Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Huy Cận Wed Jul 25, 2012 10:44 am
Huy Cận (1919 - 2005)
Vài nét về tác giả:
Tên thật Cù Huy Cận, sinh ngày 31 tháng 5 năm 1919, quê làng Ân Phú huyện Hương Sơn, tỉnh Hà Tĩnh; cha là một nhà nho.
Đậu tú tài Tây ở Huế, sau đó theo học ở trường Cao Đẳng Canh Nông, ở phố Hàng Than cùng với Xuân Diệu. Năm 1943 ông đậu kỹ sư canh nông.
Sau Cách mạng tháng Tám thành công, khi mới 26 tuổi, ông đã là Bộ trưởng Bộ Canh nông trong Chính phủ liên hiệp lâm thời Việt Nam Dân chủ Cộng hòa do Hồ Chí Minh đứng đầu Chính phủ.
Trong những năm 1945 - 1946 ông là Ủy viên Ban thanh tra đặc biệt của Chính phủ.
Sau này ông làm Thứ trưởng Bộ Văn hóa, rồi Bộ trưởng đặc trách Văn hóa Thông tin trực thuộc Hội đồng Bộ trưởng trong chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa và Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, phụ trách các công tác văn hóa và văn nghệ.
Từ 1984, ông là Chủ tịch Ủy ban Trung ương Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật Việt Nam.
Ông là Đại biểu Quốc hội Việt Nam khóa I, II và VII.
Tháng 6 năm 2001, Huy Cận được bầu là Viện sĩ Viện Hàn lâm Thơ Thế giới.
Là một trong những nhà thơ xuất sắc nhất của phong trào Thơ Mới, thơ ông có một bản sắc và giọng điệu riêng, có chiều sâu xã hội cũng như triết lý. Thơ Huy Cận mang một nỗi buồn sâu lắng, miên man, ảo não và thảm đạm; nỗi buồn của "đêm mưa", của "người lữ thứ", nỗi buồn của "quán chật đèo cao", của "trời rộng sông dài".
Sau một thời gian bị bệnh nặng, mặc dù được các thầy thuốc tận tình cứu chữa, nhưng do tuổi cao, sức yếu, nhà thơ Huy Cận đã qua đời tại Hà Nội lúc 20h53 ngày 19-02-2005, thọ 86 tuổi.
Tác phẩm:
Làm thơ từ 1934, đăng thơ từ năm 1936. Tác phẩm tiêu biểu gồm có các tập thơ Lửa Thiêng (1940), Kinh Cầu Tự (1942), Vũ Trụ Ca (chưa in, 1942-43), Trời Mỗi Ngày Lại Sáng (1958), Đất Nở Hoa (1960), Bài Thơ Cuộc Đời (1963), Những Năm Sáu Mươi (1968), Cô Gái Mèo (1972), Chiến Trường Gần Chiến Trường Xa (1973), Ngày Hằng Sống Ngày Hằng Thơ (1975), Ngôi Nhà Giữa Nắng (1978).
Nguồn: internet
Vân Nhi Đại Ca
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Huy Cận Thu Jul 26, 2012 4:21 pm
Đi giữa đường thơm
Tặng Thạch Lam
Đường trong làng: hoa dại với mùi rơm... Người cùng tôi đi dạo giữa đường thơm, Lòng giắt sẵn ít hương hoa tưởng tượng.
Đất thêu nắng, bóng tre rồi bóng phượng Lần lượt buông màn nhẹ vướng chân lâu: Lên bề cao hay đi xuống bề sâu? Không biết nữa - Có chút gì làm ngợp Trong không khí... hưong với màu hoa hợp...
Một buổi trưa không biết ở nơi nào, Như buổi trưa nhè nhẹ trong ca dao, Có cu gáy, có bướm vàng nữa chứ Mà đôi lứa đứng bên vườn tình tự. Buổi trưa này xưa kia ta đã đi, Phải cùng chăng? Lòng nhớ rõ làm chi!
Chân bên chân, hồn bên hồn, yên lặng, Người cùng tôi đi giữa đường rải nắng, Trí vô tư cho da thở hương tình, Người khẽ nắm tay, tôi khẽ nghiêng mình.
Như sắp nói, nhưng mà không - khóm trúc Vừa động lá, ta nhận vào một lúc Cả không gian hồn hậu rất thơm tho; Gió hương đưa mùi, dìu dịu phất phơ...
