng ưng vậy đi theo nửa đường.
    Chợt nom thấy một khoang cổ chó.
    Hỏi khoang gì, thì nó chối không.
    Hỏi đi hỏi lại kỳ cùng,
    Cho ra cái vết trụi lông là gì.
    Chó một mực lì lì chẳng nói:
    — Cái vật này, ngài hỏi làm chi?
    Tái tam hỏi lại hỏi đi,
    Thì ra vết xích còn ghi rành rành.
    — Chết nỗi! Thế ra anh phải buộc!
    Muốn chạy dong không được hay sao?
    Chó rằng: — Buộc mãi đâu nào,
    Họa là mới xích chẳng bao lâu mà.
    — Dẫu chẳng mấy cũng là phải xích,
    Cái tự do, gì thích cho tầy!
    Thôi thôi, mặc bữa no say,
    Ngàn vàng hồ dễ sánh tầy thảnh thơi!
    Chó rừng chạy riết một thôi.



    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Crvcgn10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 7:50 am

    Chó rừng và chó giữ nhà còm


    Mới rồi kể chuyện cá con,
    Kêu-ca tán-tụng nỉ-non hết lời,
    Mà sau cũng phải vào nồi.
    Con gà đã nhốt chuồng rồi chớ tha
    Thả ra mà đuổi ai mà,
    Dại ngây vô giá, thật là nên chê.
    Người khôn cá chẳng dại gì,
    Thủ-thân là nghĩa, ai thì chẳng siêng.
    Giải cho nghĩa ấy phân miêng,
    Nên đem chuyện nữa kể thêm sau này:
    Chó rừng kia mới dại thay!
    Gặp muông gia-cẩu ở ngay cổng làng
    Đã toan quắp lấy gọn-gàng,
    Nỏ mồm chó lại kêu van còn gầy:
    — Xin ngài hãy xá thân này,
    Để chờ ông chủ tháng này cưới con.
    Cô tôi gặp hội đào-non,
    Bụng nầy no béo chẳng còn thiếu chi.
    Chó rừng tin vậy tha đi,
    Cách chừng mấy bữa rồi thì lại sang.
    Xem gầy hay béo cho tường,
    Ai hay chó lẩn gậm giường nọ ra.
    Cách trong bờ giậu nói qua:
    — Đợi đây một lát tôi ra bây giờ.
    Anh bằng lại có lòng chờ,
    Cả anh Thủ-hộ cũng đưa ra chào.
    Thủ-hộ là chó dữ sao,
    Chó rừng vùng ấy con nào cũng kinh.
    Anh kia nghe vậy biết tình,
    Chào qua Thủ-hộ chạy nhanh vô rừng.
    Đã nhanh mà dại vô chừng,
    Sài-lang mà lại chưa từng mưu-gian.


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Crcn10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 8:11 am

    Lừa đội lốt sư tử


    Con lừa kia đội da sư-tử.
    Khắp một vùng tưởng dữ đều-kinh.
    Tuy rằng là vật đáng khinh,
    Mà ai cũng sợ oai linh con lừa.
    Rủi phải khi tai thò một mẩu,
    Lòi ngay ra điên-đảo khi-man.
    Chó kia chạy đuổi sủa ran,
    Làm cho ai nấy nổi cơn tức cười.
    Cách giả-hình mấy người đã biết,
    Thấy mãnh-sư chạy riết trong đồng.
    Thì ai cũng lấy lạ-lùng,
    Mãnh-sư để chó đuổi cùng thế nhưng?
    Xét lắm kế lẫy lừng trong cõi,
    Cũng chẳng qua giả-dối như lừa.
    Nghênh-ngang hống-hách gió mưa,
    Chẳng qua đội lốt để lừa người ngây.


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Lua10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 8:16 am

    Con nhái muốn to bằng con bò


    Con nhái nom thấy con bò,
    Hình-dung đẹp-đẽ, mình to béo tròn.
    Nhái bằng quả trứng tí-hon.
    Lại toan cố sức bằng con bò vàng.
    Ngậm hơi, cổ bạnh, bụng trương;
    Kêu: — Chị em đến xem tường cho ta.
    Đã bằng chưa, chị trông, nà!
    Bạn rằng: — Còn kém. — Nhái đà phồng thêm;
    Hỏi rằng: — Được chửa, chị em?
    Bạn rằng: — Chưa được; Phồng thêm ít nhiều.
    — Chị ơi! Còn kém bao nhiêu?
    Bạn rằng: — Còn phải phồng nhiều. Kém xa!
    Tức mình, chị nhái oắt ta,
    Lại phồng bụng quá vỡ ra chết liền.
    Ở đời lắm kẻ thật điên,
    Sức hèn lại muốn tranh tiên với người.
    Dại thay những thói đua đòi
    Vinh gì cuộc rượu trận cười mà ganh.
    Để cho cơ-nghiệp tan-tành.


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Nhai10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 8:20 am

    Chó rừng và con cò


    Chó rừng tham ăn hay nuốt vội,
    Nhân một khi vui hội anh em.
    Miếng ngon đương lúc miệng thèm,
    Chưa trôi miếng gối đã thêm miếng đầu.
    Phải cái xương mắc sâu trong họng,
    Phúc mười đời cò bỗng đi qua.
    Chó rừng mới gạt chị ta,
    Đến ngay thò mỏ gắp ra một hòn.
    Xong công việc, cò còn tính giá,
    Chó rừng đà chẳng trả tiền công,
    Lại còn ơn vỗ như không:
    — Đầu mày trong cổ họng ông mới rồi.
    Đã thoát khỏi thì thôi, phúc-đức!
    Lại chửa mừng còn chực đòi công.
    Bội ơn! Cút thẳng cho xong,
    Chớ hề đến trước mặt ông mà ngầy!


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Cho10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 8:25 am

    Gà đẻ trứng vàng


    Tham thì thâm, cổ-nhân dạy thế,
    Lấy chuyện gà ra để răn đời,
    Đem câu bịa đặt kể chơi:
    Một hôm gà nọ đẻ rơi trứng vàng.
    Chủ ngỡ có bảo-tàng trong bụng,
    Mổ phăng ra chắc cũng mau giàu,
    Ai ngờ có cóc chi đâu,
    Gà thường cũng vậy, khác nhau chút nào.
    Chủ biết dại, kêu gào tiếc của;
    Làm gương soi cho đứa tham tâm,
    Mới đây có kẻ nghĩ lầm;
    Được mười lại muốn ngay trăm ngay nghìn.
    Trơ ra hết nhẵn ngồi nhìn.


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Ga10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 8:30 am

    Hai thằng ăn trộm với con lừa


    Vị con lừa, của vừa ăn trộm,
    Hai đứa gian đánh lộn cùng nhau,
    Thằng này muốn để về sau,
    Thằng kia muốn bán cho mau lấy tiền.
    Khi hai cậu huyên-thiên ẩu-đả,
    Anh đấm đau anh đá cũng già.
    Xẩy thằng ăn cắp thứ ba,
    Ở đâu lại phỏng lừa ta tẩu liền.
    Con lừa đó như in một xứ.
    Mấy ông vua tranh cự cùng nhau.
    Tự dưng người ở đâu đâu,
    Cướp phăng xứ ấy đem câu giảng hòa.
    Thế là trơ mắt thỏ ra.


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Trom10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 8:40 am

    Con thỏ và con rùa


    Đi cho sớm, việc gì tất-tả
    Chuyện Thỏ Rùa nghĩ đã hay thay!
    Rùa kia gọi Thỏ bảo:
    — Này,
    Thi cùng ta chạy từ đây qua đường.
    Thỏ bảo Rùa:
    — Chị thường hóa dại
    Hãy uống xong thuốc tẩy vài liều
    Họa chăng ta có nhận keo
    Rùa càng thách tợn, giải treo thật nhiều
    Thỏ tức khí bao nhiêu cũng đắt;
    Đem giải kia mà đặt bên đường.
    Những gì lọ kể dài dang;
    Ai ngồi chủ cuộc, phân tường nói chi,
    Thỏ ra sức chỉ đi ba bước,
    Là đến nơi lấy được như không,
    Vội chi mà chẳng thong-dong
    Vừa đi vừa bỡn cũng không chậm gì.
    Đứng gặm cỏ, có khi cũng sớm,
    Mặc kệ Rùa, Thỏ hợm ta đây,
    Chàng-dàng chân dép chân giầy
    Trong khi Rùa nọ ai hay vội-vàng,
    Biết thân nặng lại càng cố gắng:
    Cứ từ-từ rảo cẳng bước lên.
    Sá chi thân phận Rùa hèn,
    Thỏ càng đủng-đỉnh ở bên vệ đường.
    Nhường chạy trước thêm càng danh-giá
    Muốn lúc nào mà chả đến chơi
    Vừa đi, vừa nghỉ, vừa chơi;
    Nghe hơi gió thổi, xem trời kéo mây,
    Rùa thấm thoát đến ngay trước đích
    Thỏ vội-vàng một mạch chồn chân,
    Nhưng mà chửa được đến gần,
    Thì Rùa đã tới nơi ăn giải rồi.
    Lại còn nhiếc một hồi: — Chú Thỏ,
    Đã bảo mà, nhanh có làm chi!
    Ví chăng nhà cũng đội đi.
    Như ta đây nữa, chú thì bước sao?


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Thorua10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 8:54 am

    Gà trống và Hồ ly


    Trên cành cây con gà trống đậu,
    Đã khôn-ngoan lại láu việc đời.
    Hồ-ly đến ngọt mấy lời:
    — Đôi ta hết giận, tới thời hòa-an.
    Nay trong khắp thế-gian thân-ái
    Tình anh em tôi lại thưa anh
    Xuống đây hôn cái tỏ tình;
    Trăm nơi còn phải chạy nhanh mới cùng,
    Rầy mặc sức vẫy-vùng đi lại,
    Tôi với anh hết hại lẫn nhau.
    Từ đây anh chớ lo-âu,
    Khi nào có việc muốn cầu đến em,
    Gọi một tiếng ngày đêm cũng lại,
    Xuống đây hôn gọi ngãi đồng-bào.
    Gà rằng:
    — Mầng rỡ xiết bao!
    Tin này biết lấy cách nào tỏ vui?
    Lời anh nói thì tôi thêm trọng.
    Kìa ngó xa thấy bóng chó săn,
    Hai anh đang chạy tới gần
    Ý chừng cũng một tin thân-ái này.
    Đợi tôi đó xuống ngay lập tức,
    Để bốn ta cùng được hôn nhau...
    Hồ-ly nghe chửa rứt câu,
    Vội vàng một mạch cắm đầu chạy nhanh.
    — Thôi anh nghỉ để dành khi khác,
    Kẻo em còn chạy các nơi xa.
    Nói rằng cẳng bốn chân ba,
    Nghĩ mưu không đắt, Hồ ta giận mình.
    Gà thấy hắn thất-kinh đắc-ý:
    Lừa thằng gian thích-chí dường bao!


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Caoga10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 10:50 am

    Sáo mượn lông Công


    Công đổi lông, Sáo liền nhặt lấy,
    Đem lên mà cắm bậy vào mình:
    Cùng Công đi diện vung-vinh;
    Coi trong bộ-tịch có tình khoe-khoang.
    Đàn Công thật, biết chàng giả-mạo,
    Xúm nhau vào báng-nhạo một phen;
    Đánh cho một trận huyên-thiên;
    Mổ cho trụi đến lông đen của mình.
    Sáo bấy giờ nghĩ tình đồng-loại,
    Về bọn nhà, chúng lại đuổi đi.
    Ngẫm xem trong bọn văn-thi,
    Biết bao tài mượn, thiếu chi tá-gà,
    Dầu thế vậy, đây ta mặc sức,
    Nói làm chi cho cực lòng người.


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Sao10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 10:57 am

    Lợn, Dê cái và Cừu


    Con Dê, con Cừu, con Lợn béo,
    Cùng một xe đương kéo qua đường.
    Chủ nào có phải vì thương,
    Đem ra chơi chợ coi phường leo-dây;
    Hay là giắt đi đây đi đó,
    Để cho coi phường-phố thị-thành,
    Chẳng qua đem bán cho nhanh,
    Nó tham lời lãi chớ tình-nghĩa chi.
    Lợn ý-éc một khi ỏm-tỏi.
    Ngỡ trăm dao nó đuổi theo sau.
    Dê, Cừu chẳng rõ vì đâu,
    Mà kêu nhức óc váng đầu người ta.
    Hỏi:
    — Cớ chi mà la thế vậy?
    Thử im mồm nằm đấy xem sao?
    Chủ-nhân nổi giận ào-ào,
    Mắng Heo vô cớ kêu gào điếc tai;
    — Kìa bắt-chước như hai gã nọ.
    Cứ ở yên phỏng có mất gì?
    Con Cừu ngậm miệng lì-lì,
    Khôn-ngoan rất mực ai mà không yêu.
    Heo bèn đáp:
    — Lựa theo thằng ngốc,
    Tôi đây nào phải học chú Cừu,
    Ví chăng Cừu biết phận Cừu,
    Thì Cừu chắc hẳn lo ưu mấy lần,
    Còn Dê nọ an thân nằm đó,
    Cũng chẳng qua là họ ngu-si,
    Hai thằng này ngỡ có khi.
    Gọt lông và sữa vắt đi là cùng,
    Có lẽ thế là xong phận họ.
    Còn tôi đây thân nọ đã đành:
    Chỉ đem nướng chả, nấu canh,
    Sống mà cái chết vẫn dành một bên.
    Cho nên phải khóc rên rầm-rĩ.
    Ngẫm Heo ta thâm-thúy lạ dường,
    Nhưng mà dẫu thét cùng đường.
    Chết đành vẫn chết ai thương đâu mà
    Biết cam thân phận mới là.