Trong cảnh lặng, vẫn đưa mùi gió thoảng... Tri bâng quơ nghĩ thoáng nhưng buồn nhiều: "Chân hết đường thì lòng cũng hết yêu". Chân đang bước bỗng e dè dừng lại
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Huy Cận Thu Jul 26, 2012 4:35 pm
Họa điệu
Vàng đẹp quá, giăng tơ và xối chỉ: Trời mênh mông nên rất đỗi nhớ nhung; Chiều buồn buồn giữa hương sắc tưng bừng Như nắng xế nằm trên gương mờ thuỷ.
Chiều nơi hồn, và nơi trời, ý nhị; Choáng tương tư, gió rộng vướng cành sây. Vườn hân hoan muôn vạn nỗi dàn bày Của nhựa mạnh thành tơ trong lá mới.
Bước son sánh những nỗi lòng phấn khởi, Ở nơi kia từng lứa bạn trẻ trung Ði bài đàn bồng bột của đời chung, Thầm xuân ý trong nhịp người nhún nhẩy
Chân cây đứng, và chân người qua đấy, Bóng chân người xen giữa bóng chân cây; - Vườn hân hoan muôn vạn nỗi dàn bày Của nhựa mạnh thành tơ trong lá mới –
Chiều thịnh trị: ngày xiêu nhưng nắng phới. Cây không đi mà tình cũng nghiêng nghiêng: Cây với người xưa có lẽ láng giềng, Ðây đó cũng ngẩng đầu lên kiếm Gió.
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Huy Cận Thu Jul 26, 2012 4:52 pm
Mai sau
Mai sau dù có bao giờ... Nguyễn Du
Chàng Huy Cận khi xưa hay sầu lắm, Gió trăng ơi! nay còn nhớ người chăng? Hơn một lần chàng đã gửi cho trăng Nỗi hiu quạnh của hồn buồn không có. Thuở chàng sống thì lòng chàng hay nhớ, Nỗi nhớ thương không biết đã tan chưa? Hay lòng chàng vẫn tủi nắng, sầu mưa Cùng đất nước và nặng buồn sông núi?
"Chàng yêu lắm nên bị người hắt hủi, Chàng yêu lâu nên thiên hạ lìa xa; Chàng tự tình bằng những khúc bi ca, Chàng tâm sự với buổi chiều quạnh quẽ. Hỡi trăng gió đã nghe chàng kể lể, Hồn các người là hồn của lời thơ; Hơi thở chàng thổi trong gió phất phơ, Đài vũ trụ quen trước người thi sĩ.
"Người một thuở mà chàng sầu vạn kỷ, Sống một đời chàng tưởng vọng muôn năm; Gió trăng ơi! chắc nơi chỗ chàng nằm Chăn chiếu mục đã nở màu vĩnh viễn. Hồn đơn chiếc như đảo rời dặm biển, Suối một đời như núi đứng riêng tây. Lòng chàng xưa chốn nọ với nơi này. Đây hay đó chỉ dựng chòi cô độc.
"Người ta bảo bà mẹ chàng hay khóc Chia gia tài cho con quý: lệ đau. Chàng là con một người mẹ hay sầu, Nên trọn kiếp mắt chàng thường đẫm lệ. Người thi sĩ đã nguyện cầu Thượng Đế Một đôi lầN, nhưng vốn nghiệp đi hoang Thì chết rồi, chắc người vẫn lang thang Như buổi sống, ở trong bầu trăng gió. Ở địa ngục, hay thiên đường, không rõ...
Chiều nay đây nửa thế kỷ hai mươi, Viết dăm câu tôi gửi lại vài người Những thế hệ mai sau, làm bè bạn... Hỡi ai đó, có nhớ lòng Huy Cận, Gọi gió trăng mà thỏ thẻ với lời trên, Rất thương yêu, xin nhớ gọi giùm tên Rất an ủi của bạn chàng: Xuân Diệu.
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Huy Cận Fri Jul 27, 2012 10:00 am
Ngậm ngùi
Nắng chia nửa bãi; chiều rồi... Vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá rầu. Sợi buồn con nhện giăng mau; Em ơi ! Hãy ngủ... anh hầu quạt đây. Lòng anh mở với quạt này; Trăm con chim mộng về bay đầu giường. Ngủ đi em, mộng bình thường! Ru em sẵn tiếng thùy dương mấy bờ... Cây dài bóng xế ngẩn ngơ... Hồn em đã chín mấy mùa thương đau? Tay anh em hãy tựa đầu, Cho anh nghe nặng trái sầu rụng rơi...
Ai chết đó? Trục xoay và bánh đẩy, Xe tang đi về tận thế giới nào? Chiều đông tàn, lạnh xuống tự trời cao, Không lửa ấm, chắc hồn buồn lắm đó.