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  De10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 1:47 pm

    Lừa và Chó con


    Tài tự-nhiên, xin ai chớ ép,
    Gượng nên công có đẹp mẽ gì?
    Mấy đời những đứa ngu-si,
    Làm ra mặt thiệp nó thì nên duyên.
    Ai cũng mến là "thiên chi phó",
    Bẩm-sinh ra sẵn có mấy người,
    Ai tài thì cũng mặc ai
    Lừa ngu chuyện nọ là bài dạy khôn:
    Gã Lừa ấy đến hôn ông chủ;
    Nghĩ thầy ta há phụ không yêu!
    Chó kia phỏng lớn bao nhiêu,
    Ông, bà bữa sớm bữa chiều cho ăn,
    Lại có lúc quá thân hôn-hít;
    Lại có khi quấn-quýt xoa đầu;
    Trò-vè phỏng có chi đâu.
    Chỉ giơ chiếc vó, gâu-gâu một hồi,
    Đùa bỡn có thế thôi mà quý.
    Còn ta đây động tí thì đòn,
    Rầy ta há lại không khôn;
    Cũng là như rứa phỏng còn khó chi,
    Nhân thấy chủ đang khi đắc-ý,
    Lừa ta bèn rủ-rỉ đến bên:
    Móng chân cùn-cụt đưa lên,
    Vuốt cằm ông chủ mà rên một hồi.
    Chủ vội thét: Lừa toi! Quái lạ!
    Đem gậy đây, sửa gã một phen.
    Nói rồi cầm gậy đả liền,
    Để Lừa rối-rít như điên như cuồng.
    Thế là thôi hết tấn tuồng.


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Luacho10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 2:00 pm

    Chuột nhắt, Mèo và Gà trống non


    Chuột-nhắt xưa nay quanh xó cửa,
    Ra khỏi nhà bỡ-ngỡ một phen.
    Về khoe với mẹ huyên-thiên:
    — Con qua rặng núi đến miền biên-cương;
    Con chạy nhặng khác dường chuột lớn,
    Đi dong chơi hung-tợn khắp đường,
    Nơi kia con gặp hai chàng:
    Một chàng phúc-hậu đường-đường khôi-ngô.
    Chàng kia thì tiếng to mà dữ,
    Bộ hung-hăng, nghiêng-ngửa mặt mày:
    Trên đầu cục thịt đỏ gay,
    Hai tay vùng-vẫy như bay lên trời;
    Xòe nan quạt đuôi thời to tướng,
    Khiếp, khiếp chưa! hình-dáng kỳ-khôi!
    Chuột con kể chuyện lôi-thôi,
    Tưởng chừng vật lạ xa xôi đâu về!
    Ai ngờ chú Hùng-kê chính đấy,
    Chuột-nhắt ta nom thấy hãi-hùng.
    — Hai tay phành-phạch vẫy-vùng,
    Con xưa nay vốn thị-hùng mà ghê.
    Đuôi quắp đít chạy về một mạch,
    Miệng chửi thầm, thề kệch đến già.
    Ví chăng không gặp hắn ta,
    Thì con hẳn tiếp được nhà-hiền kia,
    Lông bóng nhoáng, râu ria đường-bệ.
    Đuôi lại dài, tam-thể trên mình.
    Lừ-đừ coi bộ hiền-lành;
    Duy đôi mắt liếc long-lanh khác thường,
    Cùng giống chuột nghe dường ái-mộ,
    Y như ta cũng có hai tai,
    Lại gần con đã kiếm bài,
    Làm quen với hắn, một hai thân-tình.
    Thằng nọ bất thình-lình lên giọng:
    Kéc-ke-ke! Trong họng kêu ra.
    Vội-vàng con phải lánh xa.
    Thử-bà nghe nói nghĩ mà sởn lông:
    - Chết con ạ! Chớ trông ngoài mã,
    Bộ hiền-lành chính gã Miêu-nhi,
    Xưa nay độc-ác gian-phi,
    Cùng nòi nhà chuột, nó thì hại luôn,
    Con Gà nọ thì con há sợ;
    Hắn cùng ta có nợ xưa nay,
    Đã không làm hại nhà mày,
    Mà thường giống Chuột lại hay ăn gà!
    Thằng Mèo nó coi ta như gỏi,
    Hại loài mình mòn-mỏi bấy lâu.
    Đỏ lòng, xanh vỏ có câu,
    Con nên ghi lấy về sau đừng lầm.


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Chuotn10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 2:04 pm

    Chó sói và giàn nho


    Chó Sói kia ở nơi rừng ấy
    Đương đói lòng lại thấy giàn nho!
    Mấy chùm vừa chín vừa to.
    Nước da đỏ thắm, thơm-tho ngọt-ngào.
    Cậu sói cũng ước-ao được bữa.
    Nhưng giàn cao không với đến nơi.
    Chê-bai Sói lại được lời:
    — Nho xanh chẳng xứng miệng người phong-lưu.


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Chosoi10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 2:20 pm

    Truyện cô hàng sữa


    Cô Bê-rét đi mang liễn sữa,
    Kê đệm bông để giữa đỉnh đầu,
    Chắc rằng kẻ-chợ xa đâu,
    Nhẹ nhàng thoăn-thoắt chẳng âu ngại gì.
    Chân hôm ấy thì đi dép một,
    Váy xắn cao ton-tót bước nhanh.
    Gọn-gàng mà lại thêm xinh;
    Vừa đi vừa tính phân-minh từng đồng:
    Sữa bấy nhiêu, bán xong ngần ấy,
    Trứng một trăm mua lấy về nhà.
    Ấp đều có khó chi mà,
    Khéo ra mấy chốc đàn gà đầy sân.
    Cáo nọ dẫu mưu thần chước giỏi,
    Có tha đi cũng lỏi mươi con.
    Bán đi mua một lợn non,
    Ta cho ăn cám béo tròn như trâu.
    Đem ra chợ bầy đâu chẳng đắt,
    Bán lợn đi, lại dắt bò về.
    Thừa tiền thêm một con bê,
    Để cho nó nhẩy bốn bề mà coi.
    Cô Bê-rét nói rồi cũng nhẩy;
    Sữa đổ nhào hết thẩy còn chi:
    Nào bò, nào lợn, nào bê,
    Nào gà, nào trứng cùng đi đằng đời.
    Cô tôi thấy của rơi lênh-láng,
    Lủi-thủi về chịu mắng cùng chồng.
    Đành rằng mấy gậy là cùng,
    Để câu chuyện sữa kể dong khắp làng.
    Nghĩ lắm kẻ hoang-đường cũng lạ,
    Ước xa-xôi hay quá phận mình
    Tề-Mân, Sở-Mục hùng danh
    Ví cùng Bê-rét rành-rành cũng như
    Rõ mở mắt trơ-trơ mà mộng
    Chuyện mơ hồ mà động đến lòng.
    Của đời hết thảy thu xong,
    Trường-thành đắp nổi, A-phòng về ta.
    Khi ta một mình ta thách hổ;
    Vua nước Tàu đạp đổ như chơi.
    Vận may lại thuận lòng người,
    Muôn dân mến-phục, ngai Trời ngồi trên,
    Sịch một tiếng tỉnh liền giấc mộng.
    Té vẫn mình bố Ngỗng xưa nay.


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Truyen10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 2:46 pm

    Hai con La


    Hai con La cùng đi đường cái,
    Con tải tiền, con tải cỏ khô.
    Gã kia vinh-hạnh dường phô.
    Ví ai mang đỡ chẳng cho đỡ nào.
    Dáng đủng-đỉnh làm cao với chúng;
    Cổ leng-keng chuông đụng suốt ngày.
    Ai ngờ gặp buổi không may,
    Giặc đâu kéo đến, dòm ngay túi tiền.
    Vồ La nọ giặc liền bắt lấy,
    Nắm dây cương kéo lại một nơi.
    La gắng sức, cự với người.
    Chúng đâm nát thịt tơi-bời một khi.
    Than: — Danh vọng làm chi cho cực;
    Gã hèn kia, sao được yên thân,
    Mà ta đau-đớn như rần.
    La kia nghe thoảng lại gần đáp ngay:
    — Hễ cây cao, gió lay càng dữ...
    Mang cỏ khô ví thử như ta,
    Thì chi đến nỗi đau mà.


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Haicon10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 2:53 pm

    Bò cái, dê cái, cừu cái lập hội với Sư-tử


    Con bò, con dê, con cừu cái,
    Cùng Mãnh-sư quí-đại lân-ông.
    Xưa kia lập hội buôn chung;
    Hẹn rằng lỗ lãi đổ đồng chia nhau.
    Dê đánh bẫy được hươu một chú,
    Mời cổ-đông đến đủ hội-đồng.
    Khi đà khắp mặt đến đông.
    Sư rằng:
    — Bốn đứa chia chung bốn phần.
    Nói vừa đoạn liền phân bốn góc,
    Rồi nhận ngay lấy góc to cao:
    Đứa nào muốn biết lẽ sao?
    Bởi vì Sư-tử là tao chứ gì?
    Lẽ phải ấy, ai thì dám cãi.
    Còn phần nhì, cũng lại nhận luôn,
    Rằng là cường-giả chi quyền.
    Phần ba nhận nữa, vì khôn nhất đàn.
    Đến phần tư thì quan chiếm nốt;
    Con nào vơ, ông bóp chết tươi!


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Bocai10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 3:02 pm

    Sư-tử và muỗi mắt


    Sư-tử một hôm mắng con Muỗi:
    — Bước đi đồ hôi-thối nhỏ-nhen!
    Muỗi ta đâu có chịu hèn,
    Tức cùng Sư-tử trao liền chiến-thư:
    — Mi chớ tưởng vua mà ta sợ;
    Đừng làm cao. Mi chớ hợm đời.
    — Con bò to gấp mấy ngươi,
    Ta còn kéo nổi như chơi đi cùng.
    Nói vừa đoạn Muỗi xông lên trước;
    Rúc tù-và, rồi vượt trận tiền.
    Vừa làm tướng, vừa thổi kèn.
    Trước còn bay vọt lên trên tít-mù;
    Sau nhào xuống, nhảy xô vào cổ.
    Sư-tử ta xấu hổ phát điên;
    Mép sầu bọt, mắt quắc lên.
    Miệng gầm, chân nhảy, sợ rên một vùng.
    Việc kinh-hãi khắp trong thế-giới,
    Ai hay đâu bởi cái muỗi con.
    Đuổi Sư khắp núi cùng non,
    Khi thì đốt gáy, lúc bon cắn đầu;
    Khi bay lọt vào đâu lỗ mũi,
    Sư-tử ta hậm-hụi phát khùng.
    Nguy ranh quay cổ lại trông,
    Thấy nanh cùng vuốt cũng không làm gì.
    Muỗi nhoét miệng cười khi mấy tiếng,
    Sư tức mình lại nghiến hàm răng.
    Đuôi thì ngoe-nguẩy vung-văng.
    Mà ra phải chịu một thằng muỗi ranh.
    Anh giận lắm thì anh thêm nhọc,
    Cậy hùng-cường làm cóc gì tôi!
    Muỗi ta thắng trận phản hồi,
    Khải-hoàn một trận vang trời vo-vo.
    Chạy cùng xứ báo cho chúng biết.
    Mạng nhện đâu lại kết ngang đường.
    Muỗi ta vướng phải ai thương.

    Ta nên lấy chuyện làm gương hai điều:
    Cuộc tranh-cạnh có nhiều thù-nghịch.
    Kẻ nhỏ thường nên kệch kẻ to,
    Nhiều khi việc lớn chẳng lo,
    Mà ra chút việc nhỏ-nhò chẳng xong.


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Sutu10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 3:10 pm

    Con dơi và hai con cầy


    Dơi bay quạng xẩy khi chúi cổ,
    Choạng ngay vào cửa tổ con cầy.
    Cầy này ghét chuột xưa nay,
    Chạy ra đã định vồ ngay dơi già:
    — Giống mi đã cùng ta làm hại,
    Sao cả gan dám lại nơi đây?
    Phải chăng chính chuột là mày:
    Nếu không chẳng phải đời cầy nhà tao!
    Dơi van lạy:
    — Lượng cao soi-xét
    Tôi thực không phải kiếp chuột mà;
    Ai đâu đặt-để sai-ngoa.
    Trời sinh tôi quả vốn là kiếp chim.
    Còn đôi cánh hiển-nhiên thượng-tại,
    Chúc vạn niên điểu-loại cao bay!
    Lời cung nghe lọt tai cầy,
    Tức thì phóng-xá cho bay về nhà.
    Cách khi đó một và[1] hôm nữa,
    Dơi lại choàng vào cửa hang cầy.
    Cầy này tính ghét chim bay,
    Té ra Dơi lại gặp ngày nguy nan;
    Cô dài mõm đã toan ra bắt:
    — Mày là chim, tao quật chết tươi.
    Dơi sao cũng khéo mau lời;
    — Xin ngài nhìn kỹ hình tôi chim nào.
    Chim có đủ vũ-mao mới phải,
    Tôi vốn là thú-loại xưa nay.
    Chúc xin Thử-quốc lâu dài!
    Hoàng-thiên hại hết những loài miêu-nhi!
    Khen dơi biến trá cũng kỳ,
    Nhờ mưu khôn thoát hiểm-nguy hai lần.