Thê lương vậy mà ai đành lìa bỏ Trần gian sao? Đây thành phố đang quen Nhưng chốc rồi nẻo vắng đã xa miền Đường sá lạ thôi lạnh lùng biết mấy!
Và ngựa ơi, đi nhịp đằm chớ nhảy Kẻo thân đau, chưa quên nệm giường đời Ai đi đưa, xin đưa đến tận nơi Chớ quay lại nửa đường mà làm tủi
Người đã chết - Một vài ba đầu cúi Dăm bảy lòng thương xót đến bên mồ Để cho hồn khi sắp xuống hư vô Còn được thấy trên mặt người ấm áp Hình dáng cuộc đời từ đây xa tắp.
Xe tang đi, xin đường chớ gập ghềnh! Không gian ôi, xin hẹp bớt mông mênh, ảo não quá trời buổi chiều vĩnh biệt! Và người nữa, tiếng gió buồn thê thiết Xin lặng giùm cho nhẹ bớt cô đơn. Hàng cờ đen là bóng quạ chập chờn Báo tin xấu, dẫn hồn người đã xế...
Ai chết đó? Nhạc buồn chi lắm thế? Kèn đám ma ấy tiếng đau thương Của cuộc đời? Ai rút tự trong xương Tiếng nức nở gửi gió đường quạnh quẽ! Sầu chi lắm trời ơi! Chiều tận thế!
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Huy Cận Fri Jul 27, 2012 10:07 am
Quanh quẩn
Quanh quẩn mãi giữa vài ba dáng điệu Tới hay lui vẫn chừng ấy mặt người Vì quá thân nên quá đỗi buồn cười, Môi nhắc lại chỉ có ngần ấy chuyện.
Đời nhạt tẻ như tàu không đổi chuyến! Đứng xem ngoài hay quay gót nhìn trong Cùng thuộc rồi bàn ghế ở trong phòng, Và trong đó: những hồn quen biết quá!
Đời nghèo thế! Không dành tôi chút lạ... Đến ái ân cũng hết cả đợi chờ; Và mỗi ngày sau những giấc ngủ trưa Mùng buông xuống không che sầu vũ trụ
À! Thế đấy, chốn hằng ngày cư trú Ván bài đời may mắn chỉ ù suông Ôi! Tâm tư ngăn giữa bốn bờ tường, Chờ gió mới, nhưng cửa đều đóng kín!
Tổng số bài gửi : 5654 Points : 5977 Thanks : 35 Join date : 04/11/2011 Đến từ : phan thiết
Tiêu đề: Re: Huy Cận Fri Jul 27, 2012 10:09 am
Thân thể
Hỡi Thượng Đế! Người nhìn xem, Người đã cho thân thể, Bình thịt xương để đựng chứa linh hồn.
Người đã cho những bàn tay hoa nở, Những cây chân, chồi mạnh búp tơ măng; Người thu góp gió mây trong miệng thở, Nơi mắt ngời, Người gửi ánh sao trăng;
Mắt nâu sáng thắp đèn soi vũ trụ, Và tai rền thu cất nhạc không gian; Và tơ tóc ướp vạn mùa hương ủ, Và ngực vang âm điệu nhịp hoàn toàn
Và cổ đứng như mình cây vững chãi, Và vai ngang như mặt nước xuôi dài: Hỡi Thượng Đế, Người công phu biết mấy! - Nhưng mọt sâu nương núp giữa lâu đài.
Nghìn yếu đuối theo sau nghìn yếu đuối, Bước ngày mai sẽ chồng dấu hôm nay. A! thân thể! một cái bình tội lỗi! Đất sơ sinh đã hóa lại bùn lầy.
Xương với máu có bao giờ mỏi mệt, Miệng bao giờ buông nhả vú chua cay! Thân không chán đau, ngực sầu thở chết, Tay bồng thân, và tay nữa ôm mồ.
Xin thương lấy những mầm khô, trứng dập; Những thân teo, xin Thượng Đế dung thương! Thân quá nặng nên hồn sa xuống thấp, Chớ giận chi những kẻ mất thiên đường!
Nếu Chúa biết bao nhiêu lòng hốt hoảng, Trong sầu đen đã gẫy cánh như dơi; Nếu Chúa biết bao nhiêu giòng lệ đắng, Chảy như sông, không rửa sạch sầu đời;
Nếu Chúa biết bao nhiêu hồn ly tán, Vì đã nâng bình lửa ấp lên môi: Thì hẳn Chúa cũng thẹn thùng hối hận, Đã sinh ra thân thể của con người.