    Thơ rằng:

    Liệu gió khen ai khéo phất cờ,
    Đổi lời cầu thoát lúc nguy-cơ.
    Sẵn câu vạn-tuế trên đầu lưỡi,
    Chúc Hán khi xưa, chúc Ngụy giờ.


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Conde10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 3:32 pm

    Lừa mang hòm sắc


    Một con lừa lưng mang hòm sắc,
    Thấy người tôn đã chắc tôn ta.
    Vênh-vang bộ mặt giở ra,
    Chấp lễ chấp bái như là thần đây,
    Có người kia lầm[1] này biết ý,
    Bảo lừa:
    — Đừng nghĩ thế mà sai,
    Hợm đâu có hợm lạ đời!
    Ai tôn đâu chú, chú đòi lên cân.
    Người lễ bái là cầu ông thánh,
    Sự anh-linh uy-mãnh của ngài,
    Quan mà dốt đặc vô-tài,
    Thì dân lạy cái áo ngoài mà thôi.


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Lua11

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 3:37 pm

    Mèo già và con chuột nhắt


    Thím chuột nhắt trẻ người non dạ,
    Bị mèo già vồ đã nguy-nan.
    Lẻo mồm còn cứ kêu van:
    — Xin ngài sinh-phúc kẻo oan phận này,
    Thân Chuột nhắt phỏng tầy mấy chút:
    Nhặt của rơi, thiệt hụt gì ai!
    Hãy khoan lượng nghĩ xin ngài,
    Vì tôi đã để cho ai đói nào!
    Miệng này phỏng ăn bao nhiêu hạt;
    Chỉ cơm rang góc bát là no,
    Sá chi thận phận gầy-gò,
    Để dành các cậu, các cô thì vừa.
    Chuột bị bắt trình thưa như vậy,
    Mèo bảo rằng: « Lời ấy khó nghe.
    Thôi đi, đừng nói nữa đi!
    Tao đây chứ phải giống gì mà mong.
    Mèo, lại già hẳn không dung-xá,
    Rất đang tâm, mi lạ chi ta,
    Thôi cho mi xuống làm ma,
    Kêu cùng Thập-điện họa là có nghe.
    Con tao chẳng thiếu chi thực-phẩm. »
    Mèo nói xong bèn lẩm chuột ranh.
    Chuyện này nghĩa-lý rành rành,
    Đầu xanh vẫn thị tinh-ranh khoe mầu,
    Già hay tàn-nhẫn biết đâu!


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Meogia10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 3:41 pm

    Con Gấu và hai bác lái


    Hai bác lái tiền lưng đã cạn,
    Gạ láng-giềng, nhà bán mền lông
    — Gấu to mua giúp hay không?
    Để ta đi bắt đóng gông lôi về,
    Gấu lớn kếch, gớm-ghê Chúa gấu,
    Bán bộ da đủ tậu trăm gian,
    Mặc vào thách được dao hàn;
    Lót xong đôi áo hãy còn có dư,
    Bác lái đã hợm chưa, bác lái?
    Vội-vàng đâu bé cái vội vàng!
    Hai ngày tình-nguyện đem sang.
    Đôi bên giá-cả sẵn-sàng đã xong.
    Rồi hai gã gia công tìm gấu;
    Thấy một con loạn tẩu trong rừng.
    Ở đâu chạy lại sau lưng;
    Hai anh khiếp đảm hàm răng cập-kè,
    Đành thất ước, trở về tay trắng,
    Lẽ thiệt-thòi cũng chẳng kêu-ca.
    Một anh trèo tót ngọn đa;
    Một anh sợ khiếp, sởn da rùng mình;
    Nằm xóng-xượt làm thinh tảng chết,
    Miệng ngậm hơi như hệt thây ma
    Bấy giờ lại sực nhớ ra:
    Gấu tha thây chết, người ta vẫn đồn.
    Anh lái nọ khốn hồn chẳng cựa,
    Quả Hùng-công mắc lựa mưu khôn.
    Thấy người nằm đó chổng trôn.
    Đã ngờ chết thật, xong còn hơi nghi,
    Bèn lấy cẳng hất đi, lật lại,
    Vẫn cứng đờ một cái xác người.
    Mõm thò vào mũi dánh hơi.
    Thấy im phăng-phắc thôi thời hết nghi.
    Chết đã hẳn, ta đi xa quách:
    Kẻo thối-tha có sạch-sẽ gì!
    Gấu ta nghĩ vậy bỏ đi,
    Trên cây, bác lái tức thì xuống ngay;
    Đến thăm bạn, khen ngay mẹo giỏi,
    Mừng cho nhau thoát khỏi nạn to.
    Lại còn sẽ gặng hõi dò:
    — Còn da gấu nọ ai cho bây giờ?
    Lúc ban nãy. Gấu giơ mõm hỏi.
    Nó bảo gì, anh nói em hay?
    Lái kia bèn đáp lại ngay:
    — Gấu giơ mõm bảo từ nay thì chừa.
    Da gấu kia hễ chưa bắt được,
    Chớ vội đem kết ước bán đi!


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Congau11

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 3:53 pm

    Người giết Cọp


    Trên bức-vách có tranh lạ kiểu,
    Khen thợ đâu cũng khéo vẽ-vời,
    Một con Cọp lớn tuyệt-vời,
    Mà ra chỉ có một người giết xong.
    Kẻ đứng ngắm thôi cùng tấm-tắc,
    Cọp đâu qua, lập tức im mồm.
    Cọp rằng: "Cứ đó ta nom,
    Thì ra người khoẻ hơn hùm chẳng sai.
    Nhưng thợ vẽ điêu-tai quá đỗi,
    Bút có quyền tả dối sự đời.
    Ví dầu Cọp biết vẽ-vời,
    Tranh này hẳn khác, cảnh thời không ngoa."


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Nguoi10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 4:00 pm

    Chó Sói và đàn Gà Tây


    Đàn Gà Tây sợ mưu Chó Sói,
    Lên cây cao chói-lọi làm thành.
    Sói ta chạy loạn vòng quanh,
    Thấy Gà chăm-chắm đứng rình trên cây;
    Sói nổi giận: — " Quân này láo thật!
    Bay đứng xa không bắt được sao? "
    Nói rồi Sói giở mưu cao,
    Nhân đêm hôm ấy trăng sao vặc trời.
    Hình như vị ở nơi gà-qué;
    Thách Sói tài giở kế vây quanh.
    Sói liền mở túi tinh-ranh:
    Chồm lên rồi lại như đành chịu tho.
    Đoạn rồi đến nằm co tảng chết;
    Ngón phường-chèo giở hết trò ra.
    Chước đâu khôn-khéo thực là!
    Trăm phương nghìn kế thôi mà thiếu chi.
    Trong khi Sói quanh đi quẩn lại,
    Thì đàn Gà sợ-hãi suốt đêm.
    Dẫu rằng buồn ngủ đã mềm,
    Chống đôi con mắt mà xem chước gì.
    Ra nhìn mãi rồi thì hóa quáng,
    Té lộn nhào đâm choạng xuống sân.
    Con này con khác ngã dần,
    Sói tha con một để gần một bên.
    Khi chồng-chất đã nên một đống,
    Bấy giờ xâu đòn ống đem về.
    Ở đời nên nhãng cái nguy,
    Càng săn nom lắm, nhiều khi vào tròng.


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Soi10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 4:04 pm

    Con chó bị chủ xẻo tai


    Chẳng hay tôi có tội gì,
    Mà người đem xẻo tai đi thế này?
    Hình-dung trơ-trẽn, ô hay!
    Mặt này thôi dám từ rày nhìn ai?
    Giống người tàn-bạo kia ơi!
    Đang tay độc-địa cùng tôi làm gì?
    Chó Xù kêu vậy một khi,
    Thì ra chủ cắt tai đi mất rồi.
    Xù kia đã tưởng thiệt-thòi,
    Rồi ra mới biết cụt tai lợi nhiều.
    Xưa nay Xù vốn tiếng liều,
    Cướp đường để chúng chạy theo đuổi cùng;
    Hai tai thường rách tứ-tung,
    Hay gì cái bướu lòng-thòng đôi bên,
    Ở đời là chốn cạnh-chen,
    Nơi nào dễ nắm không nên để thừa.
    Chổ nguy đừng có hở cơ.

    Mấy câu sau tưởng không cần phải dịch. Vả ông La Fontaine lại lầm:
    chó rừng thường vồ chó đồng ở cổ, không vồ ở tai.


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Xeotai10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 4:09 pm

    Đống của với hai người


    Một người kia gặp cơn túng ngặt,
    Muốn vay ai, ai đắt mà vay
    Lưng không, biết tính sao đây?
    Quyết đi tự-tận phen này cho xong,
    Thừng buộc cổ long-đong phải hết;
    Dẫu chẳng toan cũng chết đói mà,
    Ngẫm xem bụng dạ người ta,
    Ai ưa nhịn đói mà qua kiếp người.
    Gần đấy có một nơi nhà đổ
    Anh kiết ta đến đó liều mình.
    Trên tường sẵn có đóng đanh:
    Một dây thòng-lọng đã đành là xong.
    Chẳng ngờ vách cũ không được tốt,
    Đổ đánh ùm, vung một đống tiền.
    Chàng ta đứng dậy nhặt liền:
    Đem vàng đi thẳng còn quên chiếc thừng.
    Cũng chẳng đếm xem chừng lẻ chẵn,
    Mau bước chân vội lẩn về nhà.
    Người có của bỗng chạy ra,
    Thoát trông đã thấy tiền đà vắng tanh.
    Kêu: Trời hỡi! Nay mình chưa chết,
    Mà bạc tiền đã hết mất rồi.
    Vậy thì chết quách đi thôi,
    Dây đâu thắt cổ cho rồi một phen.
    Thừng còn sẵn theo trên vách đổ,
    Chỉ thiếu người treo cổ vào trong
    Thò đầu chàng quấn một vòng,
    Chỉ trong giây phút là xong một đời.
    Nực cười chết đến nơi còn tính:
    Tiền mua dây người ghính đỡ cho.
    Ông trời sao khéo bày trò,
    Thừng kia của nọ chéo-cho lạ đời.
    Thương hại thay những người bủn-xỉn.
    Có của mà giấu kín một nơi;
    Chẳng dám ăn, chẳng dám chơi,
    Để cho kẻ cắp hoặc người họ xa;
    Cũng có khi người ta lấy hết,
    Hoặc đất đen giữ diệt dưới sâu.
    Tài-thần bỡn-cợt lắm câu;
    Bày ra trò lạ ở đâu ghẹo đời!
    Ông muốn khiến một người thắt cổ,
    Bỗng thừng kia, anh nọ chui vào,
    Ông đùa những cách lạ sao?


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Dongcu10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 4:14 pm

    Các thầy lang


    Thầy lang Lắc đến thăm người ốm,
    Thầy Gật kia hàng xóm cũng sang.
    Gật rằng:
    — Bệnh cũng tầm-thường.
    Lắc rằng:
    — Người ốm thiên-đường sắp lên.
    Việc thang thuốc mỗi bên một trái,
    Để người đau đến phải qua đời.
    Lắc ta quả đã như lời,
    Hai thầy vẫn tấc đến trời lên câu.
    Bên rằng: Có sai đâu, đã bảo!
    Bên rằng: Theo thuốc lão, can gì!


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Thayla10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 4:20 pm

    Hội đồng chuột


    Một con mèo tên là Trạng-Mỡ,
    Bắt chuột nhiều long-lở hầm hang.
    Mèo đâu dữ-dội lạ dường!
    Để cho đến nỗi sạch quang trong ngoài.
    Họa còn sót một hai chú lỏi,
    Đố dám thò ra khỏi cửa hang.
    Chú nào cũng đói họng gang,
    Trông thấy Trạng-Mỡ coi dường yêu-tinh.
    May được buổi tiên-sinh chạy gái,
    Chốn cao xa trên mái nhà người.
    Chuột thừa được lúc thảnh-thơi,
    Họp nhau bàn việc kim-thời nguy-nan,
    Chú chuột già ra bàn ngay trước:
    — Liệu mau mau trong bước hiểm-nghèo,
    Đem chuông mà buộc cổ mèo,
    Để cho khi hắn leo-trèo tìm ta,
    Leng-keng nghe hiệu là ta chạy,
    Ai cũng khen mà lạy Cụ-Trùm.
    Duy còn một việc đeo chuông,
    Nghe như hơi khó tìm phương thi-hành.
    Hỏi lũ chuột, thì anh từ-cáo;
    Anh lại rằng:
    — Đây lão dại gì?
    Đã đành nơi chết ai đi.
    Ngẩn-ngơ một lát rồi thì hội tan.
    Té ra cuộc luận-bàn thực hão.
    Có lạ gì bàn láo xưa nay!
    Chẳng là việc chuột thế này;
    Việc dân, việc nước cũng hay bàn xằng.

    Thơ rằng:
    Nghị luận còn dở-dang,
    Triều-đình đông nhan-nhản
    Thi-hành làm cục-trung,
    Bá-quan đà tận tán.


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Hoidon10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 4:26 pm

    Hai người tranh nhau con sò


    Hai người đi trẩy hội chùa,
    Qua nơi bãi cát, gặp sò nổi lên.
    Tay cùng trỏ, mắt cùng nhìn,
    Mồm cùng muốn lẩm cùng vin lý già.
    Người cúi nhặt, kẻ liền la:
    — Khoan, khoan! Hãy hỏi ai là đáng ăn?
    Cứ theo như lẽ công-bằng,
    Ai mà thấy trước thì ăn đỡ thèm,
    Người kia phải đứng mà xem.
    Đáp rằng:
    — Nếu vậy mà nên công-bình,
    Nhờ trời tôi mắt cũng tinh.
    Cãi rằng:
    — Mắt tớ còn nhanh gấp mười,
    Tớ thề tớ thấy trước rồi.
    — Nhưng mà tao ngửi thấy mùi đã lâu! »
    Trong khi cãi-cọ cùng nhau.
    Xẩy Quan Án nọ đi đâu qua đường.
    Đôi bên đem chuyện thân tường,
    Xin quan phân-xử đôi đường trắng đen.
    Cầm sò quan đứng quan nhìn,
    Tách đôi mảnh vỏ hút liền ruột trong.
    Khi quan vừa nuốt trôi xong,
    Ngài bèn lên giọng Bao-Công phán truyền:
    Xử cho bên bị bên nguyên,
    Quân-phân đôi vỏ, hai bên xử hòa
    Còn tiền phí-tổn thì tha.

    Thơ rằng:
    Kiện-tụng xưa nay tốn kém to,
    Chẳng qua đục nước chỉ nuôi cò,
    Mới hay gan ruột quan moi hết,
    Trơ lại còn đôi cái vỏ sò!


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Tranhs10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 4:33 pm

    Các loài vật phải bệnh dịch hạch


    Có một bệnh ai là chẳng khiếp,
    Hẳn ông Trời điên tiết bày ra.
    Để răn thế-giới gian-tà,
    Chính danh dịch-hạch (lựa là kiêng tên).
    Một ngày chật ních Hoàng-tuyền,
    Phải khi trái tiết, bệnh truyền súc-sinh.
    Giống nào giống nấy hãi kinh,
    Chết không khắp lượt, linh-tinh phải đều
    Xem ra cảnh-tượng tiêu-điều,
    Biếng ăn nhác uống, thân liều cho xong.
    Cao-lương mỹ-vị coi không,
    Chó rừng chó sói đều cùng nằm im.
    Mặc Cừu, mặc Lợn, tha tìm.
    Bồ-cu, chim Gáy chẳng thèm nhìn nhau.
    Hết vui ra cảnh buồn rầu.
    Hùng-sư hội-nghị để cầu bình-yên,
    Diễn rằng: — Hỡi các anh em!
    Trên kia nay đã xui nên cảnh này
    Để răn tội chúng ta đây,
    Vậy nên cứu xét ai hay làm càn.
    Phải ra mà chịu lấy nàn,
    Họa may cứu được cho an các loài.
    Xem trong lịch-sử xưa nay,
    Cầu qua nạn chúng, kẻ hay dâng mình.
    Tội ta, ta xét cho minh,
    Vấn tâm ta thử thực-tình một phen,
    Như ta tham thực nết quen,
    Mồm này đã nhá cừu hèn biết bao?
    Loài cừu tội lỗi đâu nào,
    Nhiều khi ta nhá đến đầu thằng chăn.
    Vậy nên ta chịu hiến thân,
    Nhưng ai có tội xa gần thú ra.
    Cũng nên bắt chước như ta,
    Để ai trọng-phạm ra mà chịu thay.
    Chó rừng đứng dậy tâu ngay:
    — Thánh-quân tự trách khắc thay cho mình
    Vả cừu ngu-độn hôi-tanh,
    Ân mông ngự-dụng là vinh cho cừu.
    Sự thường tội lỗi đâu nào!
    Còn như thằng bé chăn cừu bất-lương.
    Kể ra độc-ác bao đường,
    Cùng loài cầm thú toan đường tác oai...
    Sói tâu vậy, cả các loài,
    Một phe nịnh-hót khen hoài rằng hay
    Cọp, Gấu, dữ ác nào tày,
    Mà ai có dám đem bày tỏ ra?
    Những loài bặng-nhặng chua-ngoa.
    Đến như chú Cẩu cùng là Bụt con.
    Đến lượt Lừa thú tội luôn:
    « Trót qua một bãi cỏ non của người,
    Phải khi bụng đói cỏ tươi;
    Ma tinh giun-giủi như mời miệng ăn.
    Trót đưa một lưỡi gian-tham,
    Chịu rằng phạm lỗi tham ăn của người. »
    Các giống nghe nói vừa rồi,
    Đồng-thanh mắng mỏ Lừa tồi gian-ngoan.
    Sói kia cũng thạo việc quan,
    Phỉnh rằng:
    — Nặng nhất là ăn cỏ người.
    Phải đem lừa vật chết tươi,
    Gieo tai cho cả, tội thời tại mi.
    Tầm thường mà tội lăng-trì,
    Chết nỗi! trộm cỏ còn gì nặng hơn!
    Việc này giết cũng chẳng oan
    Liền đem hành-hạ một cơn chết Lừa.

    Thế mới biết kiện thưa tố-tụng,
    Trắng hay đen, thôi cũng thế-thần.


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Dichha10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 4:37 pm

    Chó Sói và bức tượng


    Danh tiếng chẳng qua hề vẽ mặt,
    Cái dềnh-dàng rối mắt thằng ngây.
    Lừa kia chỉ biết nhìn ngay.
    Sói kia thóc-mách tính hay xét cùng;
    Trước sau nhìn, thủy-chung cặn-kẽ:
    Cái hư-danh ai hễ ở ngoài,
    Thì y lập-tức chê-bai.
    Chuyện xưa có tượng anh-tài một pho;
    Pho tượng ấy dẫu to nhưng rỗng,
    Sói nhìn khen thợ dụng tinh-công:
    Đầu to mà óc thì không!

    Đại-danh lắm bậc tượng đồng khác chi!


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Chosoi11

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 4:43 pm

    Hai con Dê cái


    Khi nào Dê đã ăn no,
    Thì Dê hay thích tự-do chơi bời.
    Đi tìm những chốn xa-khơi,
    Những vùng khuất nẻo, những nơi vắng người,
    Núi cao cây cỏ tốt-tươi;
    Dưới khe sâu thẳm, đá đôi ba hòn!
    Các cô đến đấy nhảy bon,
    Chẳng ai ngăn được Dê non chạy quàng.
    Một hôm, Dê cái hai nàng,
    No-nê bỏ nội cỏ vàng đi dong.
    Hai bên bờ suối nước trong,
    Tình-cờ đâu lại đi cùng tới bên.
    Có cầu nho-nhỏ bên trên,
    Đói Cầy họa mới đi len nhau vừa.
    Dưới khe dòng nước chảy bừa,
    Đứng trên nom xuống nghĩ mà ghê thay!
    Nhịp cầu tấm ván lung-lay,
    Vậy mà Dê nọ bước ngay một đầu,
    Dê kia nào có hãi đâu,
    Đưa chân cũng bước đầu cầu bên kia.
    Thoát coi nào có khác chi,
    Vua Pha-nho[1] với vua Louis hội-đồng,
    Hai nàng bước một thong dong,
    Giữa cầu thoắt đã đi cùng tới nơi.
    Kiêu-căng ai lại nhường ai
    Cũng nòi đáo-để, cũng vai anh-hùng.
    Cô này cậy cháu nhà tông,
    Dê này Bách-lý là ông sáu đời.
    Con dòng cháu giống phải chơi!
    Cô kia khi ấy tức-thời nghĩ ra:
    Tổ-tiên ngũ-đại nhà ta,
    Là Dê Tô-vũ ông cha kế-truyền.
    Cũng là cháu phượng con tiên,
    Hai cô cùng dấn bước lên nhịp cầu.
    Nào ai có nhượng ai đâu;
    Ganh nhau nho đến đâm đầu xuống khe.
    Câu này chẳng những chuyện dê,
    Bước đường danh-lợi người đi cũng đường.


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Haide10

    1. Tức Y-pha-nho, cách phiên âm từ tên España của Tây Ban Nha
    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyFri Oct 05, 2012 4:47 pm

    Mặt trời và loài ếch


    Vua ngược-ác một hôm lấy vợ,
    Cả bàn-dân mừng rỡ yến diên,
    Duy Ê-đốp bảo là điên,
    Ô hay! lũ ngốc tự-nhiên mừng xằng!
    Bèn đem chuyện kể rằng: Khi trước,
    Vầng Thái-dương muốn rước dâu về.
    Chuôm ao ếch nhái sợ mê,
    Inh-tai chẵng-chuộc, trong khe dưới ngòi:
    — Than ôi! nếu Mặt-trời sinh đẻ,
    Ếch nhái ta hồ dễ ở yên,
    Một Mặt-trời đã nóng điên,
    Ví bằng nửa tá bể liền cạn khô.
    Cá và ếch biết vô đâu ở?
    Cói với lau biết nở nơi nao?
    Loài ta biết tính thế nào?
    Nước-nôi khô ráo, sống sao phen này?
    Lời nói phải mà hay đáo-để!
    Ếch khôn-ngoan người dễ đã tầy.


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Vua10

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyMon Oct 08, 2012 8:07 am

    Sư-tử, con Lang và con Hồ


    Sư-tử sọm lại đau phong-thấp,
    Muốn tìm thầy cứu-cấp bệnh già.
    Lệnh vua đã tỏ ý ra,
    Dẫu làm chẳng được ai mà từ-nan.
    Vua Sư-tử phán toàn các giống,
    Kén lương-y đem cống tại triều.
    Thôi thì cầm-thú bao nhiêu,
    Thợ thầy đã lắm lại nhiều thuốc thiêng.
    Duy Hồ xấc dám kiêng không đến;
    Ở lỳ nhà một chuyến mà chơi!
    Lang ta hiến nịnh tức thời,
    Quì tâu Hồ nọ mệnh Trời dám sai.
    Sư-tử thoát nghe bài sớ tấu,
    Cơn giận đâu nổi ngáu ngay lên:
    — Bá quan vâng thửa lệnh truyền:
    Nã Hồ đem đến Ngự tiền mau đây!
    Hồ biết ý, nghĩ ngay chước cãi:
    — Dạ! Muôn tâu Quảng-Đại Cao-Minh.
    Hạ-thần quả thật oan tình,
    Vốn đang tìm chốn anh-linh khẩn-cầu,
    Nên chưa kịp vào chầu trước Điện,
    Nay mới về xin hiến phương hay,
    Hạ-thần may đã gặp thầy,
    Dạy rằng Thánh-thể bệnh này dễ yên.
    Kém chân Hỏa là tên trong sách;
    Vị tuổi già, huyết mạch khí suy.
    Bây giờ họa có lang-bì,
    Dùng làm áo phủ tức thì bệnh yên.
    Lang-thần muốn ghi tên trong sử,
    Nghĩ vua tôi nên giữ phen này.
    Thôi thì da nọ lột ngay,
    Cho đòi phúng-tượng vào may áo liền.
    Phương thuốc lạ. Ngự khen Hồ giỏi,
    Truyền: — Bá quan! Mau trói Lang-thần.
    Thịt kia nướng chả Trẫm ăn;
    Da kia may áo làm chăn Trẫm nằm.
    Nghĩ câu chuyện nên ngâm mãi mãi.
    Bọn nịnh-thần chờ hại lẫn nhau,
    Nịnh mà hưởng phúc dễ đâu,
    Nịnh mà nên hoạ là câu nói thường.
    Ai ôi! Nên biết thương nhau mấy
    Kẻ gièm-pha chớ cậy chi mình!
    Lạ gì những thói triều-đình.


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Sutu11

    Về Đầu Trang Go down
    Vân Nhi
    Đại Ca
    Đại Ca
    Vân Nhi


    Tổng số bài gửi : 5654
    Points : 5977
    Thanks : 35
    Join date : 04/11/2011
    Đến từ : phan thiết

    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  EmptyMon Oct 08, 2012 8:12 am

    Thần Chết và lão tiều phu


    Lão tiều vác củi cành một bó,
    Củi đã nhiều, niên-số lại cao.
    Lặc-lè chân đá chân xiêu,
    Lom-khom về chốn thảo-mao khói mù.
    Tủi thân-phận, kỳ-khu khó nhọc,
    Đặt bó sài ở dọc lối đi.
    Than rằng: — Sung-sướng nỗi gì,
    Khắp trong thế-giới ai thì khổ hơn?
    Bữa no đói luôn cơn buồn-bã;
    Vợ nào con vất-vả trăm chiều,
    Hết thuế lính lại thuế sưu.
    Quanh năm khách nợ còn điều gì vinh?
    Hỡi thần Chết thương tình chăng tá,
    Đến lôi đi cho dã một đời.
    Chết đâu dẫn lại tức thời,
    — Hỏi già khi nãy kêu vời lão chi?
    Lão-tiều thấy cơ nguy cuống sợ:
    — Nhờ tay ngài nhắc đỡ lên vai.

    Thơ rằng:
    Đành chết là hết nợ,
    Sao mà ai cũng sợ?
    Mới hay bụng thế-gian;
    "Khổ mà sống còn hơn!"


    Dịch giả Nguyễn Văn Vĩnh
    (Nguồn: http://www.nguyenvanvinh.net)


    Click vào hình dưới xem nguyên bản:

    Nguyễn Văn Vĩnh  Lao10

    Về Đầu Trang Go down
    Sponsored content





    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty
    Bài gửiTiêu đề: Re: Nguyễn Văn Vĩnh    Nguyễn Văn Vĩnh  Empty

    Về Đầu Trang Go down
     
    Nguyễn Văn Vĩnh
    Về Đầu Trang 
    Trang 1 trong tổng số 2 trangChuyển đến trang : 1, 2  Next

    Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
     :: Thơ Tuyển Việt Nam :: Nhà Tây Sơn - Cận đại (1778 - 1930)-
    Chuyển đến